Vịt Bầu đang khởi động xe. Mười Một cũng mang theo Tiểu Bạch đi theo hướng ngược lại. Hầu Tử đã được an bài trên xe, còn đưa đến nơi nào để dưỡng thương thì Mười Một không quản. Hầu tử mặc dù bị thương rất nặng, nhưng đã qua phẫu thuật nên thương thế cơ bản đã chữa khỏi, chỉ cần không vận động mạnh hẳn sẽ không có vấn đề gì. Cái chính là hắn dưỡng thương, nên Mười Một không cần mang hắn đến chỗ Tiến sĩ Điên.
"Cuồng Triều." Mười Một vừa đi vừa hỏi: "Ba việc của ta, điều tra sao rồi ?"
" 'Thủ lĩnh' thì hơi khó khăn, đến bây giờ chưa tiến triển thêm. Còn tư liệu về tướng quân Ngõa Khả thì ……"
Mười Một ngắt lời nói: "Mặc kệ Ngõa Khả, trước khi giải quyết Đại Quyển, không đụng đến hắn."
"À, việc cuối cùng chính là đã tìm được tư liệu lịch sử của Thiên Độ Trấn." Dừng lại một chút, Cuồng Triều nói: "Nguyên là ta phát hiện Thiên Độ Trấn có việc rất thú vị."
Mười Một lạnh lùng hỏi: "Việc gì ?"
"Hơn 500 năm trước, thời Minh Thần Tông Chu Dực Quân, thị trấn này được đổi tên thành Thiên Độ trấn. Ngươi có biết trước khi đổi tên Thiên Độ Trấn được gọi là gì không?" không đợi Mười Một trả lời, Cuồng Triều tiếp tục nói: "Tru Tiên trấn."
"Tru Tiên trấn? Tru Tiên trấn hẳn phải ở Hà Nam Khai Phong chứ?"
"Không phải cái Tru Tiên đó. Tru Tiên trấn Hà Nam khai phong là căn cứ vào sự tích của tiên nhân Chu Hợi ở thời Chiến Quốc mà đặt ra. Còn có việc Nhạc Phi ở Tru Tiên trấn đại phá quân Kim. Ngoài ra năm Sùng Trinh thứ mười lăm, Lý Tự Thành thống lĩnh trăm vạn nông dân khởi nghĩa lần thứ ba tiến công Khai Phong cũng là ở Tru Tiên trấn tiêu diệt 20 vạn quân của Liễu Khải Duệ và Tả Lương Ngọc, đại hoạch toàn thắng. Tru Tiên trấn cũng bởi vậy mà nổi tiếng. Thiên Độ Trấn nguyên danh là Tru Tiên Trấn, không phải Tru Tiên, nhưng ý nghĩa quả thật là tru tiên."
Mười Một vừa đi vừa hỏi chuyện: "cụ thể đi."
"Lai lịch Tru Tiên trấn không tốt, đại khái là đến năm Trinh Quan nhà Đường - Đường thái tông Lý Thế Dân, Tru Tiên trấn vì sao lại gọi là Tru Tiên trấn, tên trước đó của nó là gì, đều không thể truy tra. Ta chỉ có thể tra được Tru Tiên trấn lúc đầu đặt tên là năm Trinh Quan thứ ba, còn tư liệu trước đó đều không thể tra được, nhưng còn có một việc, Tru Tiên trấn sở dĩ đổi tên là Tru Tiên trấn là do có liên quan đến Thiếu Lâm tự."
Mười Một dừng lại, nhíu mày nói: "Lại là Thiếu Lâm…."
"À." Cuồng Triều nói: "đại khái là khoảng năm thứ ba Trinh Quan gì đó, tên đó là do Đường Thái Tông Lý Thế Dân tự mình đổi tên thành Tru Tiên trấn, cho đến năm Vạn Lịch cách đây năm trăm năm, Tru Tiên trấn phát sinh đại ôn dịch, quan phủ vi ngăn cản ôn dịch lan tràn liền phong tỏa Tru Tiên trấn, có vào mà không có ra, sau đó lại phóng hỏa thiêu toàn bộ người ở trong trấn, làm cho oán hận khắp nơi. Không bao lâu sau, triều đình lại đựa thêm một nhóm nạn dân ở chỗ nào đó vào, chỉ là đột nhiên có rất nhiều người tử vong kỳ lạ. Lòng dân hoang mang, chẳng biết sao dân gian lại truyền ra lời đồn là Thiên hồn đòi mạng, cuối cùng triều đình phải mời một nhóm cao tăng Thiếu Lâm tự đến đây siêu độ làm phép. Tăng nhân Thiếu Lâm sau khi làm xong pháp sự trở về, Tru Tiên trấn từ đó mới thái bình. triều đình cũng đổi tên thành Thiên Độ Trấn. Về xuất xứ Thiên Độ Trấn, các văn kiện lịch sử ghi lại rất ít, ta và bọn Nhược Từ cũng là trong lúc vô ý mới tìm thấy, phỏng chừng bây giờ người ở Thiên Độ Trấn phần lớn đều không biết thị trấn này trước kia tên là Tru Tiên Trấn."
Mười Một gật gật đầu, quả thật nếu không phải Cuồng Triều tìm ra này phần tư liệu này, ngay cả hắn cũng không thể biết Thiên Độ Trấn nguyên kêu là Tru Tiên trấn. Nhưng Mười Một biết Cuồng Triều tìm được tư liệu chỉ là một phần, tư liệu chính thức ghi lại e là trên toàn thế giới cũng chỉ Long Hồn mới có. Thiên Độ Trấn rốt cuộc cất dấu bí mật gì mà không muốn người ta biết? Tại sao Cửu Vĩ Hồ năm trăm năm trước và Tiểu Bạch hôm nay đều thích đến đó ăn tim người? Tại sao quan lại Minh triều phải giấu diếm và tiêu trừ lịch sử Tru Tiên trấn chỉ lưu lại có Thiên Độ Trấn? Tại sao đời Đường, Lý Thế Dân phải đem nơi đó đổi thành Tru Tiên trấn? Trước Tru Tiên trấn, nơi đó rốt cuộc gọi là gì? Ngoài ra, thị trấn này hai lần đổi tên đều có quan hệ hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp với Thiếu Lâm tự, mà "thủ lĩnh" tìm ra tư liệu Cửu Vĩ Hồ và Thiên Độ Trấn đều từ trong Thiếu Lâm tự, Thiếu Lâm tự có cất dấu bí mật lớn gì không ?
Mười Một suy tư một lát, hỏi: "Cuồng Triều, ngươi có cách nào xâm nhập vào hệ thống máy chủ của Long Hồn không?"
"Long Hồn ?" Cuồng Triều bật cười nói: "Xâm nhập hệ thống đó ư? Ngươi đừng nói giỡn. Có chín cái mạng cũng không đủ dùng. Hơn nữa, ngay cả địa điểm của họ ở đâu cũng còn chưa tìm được nữa là."
"Nếu dùng biện pháp Siêu Não của tiểu trùng quốc thì sao?"
"Ý ngươi là nội ứng ngoại hợp?"
"Ừ."
Cuồng Triều trầm mặc trong chốc lát, nói: "Cũng muốn thử xem nhưng nguy hiểm rất cao. Ta không phải lo lắng chúng ta, chẳng qua là bị tóm trở về thôi nhưng ngươi thì khác, vạn nhất mà thất bại e là ngươi sẽ rất nguy hiểm."
"Ta tự có biện pháp." Mười Một nói xong chặn một chiếc taxi lại rồi đến phòng thí nghiệm của Tiến sĩ Điên.
Tiến vào phòng thí nghiệm, phẫu thuật cho Hàn Nguyệt Dung đã hoàn thành. Lúc này toàn thân nàng xích lõa nằm trên giường, không biết tiến sĩ điên làm gì mà người nàng không còn vết sẹo nào. Không chỉ vết súng bắn, vết dao đâm, lớn nhỏ gì cũng đều biến mất. Chỉ còn lại thân thể mượt mà, làn da trắng nõn. Bởi vì Hàn Nguyệt Dung từ nhỏ đến lớn đều tiếp nhận huấn luyện, làn da nàng có màu ngăm đên. Nếu là nam nhân thì màu này rất có tính cách nhưng xuất hiện trên người phụ nữ thì tương đối hơi đen. Tiến sĩ Điên ngoại trừ xóa sạch sẹo toàn thân, cũng thuận tiện giúp làn da nàng trắng hơn. Lúc này, làn da toàn thân Hàn Nguyệt Dung nhìn trắng hồng, ngay cả Mười Một thiếu chút nữa cũng nhận không ra nàng.
Lúc Mười Một đi đến thì tiến sĩ Điên tự truyền dưỡng dịch. Từ trước tới nay, hắn đều rất ít ăn uống, tất cả đều là dựa vào phát minh của hắn để duy trì thân thể. Nghe được tiếng mở cửa, tiến sĩ Điên hơi khó chịu, nhìn thấy Mười Một hắn mới quay lại.
"Lão điên." Mười Một đi lại trước giường của Hàn Nguyệt Dung, mới kêu.
Tiến sĩ Điên đặt ống tiêm sang một bên, lấy bông xoa xoa lên cánh tay rồi hỏi: "Việc gì ?"
Mười Một nhìn về phía giường hỏi: "Cô ấy thế nào rồi?"
Tiến sĩ Điên mở ngăn kéo, lấy ra ít thuốc, miệng nói: "Ngươi không thấy à."
Mười Một đi tới bên giường kiểm tra hơi thở và nhịp tim của Hàn Nguyệt Dung, tất cả đều khôi phục lại bình thường, chỉ là bây giờ vẫn còn hôn mê. Hắn nhìn lên vai của Hàn Nguyệt Dung, ngay cả vết sẹo nhỏ cũng không còn, ngạc nhiên hỏi: "Lão làm thế nào?"
"Ta lấy gien ngươi rồi cấy vào cơ thể cô ý."
Mười Một xoay người nói: "Vậy cô ấy sau này sẽ giống ta?"
"Không giống đâu. Ngươi là quái vật, cô ta vẫn là người. Gen của ngươi chỉ có ngươi có thể sử dụng, cấy lên người khác một chút tác dụng cũng không có." Tiến sĩ Điên đi tới bên giường, nhìn kỹ thân thể bóng loáng của Hàn Nguyệt Dung, hài lòng nói: "Xem ra lý thuyết của ta đã thành công."
"Lý thuyết gì?"
Tiến sĩ Điên quay trở lại chỗ tủ một lần nữa tìm kiếm dược tề, nói: "Gen ngươi có hai loại năng lượng rất kỳ quái để duy trì và sinh sản năng lượng, nếu không có hai loại năng lượng này ngươi sớm đã chết. Cho nên gen của ngươi cho dù bị người khác lấy được cũng căn bản không có tác dụng, trừ phi bị thực nhập cải tạo gen ngươi có năng lượng giống nhau, mới có phần trăm (<= 1%)."
Mười Một chỉ Hàn Nguyệt Dung, hỏi: "Thế còn cô ấy ?".
"Cô ta? Cô ta không phải được cải tạo nhờ gen của ngươi. Ta bất quá chỉ tinh thuần gen ngươi, kích hoạt việc chuyển hóa làn da của cô ý. Đây cũng là việc duy nhất mà gen của ngươi sử dụng được trên người khác, hơn nữa thời gian duy trì rất ngắn."
Mười Một rốt cục hiểu rõ, hơn nửa ngày nguyên là tiến sĩ Điên lấy Hàn Nguyệt Dung làm thí nghiệm cho gen của hắn.
Lắc lắc đầu, Mười Một hỏi: "Lão điên, sao không có mấy thiết bị liên lạc?"
"Hả ?" tiến sĩ Điên sửng sốt một lát, nói: "Chắc là có mà, ngươi tự đi tìm đi."
"Ở đâu?"
"Vớ vẩn. Những thứ này đương nhiên là để trong đống linh tinh đó rồi. À, đúng rồi." tiến sĩ Điên từ bàn thật nghiệm lấy ra một cái tai nghe hỏi: "Các ngươi dùng cái này hả?"
Mười Một nhìn thoáng qua, gật đầu: "Phải."
Tiến sĩ Điên ném tai nghe qua một bên, khinh miệt cười: "Các ngươi có điên hay không? Kỹ thuật lạc hậu như vậy mà cũng dùng."
"Lạc hậu?" E là loại tai nghe công nghệ cao này chỉ có tiến sĩ Điên là nói vậy, chứ giá của nó trên thị trường rất cao.
Tiến sĩ Điên nói: "Thứ đồ vậy này có khuyết điểm rất lớn. Tín hiệu không ổn định, nếu xuống dưới đất quá 50m chắc không thể tiếp thu được tín hiệu. Ngoài ra hình dáng hơi to, không dễ che dấu. Thiết bị đầu cuối tách riêng dễ gây cản trở, hơn nữa tin tức do vệ tinh truyền xuống nên rất dễ dàng bị người nghe trộm."
Tiếng Cuồng Triều đột nhiên vang lên qua tai nghe của Mười Một: "Sở Nguyên, lão điên này thật sự lợi hại như vậy sao? Hệ thống liên lạc của chúng ta mà bị hắn chế diễu như thể vô dụng vậy." Mười Một cũng không tắt bộ liên lạc, nên Cuồng Triều đã biết chuyện tiến sĩ Điên, hắn cũng không cần che dấu do đó trong lúc hắn và tiến sĩ Điên nói chuyện, Cuồng Triều bên kia có thể nghe hết.
Mười Một không trả lời Cuồng Triều, mà quay sang tiến sĩ Điên hỏi: "Vậy lão giúp ta nhé?"
Tiến sĩ Điên phẩy phẩy tay nói: "Thứ đồ vật này không có tính kích thích, ta có rất nhiều. Nếu không muốn bị người ta nghe trộm, tốt nhất tự tạo tần số chuyên môn riêng cho mình."
"Tần số chuyên môn?" Cuồng Triều quái kêu lên: "Hắn không phải bắt chúng ta tự phóng ra một vệ tinh chứ? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày."
"Lão điên." Mười Một nói: "Giúp ta làm vài thiết bị nhé."
Tiến sĩ Điên phẩy phẩy tay nói: "Tính sau đi, không thấy ta bây giờ rất bận sao." Nói xong, hắn chẳng để ý Mười Một, bắt đầu nghiên cứu tiếp.
Thấy tiến sĩ Điên đang nghiên cứu. Mười Một cũng không tiện quấy rầy hắn. Mười Một lấy ra một cái hòm từ dưới giường, bắt đầu tìm một vài thiết bị tiếp cận dữ liệu. Những thiết bị này chia làm thiết bị truyền và thiết bị nhận. Trước đây thiết bị đã dùng để lấy thông tin của Siêu Não một lần, cho nên Cuồng Triều bên kia đã có một thiết bị nhận, nhưng lúc đến Tiểu Trùng Quốc thì thiết bị truyền đã nổ bay cùng siêu não. Rất nhanh, Mười Một từ đống đó lấy ra một bộ đàm, chính là thiết bị truyền.
Mười Một lấy thiết bị rồi nói: "Cuồng Triều, ta bây giờ về Long Hồn, có cơ hội sẽ liên lạc với ngươi, ngươi chú ý tiếp thu."
"Biết rồi, chúng ta bên này luôn giám sát 24/24, có tín hiệu sẽ tiếp nhận ngay lập tức quan trọng là ngươi phải cẩn thận."
"Uhm. Bộ liên lạc của ta không thể mang vào Long Hồn, tạm thời không thể liên lạc với ngươi."
"Cẩn thận một chút ……"
Cuồng Triều chưa nói xong, Mười Một đã gỡ tai nghe đặt bên cạnh Hàn Nguyệt Dung. Khi hắn mở cửa chuẩn bị ra ngoài thì đột nhiên quay đầu nhìn Tiểu Bạch đang đi theo nói: "Tiểu Bạch. Ngươi cứ ở đây."
"Ô…Ô…Ô…" Tiểu Bạch dùng sức lắc đầu.
"Ngươi sẽ làm bại lộ thân phận ta." Bên trong Long Hồn đều là cao thủ, nếu có người phát hiện lớp da dưới lông Tiểu Bạch, rất dễ bị phát hiện. Cho nên Mười Một không định mang Tiểu Bạch về Long Hồn.
"Ô…Ô…" Tiểu Bạch liếm liếm lỗ mũi, bộ dáng rất ủy khuất nằm trên mặt đất. Đôi mắt đáng thương nhìn Mười Một.
"Phanh!" Cửa lớn đóng lại, Tiểu Bạch kêu nhỏ một tiếng, cúi đầu ủ rũ nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
Mười Một sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm lại bắt taxi trở lại Thiên Độ Trấn, sau đó tìm một buồng điện thoại công cộng gọi điện.
"Uây." Sau tiếng chuông kêu, một giọng nam lập tức trả lời.
"Thiết Tướng, là ta."
"Băng?"
Mười Một nhìn chung quanh một chút, nói: "Ta đang ở cổng Thiên Độ Trấn chờ ngươi, đến đón ta về."
"Được, ta lập tức đến đây."
Mười Một không phải không biết đường về Long Hồn, nhưng hắn không có đồng hồ hoặc thiết bị liên lạc để thông báo cho những người bên trong mở thông đạo cho hắn đi vào, cho nên chỉ có thể gọi Thiết Tướng chở hắn về.
Lúc Thiết Tướng đến đón, Mười Một biết tin Liệt Hỏa và Tửu Quỷ cũng lập tức triệu tập cả Võ Học tổ đến phòng hội nghị.
Một tiếng sau, trong phòng ngội nghị của Long Hồn Dị Năng tổ.
Lúc này, phòng hội nghị chia làm hai dãy người đang ngồi. Bên trái chính là các thành viên Dị Năng tổ mà Mười Một đã gặp. Bên phải chính là bảy thành viên của Long Hồn Võ Học tổ phái đến hiệp trợ.
Phòng hội nghị rất yên tĩnh, không ai nói chuyện, thậm chí ngay cả thở cũng không thở mạnh.
"Đông! Đông!" tiếng đập cửa mà mọi người chờ đã lâu rốt cục truyền đến. Mỗi người không nhịn được đều tập trung ánh mặt lên cửa phòng.
Liệt Hỏa nhìn qua Tửu Quỷ bên cạnh rồi trầm giọng nói: "Vào đi."
Cửa phòng đẩy ra, người đi vào đầu tiên là Thiết Tướng.
Thiết Tướng hướng Liệt Hỏa nói: "Tổ trưởng, Băng trở lại rồi."
Liệt Hỏa gật đầu, nhìn chỗ trống bên trái nói: "Ngồi đi."
Thiết Tướng đi tới, theo sau hắn chính là Mân Côi, sau Mân Côi chính là gương mặt không có chút cảm xúc nào.
"Băng." Lúc Mười Một mới vào căn phòng thì Liệt Hỏa đột nhiên hỏi: "Mấy ngày này ngươi đi đâu?"
Thiết Tướng đi phía trước dừng một chút, phía sau hắn, Mân Côi khẽ đẩy một cái, Thiết Tướng không thể làm gì khác hơn là cùng Mân Côi ngồi ở chỗ mình. Trong phòng chỉ còn Mười Một đang đứng ở cửa.
Mười Một bình thản nói: "Truy Cửu Vĩ Hồ."
"Bắt được không?"
"Trốn rồi."
Liệt Hỏa không nói nữa, mà nghiêm mặt nhìn chằm chằm Mười Một đáng tiếc trên mặt Mười Một vĩnh viễn không tồn tại biểu cảm, vẫn lạnh lùng như băng, giống như không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì.
Nhìn không thấy biểu hiện gì trên mặt Mười Một, Liệt Hỏa mới nói: "Ngồi trước đi."
Mười Một về thẳng chỗ mình, không để ý đến ai, trong mắt hắn, những người trong phòng này giống như không khí vậy.
Đợi Mười Một ngồi xuống, Liệt Hỏa nói: "Băng, ta giới thiệu cho ngươi biết, bảy vị ngồi đối diện đều là cao thủ do Võ Học tổ lần này phái đến hiệp trợ nhiệm vụ chúng ta. Các vị, đây chính là thành viên Dị Năng tổ, Băng."
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK