Mục lục
[Dịch] Thần Mộ II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạm Đài thánh địa cách đó không xa, nơi này cây cối tốt tươi, hoa cỏ mọc khắp nơi, bên ngoài thánh địa một dải trắng xóa, hoa tuyết tung bay những dải núi hùng vĩ liên miên bất tận với thế giới bên trong rất là khác biệt.

Đạm Đài thánh địa khi tiên nhân hạ phàm, cả môn phái đều hân hoan cổ vũ, tuy từng bị Thần Nam gây cho một trường lộn xộn, bất quá phần đông đệ tử vẫn giống như ăn được tịnh tâm hoàn, không còn chút lo lắng nào, bọn họ biết Đạm Đài tiên tôn trên thiên giới sớm muộn gì cũng sẽ ra tay vãn hồi cục diện nhân gian.

Đạm Đài thánh địa dường như được phả một luồng sinh khí mới, còn ở phía Đại tuyết sơn bên ngoài mấy chục dặm, lúc này sát khí ngút trời, cùng với ĐẠm Đài thành địa hoàn toàn bất đồng.

Nơi này tràn ngập huyết vụ, mùi máu tanh nồng nặc khiến cho người ta không thể hô hấp được, những bông tuyết bay trong không gian đều bị nhiễm hồng.

Tuyết trên không trung bay tứ tán khắp cả bầu trời, đại quân thiên giới thảo phạt Thần Nam không ngừng từ trong thông gian thông đạo lao ra, cuồn cuộn lao về phía Thần Nam đuổi giết, đao quang kiếm ảnh ngập trời, kiếm khí mãnh liệt bổ ngang chém dọc, vô số tiên thần đứng thành từng vòng vây quanh Thần Nam.

Lúc này, Thần Nam toàn thân đẫm máu, mái tóc đen giờ đã biến thành màu đỏ, trừ hai mắt ra thì dường như da thịt trên người đều biến thành màu đỏ .

Đó đều là máu huyết của tiên thần, trong quá trình liều mạng chém giết sinh tử, tiên thần đã gục ngã vô số kể, trên trời đầu lâu lăn lông lốc, mảnh vụn thi thể vương vãi khắp nơi. Thần Nam đại khai sát giới, trong đám quang thảo phạt tung hoàng chém giết, thực sự như mãnh hổ nhập vào bầy dê, như đi vào chỗ không người.

“Thần vương trên thiên giới lẽ nào muốn mượn tay ta để giết các ngươi? Vừa mới ngự không phi hành, còn chưa tiến nhập tiên thần cảnh giới, cũng đưa xuống đây, lẽ nào muốn dùng số đông để giết ta sao? Đúng là đáng cười!”

Thần Nam miệng tuy nói như vậy, nhưng Đại Long Đao vô song trên đời trong tay vẫn không lưu tình. Đao mang chói loà tiện đứt không biết bao nhiêu vũ khí sắc bén, thêm vào đó chém đứt gần trăm thi thể của địch nhân.

"Phốc"

Máu huyết vọt ra, Thần Nam một đao chém xéo xuống xẻ đôi một tên địch nhân đánh lén hắn, rồi hừ lạnh một tiếng nói : “Ngươi là người Hỗn thiên đạo, cái lão Hỗn thiên khốn kiếp kia dám phát binh, ta nhớ kĩ!”

"Phốc"

Liệt Không Kiếm quang mang vạn trượng, Thần Nam một kiếm chém bay một nửa đầu của một tu luyện giả, máu còn chưa phun ra, não đã bắn ra đầy không trung. Từng chấm nhỏ màu trắng đục bắn ra dính lên người một số tiên thần, khiến những người này nhất thời run rẩy.

“Ngươi là người Phá diệt đạo, ta nhớ kĩ”.

Khung cảnh đáng sợ, địch nhân lại giống như ác ma, khiến cho đám người ở phía trước đều không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, trong lòng tất cả mọi người đều phát sinh sợ hãi, có không ít người toàn thân run rẩy muốn bỏ chạy. Suốt đời suốt kiếp không muốn đối diện lần nữa với tên ác ma này.

Đại Long Đao cùng với Liệt Không Kiếm cũng vung lên, một cường giả vừa mới lao lên trong nháy mắt đã bị xé rách lồng ngực, lục phủ ngũ tạng toàn bộ bị xổ ra ngoài, trường máu tanh dị thường này khiến cho đại quan thiên giới đều cảm giác trong lòng dâng lên từng luồn khí lạnh, cả người rét run lên.

“Ngươi là người Tuyệt Tình đạo!”

Thần Nam điên cuồng chém giết, sớm đã vận dụng đến lực lượng cực hạn mà nhân gian cho phép khiến cho thiên lôi không ngừng oanh kích xuống, bất quá không tạo thành thương tổn gì lớn đối với hắn.

Bởi vì hơn trăm tu luyện giả lao ra bao vây lấy hắn, tất cả thiên lôi đều đánh xuống, đám người này cũng hứng chịu không ít.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân trọng yếu khác, không gian thông đạo khổng lồ nối liền giữa thiên giới và nhân gian không có đóng lại, vẫn hiện ở phía trên đầu mọi người, nơi đây thiên phạt thần quang càng lúc càng sáng rực, thỉnh thoàng phát ra hào quang vô cùng chói mắt. Thiên phạt do Thần Nam dùng đến lực lượng cực hạn cho phép của nhân gian dẫn tới lực lượng lại không thể nào bì được với thiên phạt thần quang xảy ra do việc thiên giới phá toái hư không tiến nhập nhân gian giới.

Quang mang rực rỡ bên trong Không Gian Thông Đạo vô cùng cuồng bạo, có thể tưởng tượng riêng một đoạn trong Không Gian Thông Đạo đang có mấy thần vương cấp cao thủ đem toàn lực chống lại uy lực khó lường của thiên phạt, bảo vệ cho đệ tử phái mình

Mộng Khả Nhi ở phía xa cảm thấy hoa mắt, khiếp sợ vô cùng, nàng biết Thần Nam rất mạnh, nhưng không thể tưởng tượng được có thể mạnh đến cảnh giới đồ lục tiên thần.

Đó đều là người từ thiên giới hạ phàm a, tuy trong đó có một bộ phận là lục giai tu luyện giả, nhưng trong số còn lại có không ít cường giả đạt tới tiên nhân cảnh giới, thế mà Thần Nam vẫn có thể đi lại như chỗ không người mà chém giết, thật sự đúng là có thể đồ diệt tiên thần!.

Sự việc nàng tận mắt nhìn thấy hôm nay gây nên sự chấn động quá lớn, nàng ý thức lui về sau ngoài mấy chục trượng, khung cảnh trước mặt khiến cho nàng có cảm giác kinh hãi. Sinh mệnh trong người nàng tựa hồ dao động càng lúc càng mạnh, khiến cho Mộng Khả Nhi lo lắng không ngừng, tầm tình cực kì phức tạp.

Trong trường huyết chiến, hai đại cao thủ của Tây thổ, Tam đầu hoàng kim thần long với Lục đầu Thần ma viên đang đứng một bên gườm gườm như hổ rình mồi, cuối cùng rốt cuộc cũng không nhẫn nhịn được lao tới.

Mới đây, bọn chúng đã ăn một vố đâu, bây giờ thấy người thiên giới đến thảo phạt Thần Nam, bọn chúng đương nhiên sẽ không bỏ qua có hội này.

Đến giờ phút này, trong đám người đến từ thiên giới vẫn còn chưa xuất hiện một siêu cấp cao thủ nào, Hai đại cao thủ Tây thổ lần này gia nhập chiến trường sự uy hiếp đối với Thần Nam so với đám tu luyện giả trên thiên giới còn lớn hơn rất nhiều.

Bất quá, Thần Nam không chút úy kị, ngược lại còn chém giết mở một đường máu, tiến tới gần hai người bọn chúng.

Ngân Long Tu Giai Lệ có chút lo lắng hỏi Tử Kim thần long : “Chàng có còn không sang đó hỗ trợ đi?”

Tử Kim thần long lắc đầu, trả lời : “Tiểu tử này ko cần ta giúp, có giúp thì phải là nhân tài hạng nhất như lão già khốn kiếp của nàng mới đúng. Ko được, thả hóa thân của lão già chết tiệt ấy ra đi, ái chà...sao lại cấu ta."

“Ta cấu chết chàng” Ngân Long Giai Ti Lệ tức khí nói : “Không cho phéo chàng mắng phụ thân ta”.

“Vì sao lại không được? Lão ta không là cái gì… ái da… đừng cấu!” Tử Kim thần long đau đớn le lên : “Lão đầu tử đó quá hỗn trướng mà, lần trước dám phong ấn chúng ta và mười tám tầng địa ngục, lại còn muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta, thực sự là không ra gì… ái da… ngừng!”.

Tử Kim thần long xác thực hỗn hào, lại có thể đem lão bạo quân sẽ trở thành nhạc phụ của mình ra mà chửi.

“Ta cấu chết chàng… phụ thân ta đã có thể phong ấn các người, ông ấy đương nhiên có thể thả các người ra. Ta đoán ông ấy thực ra không phải muốn giết các người, bằng không sớm đã tự mình trực tiếp động thủ rồi”.

“Lão hỗn đản đó xem ta không hợp nhãn, bất quá lão long ta làm lão ta tức chết, nữ nhân mà lão rất yêu quý lại thích ta. Ha ha… ha ha…”

“Cái tên hỗn đản này, nếu như còn nói lung tung nữa, ta sẽ giận thật đấy!”

Thấy Ngân Long Giai Ti Lê thực sự tức giận, Tử Kim Thần Long không dám chửi nữa, nhỏ giọng hỏi : “Lần này đại ma vương xuất thế ở Đạm Đài thánh địa, thái độ của phụ thân nàng ra sao, lão đầu tử không đến sao?”

“Ta đoán rằng ông ấy có thể sẽ đến”.

Tử Kim thần long có chút đau đầu, nói : “Việc này phiền toái lớn rồi, ngay cả lão hỗn đản được xưng bạo quân cũng cảm thấy hứng thú, nói lên thực lực của tên quái vật bị phong ấn trong Đạm Đài thánh địa không thể tưởng tượng được. Đúng là đại loạn…”

Trên chiến trường đã thảm liệt hơn sơ với trước, tự hồthần vương trên thiên giưois cũng có cố kị, sợ rằng khi phái nhân mã thông qua không gian thông đạo sẽ bị thiên phạt hủy diệt, lúc bắt đầu chỉ phái xuống những người thực lực không mạnh lắm, khiến cho Thần Nam tung hoành như chốn không người.

Đại Long Đao cùng với Liệt Không Kiếm thấm đẫm máu tươi tiên thần, chỉ trong một khắc thời gian ngắn ngủi chúng tiên thần đã tử thương vô số, thi thể từ trên không trung không ngừng rơi xuống, huyết vụ nhiễm đỏ cả bầu trời.

Lúc này, thiên phạt thần quang trong không gian thông đạo càng lúc càng mãnh liệt, nhất thời cắt đứt sự liên hệ giữa thiên giới với nhân gian.

Thần Nam không thèm để ý sự tấn công của mấy trăm thiên giới tu luyện giả, ỷ mình có Huyền Vũ giáp hộ thể, hắn nhong chóng đuổi theo Tam đầu hoàng kim thần long cùng với Lục đầu Thần Ma Viên không ngừng chém giết.

Đao mang rực rỡ cùng với Kiếm khí chói lòa, còn có thiên lôi không ngừng bổ xuống khiến hai đại cao thủ Tây thổ vô cùng chật vật, trên người đã xuất hiện nhiều vết thương, bọn chúng thầm mắng Thần Nam điên rồ, đồng thời có chút hối hận vì đã lao vào trường huyết sát này.

“Thịt rồng trên trời, thịt lừa dưới đất. Thị lừa ta đã ăn qua, nhưng thịt rồng ta vẫn chưa ăn thử. Kì Lạp Ngang Tư, ngươi không phải hiệu xưng thiên tài bất bại trong Long tộc Tây phương sao, ta nghĩ thị của ngươi nhất định không giống với những loại khác, hôm nay ta muốn xẻ thử một khối lớn ăn thử”. Thần Nam toàn thân là máu cười vang, khiến cho Tam đầu Hoàng Kim thần long nghe thấy cũng dựng cả tóc gáy.

Thần Nam quay đầu hét lớn về phía Mộng Khả Nhi ở đằng xa : “Đừng đi xa quá, lúc trở về ta sẽ mang cho con ta một khối thịt rồng”.

“Ngươi…” Mộng Khả Nhi tức giận suýt nữa thì té ngã. Nàng không nói được gì, cuối cùng chỉ có thể hậm hực dùng lực chém mấy kiếm trong không trung.

Thần Nam thực sự đã động sát cơ, vạn dụng lực lượng đề thăng đến cực hạn, bởi vì hắn muốn nhanh chóng đánh bại hai cao thủ Tây thổ, để sau đó còn thực thi một ý nghĩ to gan lớn mật lại điên rồ nữa.

Đương nhiên, như vậy Thần Nam cũng phải trả một cái giá nhất định, thiên lôi của thiên phạt khôngngừng bổ xuống, mà hắn cũng không hoàn toàn tránh né được hết nên cũng bị oanh kích đến khóe miệng rĩ máu.

Đao mang như cầu vồng, kiếm khí như sông ngân hà. Năng lượng đao động mãnh liệt, những đám mây trên trời cao đều bị đánh tan, mấy chục ngọn núi phía dưới cũng dao động kịch liệt giống như phát sinh địa chấn vậy.

Một đạo thần quang rực rỡ dài mấy chục trượng bổ xuống một long trảo cự đại của Tam đầu Hoàng Kim thần long, máu huyết vọt ra tung tóe. Một lòng trảo to lớn rời ra khỏi thân thể Kì Lạp Ngang Tư từ trên không trung roi xuống, máu bay đầy trời.

“Grào…”

Tiếng kêu thảm thiết thê lương phát ra từ miệng Kì Lạp Ngang Tư, thân thể hoàng kim long to lớn không ngừng lăn lộn giữa không trung, một trận mưa máu làm nhiễm đỏ cả không trung, khiến cho mấy trăm tên thiên giới tu luyện giả kinh tâm động phách, tất cả trong lòng đều phát run lên.

Thần Nam mái tóc bết máu tung bay loạn xạ, toàn thân đều là thần huyết với long huyết, tay cầm cánh tay rồng dài hai trượng, giơ lên giữa không trung, cười lớn nói : “Kì Lạp Ngang Tư, đa tạ ngươi, ngươi khảng khái như thế, thực sự khiến ta khó quên, cuối cùng đã có thể thưởng thức mùi vị của thịt rồng rồi”.

Tam đầu Hoang Kim thần long nghe những lời này thiếu chút nữa thì tức chết, một mặt gầm lên đau đớn, một mặt hung hăng trừng mắt nhìn Thần Nam.

“Kì Lạp Ngang Tư, ngươi trừng mắt nhìn ta làm gì, lẽ nào biết rằng một cánh tay còn quá ít, chuẩn bị đưa cho ta gan rồng cùng với tim rồng?”

Mặc dù Tam đầu hoàng kim long đã nổi giận đến tựa hồ phát cuồng, nhưng nghe những lời này cũng phát run lên.

Thần Nam nhìn về phía Mộng Khả Nhi kêu lớn : “Cái này là đồ bổ cho con của ta, đợi chút nữa còn có đại lễ!”

Nói xong, dùng sức ném cánh tay đó đi, long trảo ánh lên thần quang hoàng kim, nhanh chóng phá không bay đi, cắm vào đỉnh của một ngọn núi tuyết phía dưới Mộng Khả Nhi.

Thần Nam thực sự giống như một ma vương máu lạnh, quay đầu nhìn về phía Lục đầu Thần Ma Viên cười lạnh, khiến cho Lục đầu Thần Ma Viên kinh hãi toàn thân lạnh toát.

“Ngươi…muốn… cái gì?”

“Ta nghe nói não khỉ rất là đại bổ, ngươi lại có tới sáu cái đầu. Ta chỉ muốn hái lấy một cái đưa vào bếp, để nếm thử xem sao”.

“Grào…” Lục đầu Thần Ma Viên tức giận đến phát cuồng, ngẩng đầu lên trời gào lớn.

“Hừ, nếu đã không cho vậy thì ta sẽ tự mình lấy vậy. Đừng có trách ta, tất cả đều là do các ngươi tự tìm lấy, ai bảo các ngươi muốn giết ta, đối với địch nhân ta chỉ có thể dùng thủ đoạn thảm liệt nhất”.

Kiến khí dẫn khởi phong vân, Liệt Không Kiếm trảm phá hư không, kiếm mang rực rỡ dài hơn trăm trượng không ngừng dẫn khởi phong vân bốn phương tám hướng, máu bay tung tóe, một cái đầu lâu bị chém rơi xuống.

Thần Ma Viên phát ra tiếng gào thét thê lương, khiến cho các bông tuyết bị chấn bay ngược lên không trung, sáu đầu mất một còn năm cái.

Thần Nam dùng Đại Long Đao nâng cái đầu lâu lên, có chút chán ghét nói : “Thật sự quá tanh tưởi, cái đầu lâu này thực sự có thể mang đến nhà bếp sao? Ta sao lại buồn nôn thế này. Ai, cánh tay thần long ta còn có thể tưởng tượng thành đùi gà, nhưng cái đầu khỉ này không thể tưởng tượng được ra thứ gì. Mặc kệ, trước tiên cứ thu lại đã”.

Tuyệt thế đại ác ma! Đó là tiếng lòng của tất cả thiên giới tu luyện giả tại hiện trường, nhìn thấy hình dạng thê thảm của hai đại cao thủ Tây thổ, khiến cho bọn họ tim đập chân run.

Thần Nam ném cái đầu lâu cự đại lên một đỉnh núi tuyết không xa. Sau đó lạnh lùng nhìn qua một lượt hai đai cao thủ Tây thổ, muốn đại khai sát giới đối với bọn chúng.

Bất quá vào lúc đó, Tử Kim thần long đột nhiên bí mật truyền âm cho hắn : “Ngàn vạn lần không được giết tên Lục Đầu Thần Ma Viên đó, ngươi quên là sau lưng hắn còn có Cổ Viên sao, ngay cả Thượng cổ thần long Khôn Đức cũng không dám dây dưa vào”.

Thần Nam suy nghĩ. Không tiếp tục ra tay sát thủ, cũng không có đối phó với đám tiên thần đang vây khốn hắn.

Lúc này, hắn thu lại Đại Long Đao với liệt Không Kiếm, trong trường nhất thời yên tĩnh trở lại.

Trong thiên địa chỉ có trong Không Gian Thông Đạo rộng lớn kia thần quang lấp lánh, mấy thị thần vương thiên giới đang đem hết toàn lực đối kháng thiên phạt, lúc này đây bọn họ chuẩn bị phái đi chánh thức cao thủ.

Tam đệ tử của Tuyệt Tình Ma Vương, ngũ đệ tử của Hỗn Thiên Ma Vương cùng với Phật Tử Hoài Hải đang nương tựa Thanh Thiện Cổ Ma cùng lúc mở nội thiên địa của bản thân rồi đem cao thủ bổn môn thu vào trong đó, dưới sự bảo hộ của mấy vị Thần Vương tiến nhập vào không gian thông đạo.

Điều này nhất định là một trường ác mộng.

Lúc này, Thần Nam đã giương Hậu Nghệ cung lên, lấy máu mình rưới lên mũi tiễn, dây cũng căng lên, thần quang sáng lạn cùng với tử khí khủng bố đồng thời tràn ra, khắp không gian hiện lên cảnh tượng rất nhiều thi thể thần ma, kêu gào thảm liệt khiến người nghe phải rợn tóc gáy.

Trên trời cao, một đám may lớn áp xuống mặt đất, cả không gian trở lên âm u, cảnh tượng khác thường do Hậu Nghệ cung tạo nên khiến cho đám tuy luyện giả tai trường vừa kinh vừa sợ.

"Giết!"

Thần Nam hét lên một tiếng, buông dây cung ra, một đạo huyết sắc thần quang chói lòa kéo theo sau là ảo tượng thần ma vô tận phát ra hàng loạt tiếng gào thét đáng sợ, để lại đằng sau vệt sáng dài hơn trăm trượng, cuồng bạo lao vào trong không gian thông đạo.

Vào giây phút thần tiễn bắn vào, Thần Nam nhìn thấy trong không gian thông đạo chỉ có ba người Hoài Hải, liền than thầm đáng tiếc, vốn hắn muốn dùng phát tiễn uy lực tuyệt luân này kích phát cho thiên phạt trong không gian thông đạo càng thêm kịch liệt, khiến cho đại quân thiên giới tổn thất thảm trọng, nhưng mục tiêu giờ lại chỉ có bà người.

Bất quá, sụ vui mừng của Thần Nam lại là cơn ác mộng của đại quan thiên giới.

"Oanh"

Một tiếng nỗ lớn vang lên giữa không trung, cả bầu trời đều tan nát, năng lượng dao động lịch liệt phát ra làm cho mấy trăm thiên giới tu luyện giả đang vây khốn Thần Nam bị kích trúng thổ máu tươi bắn vọt ra ngoài.

Thần Nam nhanh chóng triển khai Thần Vương Dực, trong nháy mắt đã bay ra xa mấy trăm trượng, năng lượng dao động mạnh mẽ bùng phát xuống khiến cho bảy tám ngọn núi lớn ở phía dưới đều bị chấn tan thành bụi phấn.

Một tiễn của Thần Nam đã triệt để dẫn đến lực lượng cường đại nhất của thiên phạt bạo phát, trên trời cao phát ra một dải hào quang vô cùng chói mắt, không gian thông đạo vỡ nát.

Ba người bọn Hoài Hải không có cách nào chống cự lại được sức mạnh của thiện phạt bạo phát, cho dù có mấy vị thần vương bảo hộ đều không có cách nào bảo hộ được tính mạng, càng đáng sợ hơn là những cao thủ ở bên tong nội thiên địa của bọn họ cũng bị chấn nát.

Ngững mẩu thi thể còn sót lại của những tiên thần tung tóe khắp nơi, rơi xuống như mưa, máu nhiễm đỏ rực cả bầu trời.

Trong đại tuyết sơn, có không ít tu luyện giả ẩn tàng, tất cả đều bị kinh động đưa mắt nhìn lên trời cao, không dám tin vào mắt mình nữa.

Lúc này, mấy vị thiên giới thần vương ánh mắt đỏ ngầu, ngửa mặt cười như điên cuồng, Tuyệt tình ma vương với Hỗn thiên ma vương tức giận đến mức hộc máu.

……….

Thần Nam lẩm bẩm : “Tử chiến là tàn khốc như vậy đó, không phải ngươi chết thì ta vong!”.

Ở phía xa xa, Long bảo bảo hai mắt mở to, nhìn về phía Thần Nam, nói : “Rất bá đạo, rất bạo lực!”.

Sau đó, lại đưa mắt nhìn đám tiên thần may mắn sống sót, nói : “Rất ngốc nghếch, rất đần độn!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK