Chương 464: Tập kích dữ dội
Dịch: froge123
Biên dịch, biên tập: vovong
Nửa đêm, đúng mười hai giờ đêm.
Hôm nay cả ngày trời đều âm u, buỗi tối cũng đồng dạng tối đen, không chút ánh sao, đến cả mặt trăng cũng trốn vào trong mây không chịu ló mặt ra.
Đêm không trăng giết người, ngày gió to phóng hỏa.
Trên một con đường tối đen ở trấn Nguyên Sơn, không có ai nhận ra một nhóm khoảng năm mươi người, tất cả đều là lính đánh thuê được vũ trang tận răng âm thầm di chuyển, cước bộ nhẹ nhàng mau chóng hướng về trên núi chạy đi. Mặc dù có tới gần năm mươi người đồng thời chạy, còn có không ít người lưng mang vật nặng, vậy mà trong lúc di chuyển đều không hề phát ra chút tiếng động nào. Bọn họ giống như những bóng ma âm thầm mà mau chóng chạy lên trên núi.
Tới địa điểm đã định, những người lính đánh thuê không cần phân phó gì lập tức tản ra xung quanh, tìm điểm ẩn nấp tốt. Hứa Vũ Cường phất phất tay, lập tức từ trong đội ngũ lính đánh thuê chạy ra năm người, không phát ra một chút âm thanh nào dùng trang bị dò xét khắp nơi, tựa như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Không đến nửa phút, một người trong đó đã hướng về bên này ra hiệu, hắn đã tìm được lối vào căn cứ. Cửa vào chỉ là một khối đá, mặc dù thoạt nhìn bên ngoài thì giống với những khối đá ở xung quanh, nhưng thật sự thì nó cũng không phải là tảng đá mà được làm bằng một loại chất liệu nào đó.
Hứa Vũ Cường và Võ Đại Lang tiến đến gần cửa ngầm xem xét một lát, không khỏi thấy kỳ quái. Từ bên ngoài mà xem thì đây là một tảng đá, ai có thể biết được phía sau tảng đá này lại có một động ngầm cơ chứ?
Nhưng mà cơ quan mở cửa ở đâu? Mọi người tản ra xung quanh tìm hồi lâu cũng không tìm được cơ quan mở cửa, phỏng chừng cửa này chỉ có thể mở ra từ bên trong.
Hứa Vũ Cường xem xét thời gian, đã đến thời gian ước định lúc đầu. Bọn họ không có thời gian để lãng phí, thân là quân nhân hắn hiểu rõ thời gian đích xác rất là trọng yếu. Chỉ cần chênh lệch một vài giây cũng có có thể khiến cho song phương không thể phối hợp hành động, dẫn đến nhiệm vụ thất bại.
Thời gian đã không còn nhiều lắm, Hứa Vũ Cường cuối cùng cũng đưa ra quyết định : “Nổ.”
Một đại đội nhanh chóng sắp xếp thuốc nổ ở cửa ngầm, chuyên môn của Đại Quyển chính là ở thuốc nổ, dựa vào tài liệu của cửa ngầm mà tính toán loại thuốc nổ, liều lượng, bố trí nhiều ít như thế nào, ở những vị trí nào cho thích hợp.
Tất cả công việc này hết mất hai mươi phút thời gian. Hứa Vũ Cường mặc dù lo lắng nhưng cũng biết việc cho nổ như thế này không được có một chút bất cẩn. Lượng dùng thiếu một chút không những không mở được cửa mà còn đả thảo kinh xà. Lượng dùng nhiều quá thì có thể đem lối vào đánh sụp, đến lúc đó muốn xung phong, còn phải dưới công kích của người bên trong mà khai phá mở cửa động. Chờ ngươi xử lý xong cửa động thì người ta cũng đã bố trí trận địa, mang theo súng máy hạng nặng nhiệt liệt hoan nghênh ngươi.
Quan sát thời gian đã dần qua đi, Hứa Vũ Cường có chút lo lắng. May mà khi chuẩn bị cho nổ hoàn tất thì còn cách thời gian ước định một chút. Cho dù Lục Đạo có đi nhanh một chút, thì bọn hắn vẫn còn khá dư dã thời gian.
Khi kim đồng hồ chỉ vào giờ đã định, Hứa Vũ Cường dùng sức phất mạnh tay: ”Nổ!”
“Oanh!!” Tiếng nổ mạnh liệt chấn động cả vùng núi đá. Vô số mảnh vụn đá lớn nhỏ văng ra xung quanh. Dĩ nhiên là tất cả lính đánh thuê Đại Quyển đều đã sớm tìm vị trí chen chắn tốt, tuy nhiên thì cũng có vài người không cẩn thận ở khu vực bị đá văng tới, đập vào người. Trong đó có mấy người bị đá đập vào mũ sắt đến biến dạng, cũng may không có ai bị nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ đầu váng mắt hoa một chút là có thể tiếp tục tham gia chiến đấu.
Khi mà chấn động của vụ nổ vừa hết, Vũ Đại Lang lập tức nhảy lên, dùng sức vung tay hướng về phía sau lớn tiếng hô: “Xông lên!” Chính hắn đã vọt lên dẫn đầu xông vào
Hơn năm mươi lính đánh thuê, không hề có một tiếng hét nào đại loại như “Xung phong!” “Sát!” Tất cả đều là âm thầm nhanh chóng theo sát Võ Đại Lang mà tiến vào.
Nham thạch bị nổ tung lộ ra cửa động tối ở phía sau, có những bậc thang nhân tạo kéo dài hướng xuống lòng đất. Thang cũng không dài, chỉ khoảng tram thước hướng xuống phía dưới, thậm chí không đến tram thước. Khi tên lính Đại Quyển đầu tiên tiến vào thì một đám bảo vệ áo trắng canh giữ cửa cũng chưa có hoàn hồn trở lại.
Đối diến với một đoàn lính Đại Quyển như từ trên trời rơi xuống, binh lính trong căn cứ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã có tiếng súng máy rít gào.
Hỏa quang, tiếng súng, tiếng rống giận dữ vang lên khắp nơi, âm thanh đau đớn, cùng máu tươi tạo thành một màn huyễn lệ.
Cuộc sống gần đây Huyết Mân Côi quả thật rất thoải mái. Hơn mười năm trở lại đây đều là yên ổn, vô sự, ai lại ngờ được đột nhiên bị người ta giết tới tận cửa? Bởi vì bị tấn công bất ngờ không kịp ứng phó, Huyết Mân Côi không có chút phản kháng nào hữu hiệu, Đại Quyển nhanh chóng vượt qua các đạo phòng tuyến của Huyết Mân Côi. Đợi cho Huyết Mân Côi phát lệnh triệu tập khẩn cấp một đội lính nhanh chóng đến phòng tuyến bảo vệ căn cứ thì Đại Quyển đã tiến vào bên trong mất rồi.
Chuyện như vậy cũng là ngoài dự kiến của Đại Quyển, bọn họ vốn tưởng rằng phản khán phải rất kịch liệt, không nghỉ tới dọc đường tiến vào dễ dàng như bổ dưa, căn bản là không có chút phản kháng nào. Có điều Đại Quyển cũng không có vì thế mà đắc ý, khi gặp quân chủ lực của Huyết Mân Côi thì liền thay đổi cách đánh. Nhanh chóng chiếm giữ các cứ điểm, địa thế tốt, cùng chủ lực Huyết Mân Côi đối kháng kịch liệt.
Công quân biến thành thủ quân, thủ quân biến thành công quân, đáng tiếc không ai có thể chiếm chút phần hơn, chỉ có tiếng súng máy đang không ngừng rít gào, hai bên dường như rất ăn ý, không có dùng tới lựu đạn hay loại thuốc nổ nào. Nơi này là sơn động, có một người châm ngòi khẳng định sẽ kích phát những người khác, một khi gây ra một vụ nổ đủ mạnh thì cả tòa núi lớn này không chịu nổi, song phương đều lại bị chôn sống tại đây. Cho nên từ lúc bắt đầu chiến đấu trực diện đến giờ cũng không có bên nào dùng đến thuốc nổ.
Lúc này đã trời đã gần sáng.
Trên thượng nguồn dòng nước, một đội lính đánh thuê Mệnh Vận âm thần ẩn nấp dưới dòng nước, …. Nơi này đã là khu vực bên trong căn cứ, mà hướng bọn họ đang di chuyển chính là theo lộ tuyến của nhóm người Mười Một từng đi qua.
Thiên Táng một mực quan sát đồng hồ, khi kim giây chỉ đến thời điểm đã định, Thiên Táng dùng sức vung mạnh tay, năm mươi lính đánh thuê chỉnh tề nâng súng lên, theo sát phía sau Thiên Táng hướng về sơn động phía trước.
Đi tới trước dụng cụ dò xét kim loại lặp tức có một người từ trong đội ngũ chạy ra, trên lung là một rương đồng lớn chạy tới trước máy dò xét, mở rương đồng ra. Khi tới ngay trước dụng cụ dò xét, từ trên bề mặt của dụng cụ dò xét mở ra một cái nắp, mày mò làm gì đó không rõ. Nhưng không ngờ là máy tra xét lại không vì vật không rõ thân phận này mà phát ra cảnh báo. Phỏng chừng rương đồng mà bọn hắn mang trên người chứa trang bị có công năng quấy nhiễu.
Thời gian khoảng chừng ba phút, mày dò xét kim loại đã bị vô hiệu hóa, Thiên Táng dẫn đầu nhóm lính tiếp tục hướng vào bên trong mà đi.
Bên trong căn cứ, Các Lão, Thượng Lão, Nghiêm Lão… một nhóm những nhân vật trưởng lão quây quanh bàn hội nghị đang mở ra một cuộc hội nghị khẩn cấp. Người phụ trách căn cứ tạm thời bị điều trở về nước còn chưa có quay lại, trong căn cứ không có hổ khỉ xưng vương, không có người phụ trách ở đây, bình thường thì cấp bậc trưởng lão là nhân vật có quyền lực lớn nhất. Bây giờ có chuyện, các trưởng lão bình thường quyền lực lớn nhất đêu không dám đứng ra chỉ huy, chỉ là trốn ở chỗ này thương lượng đối sách. Mặc kệ trường chiến đấu này thắng hay thua, người đứng ra chỉ huy khẳng định sẽ phải chịu áp lức lớn nhất. Súng băn chim thò đầu ra, ai cũng không muốn đi làm con chim này. Cho nên các trưởng lão bình thường đều nhìn đối phương không vừa mắt này lại khiêm khiêm giữ lễ ngồi bàn bạc, thảo luận đến nửa ngày cũng không thương lượng, đề xuất ra được phương án nào.
Bỗng nhiên cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, một tên lích lảo đảo chạy vào.
Một trưởng lão phẫn nộ quát: ”Chuyện gì ? Không thấy chúng ta đang họp ở đây sao?”
Sĩ binh khẩn trương nói lớn: “Không hay rồi, đường thủy… đường thủy cũng có người đánh vào rồi.”
“Cái gì?” Một đám trưởng lão nhất thời biến sắc.
“Đáng chết!” Các Lão tức giận vô cùng vỗ mạnh lên bàn, nói lớn: ”Bọn chúng làm sao tìm được đường vào?”
Mọi người xung quanh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lần này thật sự là đại nạn lâm đầu mà.
Người đầu tiên phát hiện thủy lộ bị đột nhập là người ở phòng giám sát, tại căn cứ mọi nơi đều có thiết bị giám sát. Một đoàn người võ trang đen kít tiến vào làm sao mà không bị phát hiện? Thiên Táng không cần nghĩ cũng biết nhóm người trên đường tiến vào không thể không bị phát hiện, thoải mái tiến vào bên trong căn cứ. Chỉ là cố gắng tranh thủ thời gian, chậm bị phát hiện một chút thì có thể tiến sâu vào bên trong thêm một chút. Mà vài phần thời gian theo như lời Long Uy nói chính là tăng thêm cho bọn vài phần khả năng sống sót. Lúc nào thời gian chính là sinh mệnh của bọn họ.
Hổ vào cửa trước, sói lẻn cửa sau, mấy trưởng lão bình thường cao cao tại thượng không xem ai ra gì thật sự hận không thể đem đội tuần tra… Người ta đánh đến nhà như vậy mà tuần tra đội lại không hề phát hiện ra một chút dấu hiệu nào, đến cùng là tuần tra kiểu gì đây? Các trưởng lão đều quên rằng, đội tuần tra sớm đã bị họ tập trung, phân lại thành hai đội, một đội thì cản ở phó phòng khu, một đội thì lưu lại căn cứ chỉnh trang chờ đợi. Làm gì còn ai rảnh rang mà đi tuần tra xung quanh nữa.
Thiên Táng dẫn đầu đội dọc đường tiến đi có thể nói là thoải mái không hề gặp bất cứ ngăn trở nào. Cho đến khi vào sâu bên trong được một lúc mới gặp phải lực lượng phản kích có tổ chức. Đây cũng chính là lực lượng được lưu giữ lại phòng thủ căn cứ cuối cùng. Nếu phòng tuyến này bị công phá, thì có thể một mạch tiến thẳng vào bên trong căn cứ.
Mặc kệ là Đại Quyển hay Mệnh Vận hay là Huyết Mân Côi đều là những tổ chức huấn luyện bộ đội tinh nhuệ, đặc biệt là Đại Quyển và Mệnh Vận mỗi người đều là tinh anh trong ngàn người mới được một. Có được chiến đấu lực cường hãn, đối phương lại ứng phó không kịp thời, nên Đại Quyển và Mệnh Vận nhất thời chiếm thượng phong. Huyết Mân Công mặc dùng người đông, thế mạnh nhưng sĩ khí không cao, tinh thần đều như bị một tảng đá lớn đè ép.
Trong một khoảng thời gian ngắn, mặc kệ là từ cửa vào hay thủy lộ, hai bên đều triển khai bắn giết đên thiên hôn đại ám, máu chảy thành sông. Bên tài không còn nghe được gì ngoài tiếng súng máy gầm rú điên cuồng.
Còn nữa...
*********
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK