Mục lục
[Dịch] Thần Mộ II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Nam, con rồng du côn, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng đều đã hôn mê, trong nội thiên địa chỉ còn Tây thổ Đồ Đằng Thụy Đức Lạp Áo đang điên cuồng gào thét, chửi bới, y thực sự tức giận đến phát điên

“Dám bày mưu với ta như vậy? Đừng để ta biết ngươi là ai, nếu không ta với ngươi không chết không xong.

Rất lâu sau, Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng dần dần tỉnh lại. Còn Thần Nam, do thương tích quá nghiêm trọng, vẫn trong trạng thái hôn mê, lúc này ma ảnh sau lưng hắn đã biến mất.

“Sợ chết đi được, tên khốn này chỉ còn nửa mặt mà vẫn sống …” Tiểu phượng hoàng nhát gan nhất, bộ dạng vô cùng sợ hãi.

“Nga, Quang minh đại thần côn tại thượng, món canh rắn của ta.” Long bảo bảo mơ mơ màng màng dụi mắt.

Tử kim thần long có vẻ tỉnh nhất, căng thẳng run rẩy di chuyển lại gần ôm Thần Nam rồi chạy ngược lại, bộ dạng rất hoạt kê.

“Grào … làm ta sợ hãi đến mức trái tim già cứ đập thình thịch không ngừng.” Con rồng du côn toát mồ hôi lạnh

.

Được Tử kim thần long và Long bảo bảo cùng truyền nguyên khí vào, cuối cùng Thần Nam cũng từ từ tỉnh lại. Nhưng khi hắn nhìn thấy Tây thổ Đồ Đằng đang gào thét ở gần đó, lập tức thiếu chút nữa ngất tiếp.

Thiên ma hữu thủ, ở cự ly gần như vậy, cũng không thể tiêu diệt được y, trên đời này còn có mấy kẻ có thể giết được y?

“Mẹ kiếp, bây giờ phải làm thế nào? Hiện giờ y đang ở trong nội thiên địa của ngươi, cho dù chúng ta chạy, hắn cũng sẽ bám theo như hình với bóng. Hơn nữa có chạy cũng không được, chúng ta bị kẹt ở tầng địa ngục thứ 12 đáng chết này. Mẹ ơi, có đánh cũng không đánh chết được y, chạy cũng không chạy nổi, thật là đau khổ!”

Long bảo bảo nắm chặt đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu, bộ dạng vô cùng khẩn trương, cuối cùng nó lấy cái nghịch lân (vảy nghịch – vốn là Xạ nhật tiễn) ở trên cổ xuống, trịnh trọng đưa cho Tử kim thần long, nói nhỏ: “ Hay là … hay là … ngươi trực tiếp tự sát là được”

“Mẹ kiếp, tiểu đậu đinh, ngươi vẫn còn tâm tình trêu chọc long đại gia ta à… ?”

Tiểu phượng hoàng bay lên trên vai Thần Nam, nhỏ giọng: “Thật là kì quái, y cũng không vội giết chúng ta.”

Tinh thần dao động của Thụy Đức Lạp Áo vấn đang ở trong trạng thái cuồng bạo, không ngừng lan tỏa khắp nội thiên địa, rất lâu sau y mới dần ổn định trở lại, nhưng thỉnh thoảng vẫn chửi lên vài câu.

Thần Nam đã cảm thấy nội thiên địa của mình bị kích xuyên cũng như chàng vậy, toàn thân hắn đau đớn vô cùng, nếu như không có tử kim thần long giúp đỡ, thì e rằng đến đứng lên hắn cũng không làm được.

Lúc này dao động tinh thần của Thụy Đức Lạp Áo cuối cũng đã hoà hoãn trở lại, hắn dùng tinh thần truyền âm với Thần Nam: “Gặp phải bọn hoạ tinh các ngươi thật là đại bất hạnh. Các ngươi lại đây, ta muốn biết cuối cùng là thì kẻ nào định bày mưu với ta ?”

Trước mắt, bọn Thần Nam đã sớm chẳng còn chiến lực, bây giờ đối phương muốn ngồi xuống nói chuyện, hắn tất nhiên không kháng cự.

Nhìn thấy cái đầu đã mất nửa bên mặt của Thụy Đức Lạp Áo, Tử kim thần long đứng sau lưng Thần Nam âm thầm cười sướng, tuy là khi bắt đầu bọn hắn bị no đòn, nhưng cuối cùng Thần Nam đã dùng 1 chưởng trả toàn bộ nợ, cảm giác này khiến Tử kim thần long còn cảm thấy sung sướng còn hơn là kẻ trực tiếp ra tay – Thần Nam.

“Ta muốn hỏi, rút cục thì là ai đã phong ấn các ngươi vào tầng địa ngục 12 này?” Thụy Đức Lạp Áo tức giận nghiến răng kèn kẹt, nhưng chỉ có nửa cái cằm không ngừng rung động không nghiến lên được.

Con rồng du côn chẳng suy nghĩ gì buột mồm nói: “Hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư, đấu thần Trát Lý Tư, lục đầu thần ma viên, thượng cổ thần Khôn Đức.”

Long bảo bảo chớp chớp đôi mắt tiếp tục: “Còn có bọn cao thủ huyền giới của Đỗ gia đông thổ và một thi vương của Càn thi phái huyền giới.”

“Không ngờ lại nhiều người như vậy, chỉ có mấy người các ngươi mà cần đến bằng đó người xuất thủ hay sao, đừng có lừa ta.”

Tiểu long đành nói: “Được rồi, coi như ta lắm lời, chính là mấy người đầu tiên.”

Tên tiểu tử này có cùng mục đích với con rồng du côn, muốn bán đứng mấy đại địch kia, nhưng lại bị đối phương phát hiện, nó đành đổ oan cho bọn lục đầu thần ma viên.

“Khôn đức? Dường như rất quen tai, a, ta nhớ ra rồi, đám người bọn Cổ Tư không phải là cũng bị tên khốn đó phong ấn vào đây hay sao? Chó chết, linh giác của tên khốn này thật nhạy bén, không ngờ phát hiện được sự tồn tại của ta, nhưng ta đoán sau lưng hắn còn có người khác, nếu không chỉ dựa vào 1 mình hắn thì làm sao hắn dám đến thăm dò ta.”

Tinh thần dao động của Thụy Đức Lạp Áo lại trở lên kịch liệt: “3 tên bọn lục đầu thần ma viên có lai lịch thế nào?”

Con rồng du côn “giải thích”: “Đương nhiên là lũ khốn ngông cuồng, trong đó lục đầu thần ma viên có lai lịch lớn nhất, mẹ của hắn gần như là nữ nhân mạnh nhất Tây thổ hiện giờ, còn cha hắn là một thần ma trên thiên giới, lai lịch xem ra cũng không nhỏ.”

“Người của thiên giới chẳng kẻ nào ra gì ? Năm xưa kẻ chủ mưu lớn nhất hãm hại ta tất nhiên cũng ở thiên giới. Hiện tại có lẽ hắn đã có nhiều loại cảm ứng, tạo ra hàng loạt trùng hợp, đem các ngươi phong ấn vào đây. Đương nhiên cũng có lẽ thực sự do trùng hợp ngẫu nhiên, các ngươi chỉ vô tình bị phong nhập vào đây. Nhưng mà, ta đã quyết định, đưa các ngươi tiến vào thiên giới, đã muốn loạn thì ta sẽ làm hắn loạn đến cùng.”

“Liên quan gì đến ta chứ?” Thần Nam đầy vẻ không hiểu, nhìn Tây thổ Đồ đằng đang như một kẻ thần kinh trước mặt.

“Tại sao lại không liên quan đến ngươi ? Ai động phải ngươi thì kẻ đó đều xúi quẩy, ta muốn mấy tên khốn trên thiên giới gặp xúi quẩy 1 phen.”

“Động phải ta liền xúi quẩy?” Thần Nam càng không hiểu.

“Đương nhiên … ta vừa tận mắt nhìn thấy ngươi … thôi, được rồi… đây không phải là thứ mà bây giờ ngươi có thể hiểu được Dù sao người cũng là một hoạ tinh, bản thân xúi quẩy đã đành, lại còn gieo giắc hoạ loạn khắp nơi.”

“Cơm có thể ăn lung tung, nói thì không thể lung tung được, ngươi dựa vào cái gì mà nói ta như vậy ?”

“Dựa vào ta là Tây thổ Đồ Đằng, trải qua vô số thời đại, là 1 trong những tồn tại mạnh nhất từ thái cổ đến kim.”

“Cũng may ngươi nói là “một trong”, nếu không ta lại cho rằng ngươi là thiên hạ đệ nhất.” Thần Nam đả kích: “Ngươi nói muốn đưa bọn ta lên thiên giới, xin hỏi ngươi có cách nào thoát ra khỏi tầng địa ngục 12 này không ?”

Tây thổ Đồ Đằng Thụy Đức Lạp Áo làm sao lại không nghe ra thái độ mỉa mai của Thần Nam, y lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng với thực lực của ta thì không có cách nào phá phong ấn thoát ra được sao ? Ta sở dĩ không muốn đi là vì ta muốn mang theo cả tầng 12 địa ngục. Đây là thiên địa do ta sáng tạo ra, ta làm sao có thể để cho người ta biến nó thành tù lao!”

Năm xưa tây thổ Đồ Đằng thực quá chủ quan, để người ta thi triển thủ đoạn rơi vào ngủ say, hơn nữa lại là rơi vào trạng thái ngủ tới biển cạn đá mòn ở tầng sâu nhất. Nếu như không có việc gì ngoài ý muốn xảy ra, e là y sẽ ngủ mãi không bao giờ tỉnh.

Xúi quẩy hơn nữa, đó là khi y tỉnh lại bỗng phát hiện ra, không gian mà mình tế luyện ra không biết đã bị kẻ nào phá đến bảy tám phần, trở thành 1 tầng lao ngục vô cùng rộng lớn trong 18 tầng địa ngục, dường như triệt để mất liên hệ với y.

Nếu như y muốn khai phá hư không thoát đi thì có thể nói dễ như trở bàn tay, nhưng hắn phải cắt đứt mối liên hệ cuối cùng với không gian này, vĩnh viễn mất đi khoảng thiên địa này.

Thụy Đức Lạp Áo tuyệt đối không thể từ bỏ không gian của mình như vậy, y phải đoạt lại thiên địa vốn thuộc về của mình, cho nên 7 ngàn năm nay hắn khổ sở tìm biện pháp tế luyện lại khoảng thiên địa này.

Nhưng mà sau khi quan sát tỉ mỉ, Thụy Đức Lạp Áo phát hiện ra, mười tám tầng địa ngục có 1 số tầng cũng là những huyền giới vô cùng rộng lớn, y liền có dã tâm muốn thôn tính cả 18 tầng địa ngục. Đem tất cả không gian ở đây nhập vào nội thiên địa của y, tới lúc đó không gian của y sẽ rộng lớn vô biên, có thể tranh đấu với trời.

Những việc này đương nhiên Thụy Đức Lạp Áo không thể nói toàn bộ với Thần Nam, nhưng chỉ 1 chút thông tin là đủ để cho Thần Nam kinh hoàng về tu vi của y

“Ngươi ... thực sự có thể đưa chúng ta tới thiên giới ?” Tiểu phượng hoàng hỏi nhỏ.

Con rồng du côn lắp bắp : “Bản thân ngươi…. Đã đến thiên giới chưa? ta nghe nói ngươi là một tồn tại vô cùng cổ xưa … nhưng …”

Tây thổ đồ đằng cười lạnh nói: “Khi ta được vạn chúng kính ngưỡng thì có lẽ tổ tiên của ngươi vẫn còn đang bú sữa.”

“Ta …” Con rồng bỉ ổi chửi thầm trong lòng.

Tây thổ Đồ Đằng bất cần nói: “Thiên giới thì là cái gì, năm xưa khi thiên giới bị ta phát hiện ra, thì các thần linh hiện giờ vẫn chưa có danh hiệu, ta muốn đưa các người lên thiên giới thì dễ như trở bàn tay.”

Mẹ nó chứ, thật là 1 lão già không biết đã sống bao lâu! Thần Nam và 3 con thần thú muốn chửi bới một trận cho hết nỗi cảm khái trong lòng

“Ta có thể cảm giác được đại cừu nhân của ta đang trên thiên giới, ta cũng đoán được đám khốn đó khẳng định đang bày mưu tính kế. Bọn chúng đã muốn xếp đặt mưu đồ ám muội, vậy thì ta sẽ cho chúng 1 sự bất ngờ, đi một thế “loạn cờ”, ta sẽ trực tiếp đưa các ngươi tiến vào thiên giới.”

Lúc này tây thổ Đồ Đằng phải dùng rất nhiều lực khí mới có thể rút nửa thân dưới của mình ra khỏi thanh long thạch sơn. Sau đó, trước vẻ trợn mắt há hốc mồm của bọn Thần Nam, nửa khuôn mặt của y dần dần khôi phục huyết nhục, từ từ hồi phục lại dung mạo như cũ.

Thụy Đức Lạp Áo quay đầu nhìn thanh long thạch sơn, thở dài nói: “Đông thổ đồ đằng đáng thương, ngươi còn thảm hơn ta.”

Đại long đao cũng là đông thổ Đồ Đằng ?

Bọn Thần Nam trong lòng nhiều nghi vấn, nhưng chưa đợi bọn họ mở miệng, tây thổ Đồ Đằng đã bay ra khỏi nội thiên địa của Thần Nam, sau đó một cỗ đại lực kì diệu cũng kéo bọn chúng ra.

“Ta sẽ giúp các ngươi biến thành thánh, bạch nhật phi thăng, đây là nguyện vọng mà vô số người cả đời không trở thành hiện thực .”

Tây thổ đồ đằng vừa nói, song thủ không ngừng kết ấn, 1 cỗ năng lượng hạo hãn ba động, lan toả khắp tầng địa ngục 12, sau cùng năng lượng ba động kịch liệt này dẫn đến các hung thần ác sát bị phong ấn trong địa ngục khác cùng nhau gầm rú lên

Bên trong Quang minh giáo hội đại loạn, Trấn ma thạch bay mất, thánh cốt thay thế trấn áp, 18 tầng địa ngục vừa mới ổn định, hiện giờ sao lại loạn như vậy?

Trong thần điện trung tâm, Quang minh giáo hoàng hỏi: “Căn nguyên của động loạn là tầng địa ngục thứ mấy?”

“Là ở tầng thứ 12!”

Sau khi nghe thần chức nhân viên chuyên giám sát 18 tầng địa ngục bẩm báo, Qquang minh giáo hoàng vừa đứng lên vội ngồi xuống bảo tọa của lão, lầm bầm nói: “Lẽ nào là … thật là một kẻ lắm chuyện!”

Lúc này, tây thổ Đồ Đằng đã khai phá tầng 12 địa ngục, bên ngoài là 1 không gian thông đạo tối om, là không gian toại đạo duy nhất dẫn tới Quang minh giáo hội trên mặt đất

Nhưng chính lúc này, một cỗ uy lực hạo hãn từ trên thông đạo áp xuống

Thụy Đức Lạp Áo biến sắc nói: “Cái gọi là “thánh vật trấn áp” thật có chút không tưởng tượng được, nhưng ta không muốn dây với nó, ta có thể trực tiếp khai phá không gian thiên giới tại đây là được, ta xem nó có thể làm được gì?”

Tây thổ Đồ Đằng từ từ mở con mắt thứ 3 trên trán, hủy diệt chi quang, xưng danh có khả năng hủy diệt thế gian vạn vật phóng ra.

“Oành oành”

Cả 18 tầng địa ngục chấn động kịch liệt, kim sắc quang mang trong nháy mắt chiếu sáng cả không gian thông đạo đen ngòm, lúc này không gian tối tăm đó dần dần bị phá vỡ, một cỗ năng lượng ba động kì dị từ không gian đó lan toả ra.

Nhưng mà, cùng với lúc này, nền móng của Quang minh thần điện cũng bị chấn động kịch liệt, thánh cốt lại phát ra 1 cỗ năng lượng bàng bạc, hung dũng bành phái xuống bên dưới, ma khí ngút ngời bao phủ toàn bộ bầu trời phía trên Quang minh thần điện.

Tây thổ Đồ Đằng cười lạnh từng trận, kim quang trong mắt càng mạnh, xuyên qua không gian phía trước, không ngừng phá vỡ rồi lại không ngừng khép lại

“Cái này …” Thần Nam vô cùng kinh ngạc.

“Ngươi cho rằng thiên giới dễ vào lắm sao? Nếu như có kẻ nào giống như các ngươi là người thường phi thăng, nếu như không tránh được thiên lôi, thì các ngươi làm sao có thể lên thiên giới được ? Thiên phạt chi lôi chuẩn bị xuất hiện, ta đang chuẩn bị hóa giải, không thể 1 bước là khai phá thiên giới được”

Lúc này, sức mạnh mà thánh cốt tỏa ra cuối cùng cũng đánh tới , Thụy Đức Lạp Áo giơ chưởng đánh lên trên, đồng thời hủy diệt thần quang trong mắt phóng ra càng mãnh liệt.

“Oành”

Cái gọi là “thiên địa không gian” cuối cùng cũng bị kim quang phá ra, thiên lôi vô tận đánh xuống, tây thổ Đồ Đằng quả nhiên mạnh mẽ đến mức làm người ta kinh hoàng

Hủy diệt thần quang từ con mắt thứ 3 bắn ra, 1 mặt đối kháng lại thiên phạt chi lôi, 1 mặt dẫn họ hắn tiến vào vùng không gian địa đái, đúng lúc sức mạnh của thánh cốt từ trên áp xuống, va chạm với nhau

Lập tức, 18 tầng địa ngục như sôi lên, có tiếng thiên phạt chi lôi rền vang, cũng có tiếng cuồng oanh loạn tạc của huỷ diệt thần quang của tây thổ Đồ Đằng và có cả năng lượng ba động vô tận của thánh cốt.

18 tầng địa ngục đang chấn động, vạn ma gầm rú, hung thần gào thét, tất cả các hung thần ác sát bị phong ấn tại nơi đây đều trở lên cuồng loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK