Mục lục
[Dịch] Thần Mộ II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo và Tiểu Phượng Hoàng đều kinh ngạc cực độ, vô luận thế nào cũng không nghĩ đại địch lại bị dọa đến mức cắm đầu chạy. Chúng tuy cảm nhận được khí tức đáng sợ của Thái Cực Thần Ma đồ nhưng không ngờ lại uy hiếp được cả Phật Tổ tiền thân.

Thần Nam và ba con thần thú ra khỏi nội thiên địa, đứng trên tầng không Huyết hải nhìn Thái Cực Thần Ma đồ đuổi theo địch nhân.

Chỉ thấy Thái Cực Thần Ma đồ lao nhanh như điện, phi hành trên vòm không Huyết hải đuổi theo Khô lâu tăng nhân, do tốc độ quá nhanh nên trên không chỉ lưu lại đạo đạo tàn ảnh.

Khô lâu hòa thượng như thể nhìn thấy vật đáng sợ nhất đời, vong mệnh chạy trốn, không còn chút nào dáng vẻ cao tăng, ba viên xá lợi tử quang mang ảm đạm vô cùng, liên tục rung động trong ngực lão.

Long Bảo Bảo bập bẹ gọi với theo: “Ta không có tóc, hòa thượng, ta muốn độ ngươi thành ma.”

Tiểu Phượng Hoàng cũng tỏ ra vui vẻ: “Ta không có tóc, ta không có đậu hũ…”

“Ha ha ha…” Tử Kim thần long ở phía sau cười váng lên, vừa đuổi vừa hét: “Tên trọc chết tiệt, không ngờ ngươi có lúc khốn nạn thế này… ha ha.. xem ngươi còn dám lớn lối không, hình như ngươi muốn siêu độ chúng ta mà? Đến đây, quay lại xem ai siêu độ ai?”

“’Hòa thượng, ngươi chạy thế này không thấy mất mặt Phật Tổ lắm sao?” Thần Nam dùng vô thượng âm công truyền thanh: “Ngươi không phải nói mình là tiền thân Phật Tổ sao? Trong mình có ba hạt xá lợi tử của Phật Tổ, lẽ nào lại sợ một thái cực đồ cỏn con?”

Khô lâu hòa thượng vẫn vô cùng hoảng sợ, đối diện với Thái Cực Thần Ma đồ đang truy đuổi, trở nên kinh hồn cực độ, hét vang lên: “Trời ạ, sao lại thế này được? Sao hắn lại xuất hiện ở đây. Trời ạ, sao ta lại gặp phải hắn.”

Giọng nói run rẩy, hoảng loạn hết cỡ, khiến cho Phật Tổ tiền thân sa vào nước này, đủ hiểu Thái Cực Thần Ma đồ đáng sợ thế nào.

Thần Nam đuổi phía sau chợt trầm tư, chắc rằng hai quang cầu trong thân thể y rất có lai lịch, bằng không làm sao khiến Phật Tổ tiền thân chạy loạn quên chết như thế.

“Ùm.”

Khô lâu hòa thượng lao thẳng vào Huyết hải, dấy lên cơn sóng lớn, Thái Cực Thần Ma đồ vẫn bám theo. Huyết hải mênh mông sôi lên cuồn cuộn, nước biển tràn dâng, vô số hài cốt bị quăng lên mặt biển rồi nát tan, hóa thành bụi rắc lả tả xuống.

“Ùm.”

Khô lâu tăng nổi lên khỏi mặt biển, lại nhảy lên không. Không thẹn là Phật Tổ tiền thân, đến giờ vẫn chưa thật sự bị Thái Cực Thần Ma đồ đuổi kịp, nhưng cự ly ngày càng gần, sớm muộn cũng bị thôn tính.

“Ha ha… đúng là hưng phấn, quá tuyệt vời.” Tử Kim thần long hưng phấn kêu lên: “Hòa thượng chết tiệt, lần này phải đuổi cho ngươi lên trời không lối, xuống đất hết đường.”

Thần Nam và ba con thần thú bám sát, tận mắt chứng kiến, coi như xả hết cơn giận, gỡ lại một ván.

“Soạt, soạt.”

Hai tiếng xé không khí vang lên, hai đạo kim quang lờ mờ từ hai hướng xạ tới. Nguyên lai, Khô lâu tăng nhân quăng ra hai hạt xá lợi trong ngực, định dùng phương pháp thí xe giữ soái để cứu mình.

Thái Cực Thần Ma đồ không hề do dự, nhanh chóng lao tới chỗ một viên xá lợi, thoáng chốc đã bắt kịp rồi nuốt gọn, nhưng nó không đuổi theo viên còn lại mà đuổi Khô lâu tăng.

Một viên xá lợi của Phật Tổ bị thanh toán theo kiểu đó khiến Thần Nam và ba con thần thú trợn trừng mắt, Thần Nam nhanh chóng tỉnh lại, mở nội thiên địa ra, nhanh chóng phủ lấy một viên xá lợi.

“Soạt, soạt.”

Định địa thần thụ rung lên phát ra trận trận thần quang rồi bật gốc bay lên, nhanh chóng lao về phía viên xá lợi trong nội thiên địa như cầu long cất mình lên, bao phủ viên xá lợi. Kim quang men theo rễ cây lên thân khiến thần thụ lấp lánh bảo quang.

Khô lâu tăng phi hành đằng trước hiển nhiên cảm ứng được tình huống của hai viên xá lợi, cả bộ xương rúng động, suýt nữa rớt xuống, một viên bị thanh toán, một viên bị trói chặt, đương nhiên khiến lão trọng thương.

Linh hồn chi hỏa của lão nhảy nhót, dùng vô thượng đại pháp lực định thu hồi viên xá lợi trong nội thiên địa của Thần Nam nhưng nháy mắt Thái Cực Thần Ma đồ đã đuổi tới, lão mấy phen xoay xỏa thu hồi xá lợi nhưng vẫn phải bỏ chạy, linh hồn chi hỏa ảm đạm hẳn.

Vừa nãy Khô lâu tăng cố gắng thu hồi xá lợi tử, nội thiên địa của hắn rung động kịch liệt, viên xá lợi không ngừng giãy giụa, suýt nữa thoát khỏi kiểm soát của định địa thần thụ, đương nhiên sức mạnh ẩn trong xá lợi đáng sợ cực độ.

Nhưng sau cùng xá lợi tử và Khô lâu tăng hoàn toàn mất liên hệ, bị định địa thần thụ triệt để hấp thu.

Bộ rễ xù xì của định địa thần thụ lại chui xuống đất, cành lá xanh rì càng trở nên thần dị, phát ra thần quang sáng lòa.

Lần này trên cành định địa thần thụ xuất hiện một quả kì dị, xá lợi quả sáng rực kim quang, gần như trong suốt, bên trong ẩn ước một ông phật đang dả tọa.

“Đáng ghét, thật sự là xá lợi tử của tên trọc đầu lãnh tụ đó rồi, tiểu phật trong quả với tượng Phật Tổ rất giống nhau.” Tử Kim thần long cả kinh.

“Vậy sao?” Long Bảo Bảo lắc lư bay quanh quả tiểu phật, liên tục nuốt nước bọt.

Đến giờ, Thần Nam thật sự tin rằng Khô lâu tăng chính là Phật Tổ tiền thân, nhưng không hiểu vì sao lão xuất hiện trên Huyết hải.

Hắn và ba con thần thú nhanh chóng rời khỏi nội thiên địa, lần theo hành tung Thái Cực Thần Ma đồ đang truy đuổi Phật Tổ tiền thân. Nhưng lúc nào Huyết hải lại biến hóa.

Sóng máu dâng ngập trời, khối bia đá khổng lồ đứng sừng sững trên mặt biển nhanh chóng di động tới, tám chữ “Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ” khắc trên bề mặt mỗi lúc một rõ ràng, bắt mắt.

Tình cảnh quỷ dị vô cùng, Huyết hải mênh mang không biết sâu mấy vạn trượng mà trong lòng bể lại có một tấm bia đá khổng lồ dựng đứng thật khiến người ta không sao tưởng tượng nổi, giờ bia lại biết di động cực nhanh, chỉ đành dùng chữ tà dị để hình dung.

Bia đá càng lúc càng gần, trên đó phảng phất hàm chứa ma lực vô tận, khiến ai nhìn vào không thể rời mắt đi, cơ hồ hút hẳn tâm thần người ta rồi nuốt gọn.

Phật Tổ tiền thân nhanh chóng lao về phía tấm bia đá, lúc đến gần lao đầu xuống Huyết hải, cùng lúc, Thái Cực Thần Ma đồ đến gần tấm bia.

Lúc đó, thiên địa đột nhiên biến sắc, tấm bia đá trên Huyết hải tràn ra một cỗ dao động năng lượng, mặt biển lại cuồn cuộn, sóng lớn vô tận dâng cao, trên không trung xuất hiện những đạo sấm sét đen ngòm, rồi cuồng phong từ tấm bia nổi dậy, đất trời đỏ rực, cảnh vật dần mơ hồ.

Bọn Thần Nam đành trốn vào nội thiên địa, dao động năng lượng quá lớn khiến hắn phải đóng không gian chi môn.

Lúc hắn mở nội thiên địa ra, Huyết hải đã sóng yên gió lặng, trở lại dáng vẻ trầm tịch ban đầu, yên lặng đến mức chết chóc, hoàn toàn không có sóng gió dao động gì.

Tấm bia đá đứng tại nơi sâu thẳm trong Huyết hải đã biến mất, tám chữ “Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ” khắc trên bề mặt cũng không thấy nữa.

Không trung phía xa, thần quang sáng chói càng lúc càng đến gần, Thái Cực Thần Ma đồ từ từ trong sâu thẳm Huyết hải quay lại, nhanh chóng lặn vào đan điền Thần Nam.

Ba con thần thú đứng quanh hắn không ngừng dò xét, muốn tìm hiểu xem thái cực đồ là chuyện gì.

Bất quá, Thần Nam cũng không tài nào giải thích rõ ràng, đến giờ hắn vẫn không biết hai quang cầu là vật gì.

Hắn cũng không biết tấm bia đá khổng lồ đã đi đâu, Phật Tổ tiền thân có đào tẩu thành công hay không. Trong lòng hắn chỉ có cảm giác không hay, thế giới này hình như cho một vị chúa tể cực mạnh, tấm bia vừa rồi quỷ dị thế, rất có khả năng do người trong bóng tối ngầm thao túng.

Nhớ đến điểm thần kì của hai quang cầu, Tiểu Phượng Hoàng tỏ vẻ ngây thơ, hiếu kì hỏi: “Chúng… chúng là hài tử của Thần Nam ba ba hả?”

“Ra chỗ khác ngay, Tiểu Bất Điểm ngươi lúc nào cũng nghĩ lăng nhăng thế hả.” Hắn chỉ muốn vả cho Tiểu Phượng Hoàng một cái nên thân.

Cả nhóm bình tĩnh lại, tiếp tục lên đường, hướng về chỗ sâu thẳm của Huyết hải, chỉ khi nào vượt qua Huyết hải mênh mông này mới mong tìm ra bí mật ẩn tàng.

Tốc độ của cả bốn nhanh như chớp, phi hành nửa ngày, không biết được bao nhiêu ngàn dặm, cuối cùng Huyết hải thẳm sâu xuất hiện cảnh vật. Cự li gần dần, cảnh vật cũng rõ hơn, rồi hoàn toàn hiện ra trong tầm mắt.

Thần Nam và ba còn thần thú đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh, giữa Huyết hải im lặng đến đáng sợ dựng đứng một ngọn bạch cốt sơn, xung quanh lờn vờn ma khí, trên đỉnh núi là một tòa bạch cốt đại điện hùng vĩ.

Huyết hải cốt sơn, cảnh vật như vậy quả thật vô cùng tà dị và đáng sợ, xương trắng chất chồng thành núi, càng bắt mắt ngoại nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK