Mục lục
[Dịch] Thần Mộ II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Nam lướt tới trước mặt thần bí bố cục giả, song cước liên hoàn đá ra.

“Bịch, bịch…”

Trong một sát na hắn tung liền hơn ba chục cước, tất cả đều trúng ngực đối phương.

Gương mặt nhăn nhúm của thần bí bố cục giả biền thành xám xịt như gan lợn, bất quá đó không phải vì đau, ngươi đau là Thần Nam, lồng ngực bố cục giả quá cứng, như một lớp thép khiến hai chân hắn suýt gãy. Nhưng mặt đối phương vẫn xám như tro tàn vì giận giữ, niềm tự hào của bậc chúa tể đã bị con tiểu trùng kia giẫm đạp, thật khiến y hận đến đỉnh điểm, ánh mắt sáng rực nổi hổ thẹn xen lẫn giận dữ âm u.

Thần Nam nhíu mày vì đau suýt nữa gào lên, hắn tuy đá trúng khá nhiều cước lên ngực đối thủ nhưng không mảy may lay động, liền hiểu rằng tu vi của mình kém quá xa, đối phương cơ hồ là kim cương bất hoại.

Thời gian cấp bách nên hắn triệu hoán ngay tử vong ma đao, bất quá lần này mấy ma ảnh sau lưng hắn không hiện lên, cả những cây vũ khí thần khí cũng mất tăm mất tích.

Chỉ có cây ma đao hóa thành thực chất phát ra tử vong khí tức dày đặc là lập lờ cạnh hắn, nắm lấy thật chắc trong tay, hiện tại hắn biết đó là “hồn” của Đại Long đao, uy lực cực mạnh, bèn chém ngay vào cổ thần bí bố cục giả.

“Choang.”

Tử vong ma đao độc địa chém vào cổ đối thủ nhưng kết quả vẫn khiến y trợn trừng mắt, lưỡi ma đao sắc lẹm không chém nổi đầu đối phương khiến hắn có cảm giác vừa chém vào trụ sắt, không ảnh hưởng gì địch thủ thì chớ, lực phản chấn cực mạnh khiến hổ khẩu hắn nứt toác, máu rỉ ra.

“Ta cho tiện nhân ngươi nếm mùi!” Thần Nam vừa giận vừa xấu hổ, tu vi của hắn tại nhân gian giới cũng được coi là cao thủ nhưng đối diện với thần bí bố cục giả lại nhỏ nhoi như trẻ nít, người ta đứng yên cho hắn chém mà không làm gì được, thật khiến hắn nhục nhã. Đương nhiên thực lực của đối phương mạnh đến mức khiến hắn kinh hãi cùng cực.

“Khốn Thần chỉ!” Hắn bay lên cao, song thủ cùng vung ra, từng đạo hắc mang sắc bén như đoản kiếm từ mười đầu ngón tay xạ vào các nơi yếu hại của bố cục giả.

“Choang, choang, choang...”

Như đập vào sắt thép, bố cục giả vẫn đứng ngang nhiên, cười miệt thị với hắn, mộ đạo ý thực lạnh lùng vang lên trong lòng hắn: “Tiểu xú trùng, ngươi có bao giờ nghe thấy kiến cắn chết cự long chưa? Trong mắt ta ngươi bé xíu như hạt bụi, ta đứng im cho ngươi công kích đã sao? Căn bản không chạm được sợi lông của ta.”

“Thông Thiên động địa ma công!”

Thần Nam lại tung một quyền đánh vào mũi thần bí bố cục giả, lại một tiếng “choang” vang lên, chiếc mũi lẽ ra bị một quyền cương mãnh đánh nát lại không hề hấn gì. Hắn xoa quyền đầu bỏng rát, trong lòng thoáng thấy vô lực.

Bất quá hắn vung tay, “chát”, tặng ngay cho bố cục giả một bạt tai, tiếng kêu giòn tan vang lên. Bố cục giả đang miệt thị nhìn hắn chợt sửng sốt, đoạn điên tiết gầm lên: “Tiểu tử, ngươi dám vả ta? Dám đánh vào mặt ta, vũ nhục chúa tể sao? Ta phải giết ngươi, nghiền nát ngươi ra.”

“Bốp.”

Thần Nam lại vả cho y một cái.

“Ha ha…”

Lúc đó nữ tử trong ngọc như ý cười vang, giọng nói rất dễ nghe: “Đúng rồi, ta bảo ngươi vũ nhục hắn chứ không được giết, so với hắn, bị vũ nhục như thế còn khó chịu hơn là chết.”

“Chết tiệt, tiện nhân ngươi cùng tên tiểu cẩu này dám vũ nhục ta như vậy, nhất định ta sẽ khiến các ngươi hối hận đã sinh ra trên đời này.” Bố cục giả hung hãn trừng mắt nhìn Thần Nam, hai mắt cơ hồ phun lửa, chưa bao giờ y nghĩ mình lại bị nhục như thế. “Ôi, đại gia à, đã rơi vào tay ta mà còn hung hãn như vậy, hôm nay ta sẽ triệt để dập tắt tì khí của ngươi. Để xem ai hơn ai.” Thần Nam cũng nổi khùng, tay phải liên tục vung lên, liên tục vang lên những tiếng bạt tai “bốp, bốp.”

“Đại gia à! Ngươi đúng là biến thái, da mặt dày quá đáng, tay ta đau rát rồi.” Lời lẽ của hắn cơ hồ giết người không thường mạng, thần bí bố cục giả bị tát hơn chục cái nên thân, lại nghe thêm câu đó, gần như thổ huyết, gương mặt tái xám bị chọc giận thành màu tím bầm.

“Ồ, lão quỷ, ta dám chắc, nếu lột lớp da mặt ngươi xuống làm giáp trụ, chắc chắn còn tốt hơn Huyền Vũ giáp đại danh đỉnh đỉnh, không ai phá nổi. Da mặt ngươi dày thế này, đúng là trước chưa có một ai, sau cũng không có nốt, nhìn trời đất mênh mang, một mình ngươi là thế.”

Hắn chưa nói xong, phát hiện trước trán bố cục giả nổi lên từng sợi đen ngòm, chọc cho đối phương cơ hồ nổ tung óc, đồng thời khóe môi rỉ máu.

“Vớ vẩn, không phải sao, thật sự bị ta chọc giận thổ huyết à?” Thần Nam nói xong lại lật tay tát thật mạnh, tiếng “bốp” vang lên thật lớn.

Ý thức hung ác lại vang lên trong lòng hắn: “Tiểu cẩu, trong lòng ta, ngươi không bằng cả xú trùng…”

Nghe thế, Thần Nam rút tay không tát nữa: “Lão cầu ngươi cho rằng ta không bằng xú trùng trong lòng ngươi.”

Thần bí bố cục giả bị chọc giận khiến khóe miệng rỉ máu, xấu hổ đến cực điểm: “Tiểu tử, cho ngươi biết, nữ nhân đó không bảo hộ nổi ngươi, sau này ngươi sẽ phải hối hận vì những gì đã làm, ta không giết ngươi mà hành hạ gấp trăm ngàn lần.”

“Đại gia ngươi dám uy hiếp ta sao, ta ghét nhất, thống hận nhất kẻ nào dám nói vậy với ta.”

Thần Nam toan động thủ tiếp, nữ tử trong ngọc như ý lại cười: “Ha ha…rất hay, nhưng thời gian nhanh lắm, Thần Nam ngươi mau lui xa trăm trượng.”

“A, thời gian nhanh thật, ta còn chưa bắt đầu, chưa thi triển phương pháp chân chính đối phó với lão quỷ này. Không thể duy trì thêm ba phân thời gian sao?”

“Nhưng thế này quá hao phí thánh lực, ngươi không tưởng tượng được hao phí thế nào đâu, bất quá…ta rất thích nhìn cảnh tên giả dối, tự cao này bị giáo huấn, ta duy trì thêm hai phân thời gian nữa, ngươi mau thi triển thủ đoạn cho ta xem.” Nàng ta khác hẳn lúc trước, dung túng hắn cực độ, tỏ ra đồng khí tương cầu.

“Ha ha, hay lắm! Lão xú trùng đáng chết có nghe thấy không?” Thần Nam lại quay lại, tung chấn đá vào mông bố cục giả.

“Ta nói rồi sẽ tặng ngươi chiêu ‘đá chó ba trăm cước’, tất nhiên phải thực hiện, ta đá, đá thật mạnh.”

Thần bí bố cục giả gần như phát cuồng, bị tát đã là vũ nhục khủng khiếp, giờ lại thêm đá đít, cả hai phương pháp này đối với bất kì người tầm thường nào cũng là cách vũ nhục lớn nhất.

“Tiểu cẩu ngươi sẽ phải hối hận.” Thần bí bố cục giả không chịu nổi nữa, huyết thủy từ khóe môi chảy xuống tong tỏng, nhuộm đỏ áo. Những gì phải chịu hôm nay, bậc chúa tể như y không tưởng tượng nổi, gần như suy sụp.

Nữ tử trong ngọc như ý cũng đồng dạng với Thần Nam, hôm nay hắn gần như vô lại, hai người cùng liên thủ khiến bố cục giả hận đến cực điểm, thật sự muốn khóc rống lên.

“Ta đá, ta đá, đá, đá. Lão quỷ đáng chết ngươi đừng cao hứng, bình thường ít khi ta vô mông ngựa nhưng hôm nay phá cách mà ban ân cho ngươi, thậm chí cho luôn ‘đá mông ngựa ngươi’, nên cảm tạ ta mới phải.” Nói xong mà Thần Nam không hề đỏ mặt, tựa hồ trả lại đầy đủ những gì mà bố cục giả miệt thị hắn lúc trước.

“Thần Nam, hiện tại chỉ còn lại một chút thời gian nữa.” Nữ tử trong ngọc như ý liên tục giục giã.

“Được, ta biết rồi.” Thần Nam quay lại, đến trước mặt bố cục giả: “Xem ra ta đá đít, ngươi có vẻ không vui nhỉ, hay là ta dùng mông đánh luôn nhá?”

Bố cục giả phẫn hận, xấu hổ đến cực điểm, nảy ra cảm giấc cực xấu, quả nhiên câu sau của Thần Nam mới khiến y phát cuồng.

“Vậy được, để ta hoàn thành nguyện vọng của ngươi được “thân ái” với mông ta vài lần vậy.” Nói đoạn hắn bật lên, rồi quay người trên không, quay lưng lại phía bố cục giả, rồi hóp bụng ưỡn mông, ấn thật mạnh vào mặt đối phương.

Bố cục giả không thể động đậy, trơ mắt nhìn mông đối thủ đập vào mặt, y điên tiết cơ hồ hôn mê nhưng bất lực.

Lần này Thần Nam dễ dàng thu thập bố cục giả như vậy khiến hắn cũng thấy hoài nghi, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi, trước đây chật vật tìm kiếm bố cục giả rồi bị y sỉ nhục, bây giờ lại thế này khiến hắn cảm khái vạn phần.

“Nhớ lấy đòn tiêu diêu thí cổ này, hắc hắc.” Thần Nam cười gian tà, lại tung mình lên, tặn cho bố cục giả tuyệt chiêu “tiêu diêu thí cổ”.

Đối thủ gần như phát điên, tai mĩ xịt khói, ngay cả mái tóc cũng bốc lên từng sợi khói nghi ngút.

“Hắc, xem ra câu ‘giận đến thất khiếu xì khói’ là thật, ha ha… Thời gian nhanh thật, để ta giúp ngươi, không để tóc ngươi bị cháy hết, ta độ ngươi thành phật, lại giúp ngươi gọt tóc thành một hòa thượng trọc đầu nhỉ.”

“Choang.”

Thần Nam rút tử vong ma đao ra, chém loạn xạ lên đầu bố cục giả, tiếng choang choảng vang lên không ngớt, tuy không chém sứt da đối phương nhưng cắt mái tóc đỏ lòm như máu lại cực kỳ dễ dàng.

Thần Nam cơ hồ đang dùng lực thái rau, thái đến điên cuồng! Thoáng chốc, mái đầu bị gọt sạch, trọc lóc hiện ra trước mắt hắn.

“Ha ha,” nữ tử trong ngọc như ý cười vang, đồng thời dặn hắn mau lùi lại.

“Ha ha…” Thần Nam nhanh chóng lùi xa trăm trượng.

“Tức chết ta thôi.” Thần bí bố cục giả quát lớn, cuối cùng y cũng động đậy được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK