Mục lục
[Dịch] Thần Mộ II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc lão Đan Ni Đông đem chuyện lấy chồng nói cho Mộng Khả Nhi biết, dung nhan tú lệ của vị đệ tử kiệt xuất nhất cổ thánh địa ửng lên hai đóa mây hồng, quả khác hẳn Mộng Khả Nhi trước lúc mất trí nhớ.

Hiện tại nàng như đóa sen trắng thuần khiết, thật khó khiến người ta liên tưởng tới nữ nhân tâm cơ thâm trầm trước kia.

“Ô la la, cung hỉ Khả Nhi tỷ tỷ, đừng thẹn nữa, đây là việc vui mừng mà.” Cát Lệ Ti trêu.

“Cát Lệ Ti đừng nói nhăng, hiện tại tỷ còn chưa muốn gả cho người ta.” Mộng Khả Nhi tức giận đáp.

“Nhưng tên vô lại Mạn Lợi Áo đã nhìn trúng tỷ, nếu không lấy chồng, cả ngày hắn sẽ tới gây phiền. Hơn nữa tỷ và Thần đại ca đã từng hứa sống chết có nhau rồi.”

Nhắc đến Mạn Lợi Áo, Cát Lệ Ti tỏ ra chán ghét, dung mạo của nàng ta tuy không thể so với Mộng Khả Nhi nhưng nhìn chung cũng được coi là tú lệ, chắc trước đây Mạn Lợi Áo từng bị quấy nhiễu.

Nhớ lại những việc đáng hận, Cát Lệ Ti mắng: “Tên vô lại này vô cùng đáng ghét, đã không giúp đỡ người cùng thôn lại đi lấy lòng bọn nha trảo của gã nam tước vạn ác phải nâng thuế má, hắn thường cùng bọn du côn trên thị trấn bức hiếp thôn dân, đúng là đáng hận cùng cực.”

Lão Đan Ni Đông thao thao bất tuyệt, hai cha con ông ta đều hi vọng Thần Nam và Mộng Khả Nhi sớm thành thân. Hai cha con đều cho rằng Thần, Mộng vốn là một cặp tình nhân, thành thân là tránh được phiền hà.

Thần Nam và Mộng Khả Nhi đã mất trí nhớ, cả ngày nghe Cát Lệ Ti nói họ là một đôi yêu nhau, dần đâm ra tin tưởng.

Tiểu thôn không lớn, tổng cộng không đầy trăm hộ, đi khắp cũng không mất mấy thời gian, hầu như ai cũng biết đôi thanh niên nam nữ lão Đan Ni Đông cứu về sẽ thành thân.

Thôn dân đều cho rằng một nam tử thiên sinh thần lực, hàng phục được cả hổ, gấu, sư tử và một thiên sứ thanh lệ vô song quả là đôi tân nhân tương xứng.

Chỉ có một người phẫn nộ là gã lưu manh Mạn Lợi Áo, từ khi gặp Mộng Khả Nhi gã như mất hồn phách, thề rằng phải cưới được nàng.

Nhưng lúc thấy cảnh tượng khủng khiếp Thần Nam đi săn về thì không dám khinh cử vọng động, chọc đến quái vật đó. Đấu với Thần Nam khác nào kiến đấu với voi.

Nhưng gã không cam lòng, lợi dụng lúc Thần Nam và lão Đan Ni Đông đi đánh cá bèn tụ tập mấy tên vô lại dùng thuyền lớn va vào thuyền nhỏ để trừ địch thủ.

Nhưng một việc khủng khiếp xảy ra, Thần Nam lao lên thuyền bọn chúng như thần điểu, túm cổ từng tên quăng xuống sông như ném bao cát, tên nào cũng bị văng đi hàng mấy trượng mới rớt xuống nước.

Chiếc thuyền của chúng bị Thần Nam dùng một cước đá tan, cơ hồ hắn đang đùa giỡn với một thứ đồ chơi nào đó.

Mấy tên vô lại bị đánh bán sống bán chết, uống no nước sông, trôi đi mười mấy dặm mới dám lên bờ.

Từ đó, Mạn Lợi Áo vừa hận vừa sợ Thần Nam, nhưng không dám động đến.

Hôn lễ của Thần Nam và Mộng Khả Nhi cử hành dưới ánh mắt hâm mộ của các thanh niên trong tiểu thôn.

Hôn lễ của Tây phương rất trang trọng, lãng mạn, do một thần chức nhân viên của Quang Minh thần điện chủ trì nhưng sơn thôn này hẻo lánh, không tìm đâu ta thần điện ở quanh đó, nên một trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn đóng vai trò thay thế.

“Mộng Khả Nhi, con có đồng ý gả cho nam tử này, cùng y kết thành hôn ước? Bất kể bệnh tật hay mạnh khỏe, hoặc bất kì lí do gì cũng yêu thương, quan tâm, tôn trọng y. Chấp nhận y, vĩnh viễn trung thành với y cho đến khi nhắm mắt xuôi tay?”

“Con đồng ý.”

“Thần Nam, con có đồng ý lấy nữ nhân này, cùng nàng kết thành hôn ước? Bất kể bệnh tật hay mạnh khỏe, hoặc bất kì lí do gì cũng yêu thương, quan tâm, tôn trọng nàng. Chấp nhận nàng, vĩnh viễn trung thành với nàng cho đến khi nhắm mắt xuôi tay?”

“Con đồng ý.”

“Giờ ta nhân danh Quang Minh thần tuyên bố hai con chính thức kết thành phu thê…”

Hôn lễ cứ thế diễn ra, Thần Nam và Mộng Khả Nhi vốn là hai kẻ địch mà bây giờ lại kết thành vợ chồng trong tiếng chúc phúc của thôn dân thuần phác.

Nếu các truyền nhân của chính tà thánh địa mà biết ở phương tây đang có hôn lễ lãng mạn này, chỉ e tất cả sẽ sửng sốt mãi không thôi.

Đó là một việc không thể tưởng tượng nổi, thánh khiết tiên tử của Đạm Đài thánh địa lại cam tâm tình nguyện gả cho kẻ đối địch, quả thật quá hoang đường!

Hôn lễ kết thúc, cánh tay phải của Thần Nam lóe lên kim quang, một giọng nói bập bẹ chưa sõi phát ra: “Cái gì thế này! Quang Minh đại thần côn trên cao! Ta nhìn thấy gì thế? Không phải ảo giác chứ? Thần dạy, thế giới này điên cuồng quá rồi, ta… ta ngất mất.”

Thật ra Long Bảo Bảo vừa tỉnh lại liền thật sự ngất xỉu.

Với thôn dân, hôn lên đó vô cùng bình thường nhưng với người tu luyện giới – đó là một sự kiện không hề tầm thường. Nếu đôi thanh niên nam nữ từng đối địch này khôi phục kí ức, hậu quả sẽ là…

Ở tu chân giới bên ngoài lúc đó quả đang trong cảnh gió cuốn mây vần, trận chiến trên sa mạc ngày đó tạo cho Thần Nam tuyệt thế uy danh, một thanh niên mới hai chục tuổi trong một ngày giết được tám vị tuyệt thế cao thủ, xứng danh đại sự kiện của tu luyện giới suốt ngàn năm nay.

Đó cũng là chiến tích vô cùng đáng sợ khiến cả tu luyện giới nháo nhào, vị trí đệ nhất lớp trẻ đương nhiên có chủ.

Trong trường sóng gió này, uy danh Thần Nam lên cao vô tận, Đông thổ hoàng tộc mới quật khỏi cũng nếm trái đắng, bị hắn tặng cho mấy bạt tai nên thân.

Hắn thiên lí truy sát Đỗ Huyền rồi thất tung, vô số người trong tu luyện giới đợi hắn tái xuất.

Hắc ám thần điện bắt đầu hành động, người trong Quang Minh giáo hội ngầm hoạch định kế sách, Đông thổ hoàng tộc Đỗ gia càng muốn báo phục, đồn rằng đã cho cường giả số một lớp trẻ trong gia tộc xuất sơn. Đủ thấy tu luyện giới đang nổi cơn sóng gió vô biên.

Nhưng nhân vật trung tâm Thần Nam lại không thấy đâu, bất kể thế nào nhân sĩ tu luyện giới cung không tưởng tượng được cảnh ngộ hiện thời của hắn: kết thành vợ chồng với tiên tử của Đạm Đài thánh địa.

Ánh trăng như nước rải xuống núi rừng, xuống sơn thôn dần trở nên trong vắt, cả sơn thôn như được phủ lên một lớp sa mỏng.

Trong nhà lão Đan Ni Đông, đèn đuốc rực rỡ, sơn thôn rất nhỏ, cả trăm hộ đều đưa lễ vật tới khiến trong nhà ngoài sân đầy những hũ rượu mừng.

Mộng Khả Nhi mặc áo cưới may bằng vải sa trắng toát, đường may cực đẹp phối hợp với chất liệu thượng hạng tạo cho nàng phong vận tuyệt đại giai nhân, tôn thêm vẻ lung linh cho thân thể.

Mái tóc dài đen nhánh tết lại rổi vấn lên, dùng cặp thủy tinh cài trên đỉnh đầu, tỏa sáng lấp lánh. Dải tóc sau lưng rũ xuống như suối chảy, tự nhiên xõa lên vai, càng đẹp đến mê người. Cần cổ trắng như tuyết đeo một chiếc vòng ngọc thạch, hòa cùng làn da trắng ngần, càng rạng rỡ hơn.

Tuyệt đại dung nhan không cần son phấn vẫn đẹp tự nhiên, thanh tân tú lệ, vẻ mặt như mộng như ảo, dù cho thiên sứ hạ phàm cũng không sánh nổi.

Dưới ánh đèn thủy tinh, ánh mắt nàng trong như nước hồ thu, lớp áo sa trắng như tuyết hòa cùng làn da và mái tóc đen như mực tỏa ra ánh sáng vô hạn, khiến ai nấy nghẹt thở.

Đêm đó trăng rất sáng nhưng so với tuyệt thế phong tư của Mộng Khả Nhi, ánh trăng cũng thành mờ nhạt.

Người trong tiểu sơn thôn chưa từng thấy tuyệt thế giai nhân như vậy, đều ngơ ngẩn, hồn nhiên không biết rằng đĩa bạc và chén rượu trong tay rơi xuống. Đương nhiên những ánh mắt đó không tỏ ra tham lam mà là những rúng động xuất phát từ linh hồn, không ai ôm lòng tà quái mà đơn thuần là hân thưởng cái đẹp.

Vẻ đẹp của Mộng Khả Nhi hoàn toàn thu hút mọi nam thanh nữ tú, già trẻ gái trai đến dự hôn lễ.

Ánh trăng như nước, mãi đến khi tiếng nhạc vui tai vang lên, ai nấy mới tỉnh mộng.

Tuyệt đại giai nhân đi mời rượu, ai cũng say sưa, rượu chẳng say mà người tự say…

Trăng lên đỉnh trời, mọi người đã ra về, đêm nay thuộc về đôi tân nhân.

Mộng Khả Nhi băng cơ ngọc cốt, dịu dàng như cửu thiên tiên tử giá lâm Nhân gian, trong đêm tân hôn, dung nhân khuynh thành ửng lên hai đóa mây hồng, cộng thêm lớp áo cưới trắng ngần, càng lay động lòng người.

Hai người nắm tay nhau tiến vào tân phòng.

Mộng Khả Nhi không chống nổi hơi rượu, vào nhà liền mềm nhũn ngã xuống giường, ngọc thể lộ ra, tư thế cực kỳ lung linh quyến rũ. Cánh tay như ngọc và cặp chân dài trắng muốt lộ khỏi lớp áo sa khiến thánh khiết mĩ nữ quyến rũ vô ngần, sức lôi cuốn vô cùng vô tận.

Hiện tại, thuộc về thế giới của hai người.

Da thịt trắng ngần mềm mại, cặp chân ngọc tròn lẳn được ánh đèn chiếu vào cơ hồ trở thành trong suốt, toàn thân nàng phủ một lớp ánh sáng nhàn nhạt, tóc mây tán loạn, gò má dần ửng lên…

Đó là một đêm say đắm…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK