Mục lục
[Dịch] Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



-----o0o-----
Tôn Vũ đi vào trong doanh trướng giam giữ Trương Yến.

Vừa mới đi vào hắn đã nghe thấy trong góc trướng truyền đến một tiếng thét chói tai. Trương Yến cả giận nói: "Cút đi, đừng chạm vào ta, mau cút đi!" Thì ra cô nàng nghe được cuộc trò chuyện bên ngoài, lúc này cho rằng Tôn Vũ muốn tới vũ nhục mình. Trương Yến sợ đến biến sắc, không ngừng lùi về góc trướng.

Tôn Vũ nhìn kĩ, hai tay hai chân Trương Yến đều bị dây gân bò trói chặt. Thân thể của nàng nhỏ nhắn xinh xắn, chiều cao chỉ như các thiếu nữ bình thường khác nhưng trước lồi sau lõm, hiển nhiên đã thành thục nữ. Bộ dạng này đúng là khiến nam nhân nảy sinh ý định phạm tội.

Tôn Vũ đến gần, định đưa tay tháo dây trói Trương Yến để thả nàng đi.

Mới tới gần, thân thể Trương Yến đột nhiên cong lại rồi bắn ra như chuyển động của con sâu. Nàng cắn vào mu bàn tay Tôn Vũ một cái.

"Ta choáng, ngươi bị thần kinh à." Tôn Vũ đau quá kêu một tiếng, thật muốn tát tai nàng.

"Đừng chạm vào ta." Trương Yến khóc nức nở nói: "Giết ta đi!"

"Ta không tới để ức hiếp ngươi." Tôn Vũ hạ giọng nói: "Ta tới thả ngươi đi."

"Đừng gạt ta, ta nghe ngươi cùng mấy tên binh sĩ ngoài cửa nói cái gì rồi." Trương Yến vừa khóc vừa nức nở nói: "Ngươi vừa đến liền tháo dây trói chân ta, không phải là muốn... muốn tách chân ta ra sao, rồi làm cái việc… việc kia sao?"

Ta oan uổng quá, còn hơn cả oan Thị Kính*. Đầu Tôn Vũ ròng ròng mồ hôi. Ôi đàn bà, sức tưởng tượng của các thật quá phong phú. Hắn đè thấp thanh âm nói: "Ta cởi dây trói chân ngươi trước rồi cởi dây trói tay, là vì sợ sau khi cởi trói ngươi lại đánh ta."

Trương Yến không tin nói: "Võ tướng kỹ của ta là 'Phi yến', hai chân còn linh hoạt hơn cả hai tay. Ngươi cởi trói chân ta, không sợ bị đá sao? Ta sẽ không tin đâu. Ngươi là muốn thừa dịp ta buông lỏng cảnh giác, bắt ta..."

Con bà nó, đây là loại nữ nhân kiểu gì thế này? Thật rắc rối! Tôn Vũ trong lòng đã phát cáu lên rồi. Ta nếu muốn bắt ngươi tiền dâm hậu sát chẳng lẽ còn cần phải lừa ngươi sao, chỉ cần dùng “Cự lực” trong phút chốc sẽ lột ngươi sạch sẽ.

Thôi quên đi, phải dùng vũ lực để thả nàng ra. Giống như bắt chim nhỏ học bay, tóm lấy cánh chim nhỏ, cầm chân nó ném ra khỏi lồng lồng, nó sẽ bay đi. Tôn Vũ nghĩ thầm, đầu năm nay làm người tốt không dễ dàng. Ta chỉ là thương hương tiếc ngọc một chút, thả người đi mà phiền phức như thế.

Hắn vươn tay trái, dùng "Cự lực" bắt lấy hai cánh tay Trương Yến, sau đó duỗi tay phải cởi dây trói chân cho Trương Yến..

"Không được chạm vào ta!" Trương Yến kêu lên sợ hãi. Tuy nàng bị trói chặt nhưng võ tướng kỹ vẫn sử dụng được. Hai chữ "Phi yến" lóe lên, thân thể nàng lập tức trở nên mềm mại như không có xương. Eo nàng xoay một dường rất kì dị, "Gào" một tiếng, cắn vào cánh tay của Tôn Vũ.

Bà nó chứ, thật khó chịu! Tôn Vũ đè chặt nàng xuống, khiến mặt nàng ép sát dưới đất. Sau đó Tôn Vũ duỗi tay phải ra định tháo dây trói trên chân nàng.

Đúng lúc này tại cửa doanh trướng có một bóng người tiến vào. Công Tôn Việt xông đến, nàng cầm một thanh kiếm sáng loáng muốn tới giết Trương Yến. Nàng xông vào doanh trướng, vừa nhìn cảnh trong lều liền hoảng sợ.

Chỉ thấy Tôn Vũ dùng tay trái giữ chặt hai tay Trương Yến ở phía sau, ép mặt nàng xuống đất. Trương Yến thì đang liều chết giãy dụa. Mông nàng giơ lên cao, hai đầu gối quỳ xuống đất. Tay phải Tôn Vũ đang đặt trên mông nàng, không biết định sờ cái gì.

"Keng”. Thanh kiếm Công Tôn Việt cầm trong tay rơi xuống đất. Mặt nàng lúc này còn đỏ hơn mông khỉ mấy phần!

"Ngươi... Ngươi... Ngươi... lại ngang nhiên làm loại chuyện này!" Công Tôn Việt giận dữ. Nàng vội khom lưng xuống nhặt thanh kiếm lên, hung tợn vung kiếm, giận dữ nói: "Ngươi làm sao còn mặt mũi nhìn tỷ tỷ của ta?"

"Ta có lỗi gì với tỷ tỷ ngươi?" Tôn Vũ tò mò nói: "A? Không đúng! Ta làm gì mà phụ lòng nàng. Giữa ta và nàng cũng không có chuyện gì."

"Thực tức chết ta." Công Tôn Việt tức giận cầm kiếm xông tới, vung kiếm lên chém thẳng vào Trương Yến. Tuy nàng giận dữ nhưng còn biết không nên chém Tôn Vũ. Dù sao Tôn Vũ cũng là người mình, mắng chửi hắn thì có thể, chém chết thì không được.

Tôn Vũ vội ôm Trương Yến lăn sang bên cạnh, tránh một kiếm của Công Tôn Việt.

Trương Yến sợ hãi kêu lên: "Là hắn muốn tới làm nhục ta, ngươi chém ta làm gì? Chém tên nam nhân này mới đúng. Không nhìn thấy ta là người bị hại sao?"

Công Tôn Việt hừ hừ nói: "Ngươi là đồ giặc Hoàng Cân. Người người đều có thể giết, nói cái gì bị hại với không bị hại. Ta thấy ngươi dụ dỗ tỷ phu của ta, bây giờ phải chém ngươi thành mười bảy mười tám đoạn."

"Ta không có dụ dỗ hắn. Ngươi muốn giết cứ giết, ta có chết cũng không chịu sự vũ nhục của tên nam nhân thối này." Trương Yến căm giận nói: "Ngươi coi tên này là bảo bối à? Dụ dỗ? Ta thấy ngươi mới muốn dụ dỗ hắn, đùng có đổ lên trên đầu ta."

Ôi, hai cô nàng này đang nói cái gì? Tôn Vũ đổ mồ hôi! Này, các ngươi nói chuyện chính đi. Hiện tại vấn đề không phải dụ dỗ có được hay không? Trong quân doanh ta thả tù binh bị lãnh đạo bắt được, lãnh đạo không trách ta tự ý thả tướng địch lại trách tướng địch dụ dỗ ta... Tôn Vũ cảm giác mồ hôi ròng ròng chảy, thế giới này thật quá kỳ diệu.

Ba người đang hò hét ầm ĩ, đột nhiên nghe bên ngoài doanh trướng truyền đến giọng nói của Công Tôn Toản: "Ồ? Vệ binh đâu rồi? Rõ ràng ta lệnh hai tên vệ binh tới canh giữ Trương Yến, không cho những người khác đi vào. Bọn họ lại chạy đi chỗ nào rồi?"

Sau đó truyền đến thanh âm của Nghiêm Cương: "Có khả năng là nhị tiểu thư vừa tới đã gọi vệ binh vào doanh trướng rồi. Chủ công đừng vội, chúng ta đi vào sẽ biết."

Công Tôn Toản lo lắng nói: "Nhị muội muốn giết Trương Yến. Nhưng nữ nhân kia là Tầm Chân bắt được, nếu không hỏi Tầm Chân một tiếng mà tự ý giết rồi, ta thật khó ăn nói với hắn."

Tiếng nói của Công Tôn Toản và Nghiêm Cương bên ngoài trướng càng ngày càng gần, sắp tiến vào trong trướng.

Công Tôn Việt quay đầu lại nhìn cửa doanh trướng, lại nhìn Tôn Vũ đang ôm Trương Yến, đột nhiên đưa tay chợt hạ kiếm xuống thấp, hạ giọng nói: "Không hay rồi, tỷ tỷ đã tới. Họ Tôn kia, tỷ tỷ của ta một lòng một dạ yêu ngươi, ngươi lại ôm tiểu yêu nữ muốn làm chuyện bậy bạ, để nàng nhìn thấy thì đau lòng biết bao! Ngươi có nghĩ tới không? Ngươi sẽ làm tổn thương tổn tỷ tỷ của ta."
.
Trán Tôn Vũ đầy mồ hôi. Hiện tại đáng lo không phải vấn đề này, là ta tự ý thả tướng địch bị lão bản bắt được. Đó là chuyện phạm vào quân quy, phải chặt đầu, sao lại nói đến chuyện tổn thương rồi? Ôi, logic của nữ nhân, ta thật không hiểu.

Công Tôn Việt vội la lên: "Nếu như không muốn làm tổn thương tỷ tỷ thì mau trốn nhanh lên!"

"Trốn? Trốn ở chỗ nào?" Tôn Vũ nhìn trái nhìn phải, trong doanh trướng trống trơn, không có chỗ nào có thể trốn.

Công Tôn Việt thở dài nói: "Được rồi, vì tỷ tỷ của ta, ta giúp ngươi lần này. Ta nói trước, đây là vì tỷ tỷ của ta, không thì ta phải chém ngươi cùng ả yêu nữ này thành mười tám đoạn."

Nàng vọt tới bên người Tôn Vũ, kéo Trương Yến dậy ngồi bên người mình. Hai nàng sóng vai cùng ngồi, sau đó Công Tôn Việt nói: "Trốn ở sau lưng chúng ta, co người lại, đừng lộn xộn."

Trương Yến cười lạnh nói: "Làm sao ta phải che giúp hắn? Giúp đỡ kẻ muốn ô nhục ta trốn nữ nhân của hắn tới bắt chuyện gian dâm?"

Công Tôn Việt hừ hừ nói: "Câm miệng!" Nàng rút ra một thanh chủy thủ dí vào sau lưng Trương Yến, nói: "Ngươi dám mở miệng, ta một đao đâm chết ngươi."

Trương Yến không sợ nàng, tiếp tục nói: "Đâm đi, chết cũng tốt, tránh khỏi bị người khác làm nhục."

Công Tôn Việt buồn bực. Nàng đưa chủy thủ lên mặt Trương Yến, lạnh lùng nói: "Nếu như làm tổn thương tỷ tỷ của ta, ta cũng không giết ngươi. Ta sẽ rạch lung tung trên mặt ngươi năm mươi đao, ngươi có sợ không?"

Khục, chết còn không sợ nhưng Trương Yến lại lập tức ngậm miệng. Khuôn mặt xinh đẹp không dễ dàng có, chết cũng không muốn mang khuôn mặt như vậy vào quan tài!

Tôn Vũ buồn bực liếc mắt nhìn hai cô nàng, trong lòng cười khổ: tâm tư của nữ nhân, rất không khoa học...

-----o0o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK