Mục lục
[Dịch] Thần Mộ II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong số những người đến xem nhiệt náo, có một tuyệt sắc thiếu nữ dung mạo như thiên tiên, ôm trong lòng một con mèo nhỏ trắng như tuyết. Cặp mắt linh động chớp chớp, tự nói với mình: “Ô, thật là kì quái, Khả Nhỉ tỉ tỉ không phải là tu vi đại tiến hay sao, sao lại bại dưới tay tên xú bại hoại đó vậy. Ai, con tiểu long béo tròn kia thật đáng yêu, thật là muốn bắt cóc nó quá”.

Không nghi ngờ gì, tuyệt sắc mĩ nư đẹp như tinh linh đó chính là sở quốc tiểu ác ma công chúa Sở Ngọc, lúc trước bị lão yêu quái cưỡng bách lưu lại trong cung,mỗi ngày đều bắt nàng phải học đủ các loại võ lí, hơn nữa còn từ trong sách vở trong cổ thư khố, chỉnh lí một bộ khoáng thế thần công dung hoà thiên địa đại pháp cấp cho nàng.

Tiểu công chúa bình thường tinh linh cổ quái, nhưng lại có thiên phú cực cao. Trước giờ nàng không muốn thực sự học võ. Lần này dưới sự cưỡng bách tu luyện, cũng làm cho tu vi của nàng tiến một bước dài.

Tin tức của cuộc đại chiến này đương nhiên cũng truyền tới kinh đô Sở quốc. Tiểu ác ma công chúa vốn yêu thích nhiệt náo, chỉ sợ thiên hạ không loạn làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được. Đêm trước cuộc chiến, nàng trốn khỏi Sở quốc hoàng cung để đến đây.

Tiểu Ngọc, chúng ta lên xem một chút, lâu rồi không gặp tên Thần bại hoại không gì là không dám làm đó, qua trêu trọc hắn tí.

“Hô” một tiếng, Tiểu Ngọc nhanh chóng biến lớn, hai bên mở ra hai đôi cánh hổ, mang theo tiểu công chúa bay lên, nhanh chóng phi về phía võ đài.

Bây giờ Hổ vương Tiểu Ngọc đã dài trên dưới ba trượng, dưới sự bồi bổ của linh chi tiên thảo trong kho thuốc của Sở quốc hoàng cung, cơ bản nó đã khôi phục trạng thái tam giai trước đây.

Hổ vương thân trăng toát như bạch ngọc, mang trên mình tiểu công chúa xinh đẹp, càng thu hút ánh nhìn của mọi người

Không nghi ngờ gì, tiểu công chúa có rất nhiều tính cách của ác ma. Nhưng về bề ngòai thì vô cùng lương thiện. Vẻ bề ngoài như tinh linh, như tiên nữ có sức sát thương khó lường, làm rất nhiều quan chiến giả nhỏ cả nước dãi.

“Uy, xú bại hoại, lâu rồi không gặp” Tiểu công chúa vẫy tay chào hỏi Thần Nam. Ở trên cao, trang phục màu tím của tiểu công chúa phấp phới, nhìn như một tiên nữ giáng trần.

Thần Nam nhìn thấy tiểu công chúa thì có chút bất ngờ, nhưng ngay lập tức hiểu ra, tên tiểu ác ma chỉ sợ thiên hạ không loạn này làm sao có thể bỏ qua dịp từng bừng như thế này được

“Ha ha,…” Thần Nam cười lớn nói: “Đúng là lâu rồi không gặp, lẽ nào ngươi đã nghĩ thông, muốn làm thị nữ của ta?”.

Tiểu công chúa vừa nghe thấy tiếng cười của Thần Nam, liền lập tức ra lệnh cho tiểu ngọc bay cao lên, sau đó tức giận nói: “Tử bại hoại, xú bại hoại, ngươi đang nằm mơ à! Ta đến đây để thương lượng với ngươi…” nói đến đây, tiểu công chúa có chút xấu hổ hiếm thấy: “có thể…nhượng lại con rồng đó cho ta không? Ta có thể trả bất kì giá nào.

“A, quang minh đại thần côn tại thượng, con tiểu hổ kia có chút cổ quái. Khả năng…khả năng rất ngon miệng…khả năng…đại bổ a”. Long bảo bảo không chút chú ý đến lời của tiểu công chúa, đôi mắt to tròn cứ nhìn chằm chằm vào tiểu ngọc trên trời. Hổ vương lạnh cả người, sau khi đến đây nó cảm nhận được khí tức của thần long, nó đã sớm run rẩy bất an rồi.

Thần Nam cười nói: “Chỉ cần tên tiểu quỷ này tự nguyện đi theo ngươi, ta sẽ không có ý kiến gì”

“Có thật không?”. Tiểu công chúa lộ vẻ khó tin, sau đó rút ra một túi ti

“Vèo” không đợi nàng nói xong, Long bảo bảo hóa thành một đạo điện quang lao đến. Cùng lúc, Tử kim thần long ở gần đó cũng nuốt ực một ngụm nước bọt, hóa thành một đạo tử điện lao đến.

Tiểu ngọc run lên từng trận, nhưng dưới mệnh lệnh của tiểu công chúa, cuối cùng cũng bay về phía Mộng Khả Nhi.

Thần Nam cười thầm, hắn biết tiểu ác ma định làm gì, muốn dụ Long bảo bảo ra xa hắn rồi mới tính. Nhưng Thần Nam biết lần này tiểu công chúa tốn công vô ích? Long bảo bảo là ai chứ? Tên tiểu quỷ này thực sự rất thông minh, chứ không phải dễ đối phó như tiểu công chúa nghĩ.

Lúc này, vào tiền bối tu luyện giả tiến vào võ đài, cùng nhau vận dụng nội công hét lớn: “Trận này, Thần Nam thắng!”.

Thần Nam sững người, sau đó liền hiểu ra, thì ra lần đế vương chi chiến này, còn mời một số vị tiền bối đức cao vọng trọng đến làm trọng tài.

Đúng vào lúc này, một tiếng gầm lớn từ phía tây bắc truyền lại, âm thanh nồng hậu, âm trầm, thậm chí có chút lạnh lẽo. Thần Nam hai mắt lóe sáng, hắn đã biết kẻ vừa phát ra âm thanh đó là ai…đó là Đỗ Hạo.

Tên khốn này khôn gphải đã bị Long bảo bảo đánh cho trọng thương rồi sao? Nhưng nghe tiếng thì không giống như là bị thương chút nào.

Rất nhanh, phía Tây Bắc một phen náo loạn, rất nhiều quan chiến giả tách ra hai bên, nhường một lối đi ở giữa. Một thân ảnh được bao phủ bởi một màn máu, nhanh chóng tiến vào võ đài.

Thân ảnh màu máu như một đạo thiểm điện, chớp mắt đã đến trước mặt Thần Nam.

“Đỗ Hạo, đúng là ngươi”.

Đỗ Hạo trước mặt nhìn rất kinh, toàn thân phát ra một quầng sáng đỏ như máu, một cỗ sát khí lạnh lẽo từ từ lan tỏa khắp không gian, một mùi máu tanh ẩn ước khắp nơi.

“hắc hắc…” Đỗ Hạo cười lạnh lẽo, trên da hắn xuất hiện một màu đỏ quỷ dị, sắc mặt vô cùng đáng sợ

“hắc, ngươi đã bại dưới tay Long bảo bảo, bây giờ lại còn dám xuất hiện, lẽ nào ngươi thực sự muốn chết”.

Nghe xong, Đỗ Hạo đột nhiên biến sắc, lạnh lùng nói: “Hừ, ta thừa nhận đã thua con rồng đó, nhưng một ngũ giai tu luyện giả thua một lục giai thần long, cũng là chuyện thường. Hừ, nhưng vết thương của ta chỉ cần một ngày là hoàn toàn hồi phục. Ngươi nên biết, ta bây giờ không phải là ta ngày trước. Huyền công của Thần gia các ngươi, ta đã triệt để phế bỏ. Bây giờ ta tu luyện huyết ma chân kinh, huyền công chân chính thuộc về Đỗ gia. Mỗi lần bại, tu vi lại thăng thêm một bậc, mỗi lần bị thương, liền trong thời gian ngắn nhất đột phá một tầng tu luyện. Điều đó có ý nghĩa là, ta…là bất tử, càng đánh càng mạnh”.

Càng nói, Đỗ Hạo càng trở lên điên cuồng

Thần Nam lạnh lùng nhìn hắn rồi nói: “Hừ, chẳng qua chị là một loại tâm pháp tự hại mình. Trong thời gian ngắn có thể có công hiệu kinh người. Nhưng sau này ngươi chắc chắn sẽ vì thế mà phải trả một giá rất đắt”.

“ha ha…vậy sao?” Chỉ là trước lúc đó, ta sẽ bắt ngươi phải trả cái giá đó trước”.

Đỗ Hạo cười lạnh lẽo

Thần Nam đột nhiên từ từ bình tĩnh lại, trong lòng không chút cảm thấy giận dữ. Hắn biết rằng đây chính là sự khinh thị của một cường giả đối với một đối thủ yếu hơn. Hắn sớm đã không coi Đỗ Hạo là đối thủ, tiêu diệt y không phải là một việc làm tốn sức. Sau này, đại địch của hắn chính là những lão quái vật trong Đỗ gia huyền giới. Có lẽ sau võ đài này, hắn muốn khiêu chiến những địch thủ chân chính trong Đỗ gia huyền giới.

“Đỗ Hạo, ngươi có bản lĩnh gì đắc ý nhất thì cứ xuất ra đi, nếu không ngươi sẽ không có lấy một chút cơ hội nào. Hôm nay ngươi chắc chắn phải chết, ta sẽ không để cho ngươi sống trên cõi đời này nữa.

Nhìn thấy thần thái chắc chắn của Thần Nam, dường như còn mang chút khinh miệt, sắc mặt Đỗ Hạo đại biến, vô cùng khó coi, y hét lớn: “Đừng cho là ngươi có thể thắng ta một lần là đã thành vô dịch, lần này ngươi phải chết”.

“Bùng”.

Màn máu tanh lan tỏa, xung quanh thân thể Đỗ Hạo hồng quang vô tận, một đạo huyết ảnh từ từ ngưng tụ trước mặt y. Thân ảnh nhìn giống Đỗ Hạo như đúc

“Nhìn đi, đây là thân ngoại hóa thân, huyết ma chân kinh quỷ dị khó lường, giúp ta sắp bước vào lục giai, đã có thể tu luyện được thần thông mà tu luyện giả mơ ước, ngươi làm sao thắng được ta?” Đỗ Hạo hét lớn “Giết”.

Thân ngoại hóa thân đỏ rực, như ảo ảnh, vụt một tiếng đã biến mất, rồi lại đột ngột xuất hiện trước mặt Thần Nam. Một đôi huyết trảo lạnh lùng nhắm vào ngực hắn.

Chỉ là, lần này Đỗ Hạo cũng lại phải thất vọng. Thân ngoại hóa thân là một thần thông huyền diệu, kì lạ, mặc dù có năng lực quỷ thần mạc trắc, nhưng y vẫn chưa bước vào lục giai. Có lẽ hắn là vô định trong ngũ giai, nhưng đối thủ hôm nay của y là Thần Nam. Y đã được chú định là một nhân vật bi kịch, tiếp tục thảm bại.

Đối mặt với Đỗ Hạo, Thần Nam đương nhiên không hạ thủ lưu tình, một chưởng phát ra, chưởng lực mạnh mẽ như một hắc sắc nộ long, điên cuồng lao về phía trước.

Kình khí cuồng bạo tàn nhẫn kích thẳng lên người thân ngoại hóa thân đó, thân ảnh đỏ rực lập tức bị bắn ngược ra xa. Đỗ Hạo ở phía xa ọe lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi. Thân ngoại hóa thân là một môn huyền bí thần thông của Đông phương võ giả, uy lực cường đại vô bỉ, nhưng lại có một nhược điểm trí mệnh. Dưới sự liên hệ vô cùng chặt chẽ giữa hóa thân và bổn thể, hóa thân bị thương, bổn thể cũng sẽ bị.

Đỗ Hạo khựng lại một lúc, rồi liên tiếp phun ra ba ngụm máu, sau đó như một con thú hoang bị thương, gầm lên một tiếng thê lương: “Làm sao lại có thể như vậy?”.

“Đến bây giờ ngươi còn chưa hiểu à”. Thần Nam lạnh lùng nói.

“Ngươi thực sự…bước vào lục giai trước ta một bước?”. Đỗ Hạo chấn kinh, mang theo thần sắc không tin nổi, lẩm bẩm: “Vì sao? Vì sao…ta đều là kẻ thua trận”.

Lúc này, từ trên không, môt nữ tử tóc gió tung bay, chân đạp phi kiếm, như nữ chiến thần nhanh chóng bay đến. Đồng thời, một thanh niên võ giả cao lơn, như sấm sét, như thiểm điện tiến vào tràng, chớp mắt đã tới gần.

“ha ha…Lí Nhược Lan, Đông Phương Trường Minh, các ngươi cuối cùng cũng xuất hiện. Ta còn nghĩ các ngươi không dám đến”. Thần Nam cười lớn. Vì muốn dụ hai tên này lộ mặt, hắn chưa dám ra tay quá mạnh, sợ bọn họ chạy mất. Bây giờ, cuối cùng hắn đã có thể thoải mái biểu hiện sức mạnh chân chính của lục giai vũ giả. Hắn một trong cuộc chiến này hắn sẽ tiêu diệt vài cường địch một lúc.

Dưới tiếng la hét ầm ĩ đầy kinh hoàng của quan chiến giả, Thần Nam như thần như ma từ từ bay lên trên không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK