Mục lục
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong giây lát, Bạch Tuộc Biển Sâu bộc phát ra sức mạnh khổng lồ.

Ầm!

Trước ánh mắt trợn trừng chăm chú của tộc trưởng băng hải bí tộc. bình đài to lớn bằng đá khối chợt ầm ầm nổ tung! Vô số khối đá bị bắn lên trời, vỡ vụn rơi xuống như mưa rào.

Lập tức địa phương vốn giống như nhân gian tiên cảnh chợt biến thành nhếch nhác.

Tộc trưởng băng hải bí tộc đầu tiên là phát ra chân khí hộ thể, sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn biến hóa trước mặt, làm như không thấy biểu hiện kinh ngạc của các tộc nhân phía sau.

"Hừ, ở đây đã tính là gì? Tới được nơi đó mới thực sự là địa phương tốt!" Lão tộc trưởng đứng im, tuy rằng trong lòng kinh ngạc nhưng vẫn bất động đứng chờ. Dù sao đã sống hơn 500 năm, trải qua bao năm tháng thăng trầm, trong lòng lão vô cùng tin tưởng thực lực của Bạch Tuộc Biển Sâu, căn bản là không tin rằng nó không thể đối phó nổi với một nhân loại.

Hàm Hàn Đỉnh như thể một cái khí cầu bị thổi lên, không ngừng phóng to, hiện giờ không ngờ biến thành quái vật cao hơn mười thước, rộng hơn hai mươi thước.

Mà trên thực tế, chính vi Hàm Hàn Đỉnh vừa mới phóng đại gấp trăm lần trong nháy mắt nên mới khiến thần điện làm toàn bằng đá khối sụp đổ, các khối đá mới vỡ tung bay ra khắp nơi như vậy.

Bạch Tuộc Biển Sâu rốt cục nổi giận, đồng thời cũng vó cùng lo lắng. Nó gần như dùng hết toàn lực, không ngờ vẫn không thể thoát khỏi không gian cổ quái này. Bỗng nhiên nó thấy ở một nơi dưới đáy có một người đang đứng đó, vẻ mặt nghiêm nghị, miệng lẩm bẩm.

Băng hải bí tộc lập tức mãnh liệt đập xuống Lăng Tiêu, miệng phát ra tiếng kêu thê lương: - Ngươi chết chắc rồi!

Lăng Tiêu ngửa đầu, hai mắt chợt bắn ra hai đạo hào quang như điện xẹt, đồng thời trong tay xuất hiện một bảo kiếm màu đỏ cực kỳ chói mắt. Bảo kiếm phát ra khí thế vô cùng hùng mạnh, một đạo hào quang màu máu vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp mạnh mẽ chém về thân hình hư ảo của Bạch Tuộc Biển Sâu.

Xoẹt!

Một tiếng động giống như xé vải truyền đến, thân hình gần như trong suốt của Bạch Tuộc Biển Sâu bị kiếm khí của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm đảo qua, lập tức bị chém thành hai đoạn, sau đó nó phát ra một tiếng kêu gào thảm thiết.

Kiếm khí qua đi, thân mình lại ngưng kết ở một chỗ, chỉ có điều trở nên càng lúc càng lắc lư, đồng thời thanh âm phẫn nộ của nó lại vang lên:

- Nhân loại. Ngươi sẽ phải trả trả giá!

Nói xong, thân hỉnh nó chợt biến mất, ngay sau đó lại hiện ra trước mặt Lăng Tiêu, sau đó chui thẳng vào mi tâm Lăng Tiêu.

Trong tử phủ của Lăng Tiêu, có một mảng khí dày đặc. Trong tử phủ, chỉ khi đạt tới Nguyên Anh kỳ mới có thể ngưng kết thành nguyên anh có bộ dáng giống như bản thể. Nhưng hiện tại, trong đó chỉ có thiên địa linh khí, hơn nữa, cực kỳ nồng đậm!

Bạch Tuộc Biển Sâu tiến vào trong tử phủ của Lăng Tiêu, phản ứng đầu tiên chính là thẳng tiến vào tinh thần thức hải của Lăng Tiêu. Nó dùng tinh thần lực khổng lồ bao vây lấy tinh thần thức hải của Lăng Tiêu, sau đó đột nhiên hóa thành vô số mũi châm sắc nhọn. mạnh mẽ đâm thẳng vào tinh thần thức hải của Lăng Tiêu.

Cùng lúc đó, tinh thần lực của Bạch Tuộc Biển Sâu hóa thành một cái mồm lớn như bồn máu, không ngờ định cấn nuốt toàn bộ tinh thần thức hải của Lăng Tiêu.

"Thúc niệm thành cương!"

Tinh thần thức hải của Lăng Tiêu lập tức ngưng kết thành một bức tường đồng vách sát, chắn tinh thần lực khổng lồ của Bạch Tuộc Biển Sâu ở bên ngoài. Cùng lúc đó, trong Hàm Hàn Đỉnh

chợt xuất hiện sóng nhiệt cuồn cuộn! Đó chính là lửa trong tâm Lăng Tiêu bắt đầu bốc lên. Thân thể của Lăng Tiêu cũng như hòa thành một thể với Hàm Hàn Đỉnh, tất cả linh lực dao động đều hòa cùng hô hấp với đều Hàm Hàn Đỉnh, lập tức mượn toàn bộ sức mạnh của Hàm Hàn Đỉnh lên người mình!

Lúc này Hàm Hàn Đỉnh chính là Lăng Tiêu, Lăng Tiêu chính là Hàm Hàn Đỉnh!

Bạch Tuộc Biển Sâu muốn cắn nuốt toàn bộ tinh thần thức hải của Lăng Tiêu, vậy cũng sẽ phải cắn nuốt, luyện hóa cả Hàn Đỉnh đo hàn thiết tinh tủy tạo thành này. Đừng thấy Bạch Tuộc Biển Sâu có thể hô lên xuất xứ của Hàm Hàn Đỉnh, hơn nữa còn ra vẻ khinh thường, trên thực tế nó căn bản không có cách nào luyện hóa được loại hàn thiết tinh tủy lạnh nhất và cũng cứng rắn nhất thế gian này!

Ngọn lửa bốc lên hừng hực trong đỉnh, chính là ngọn lửa kiên định từ trong tâm Lăng Tiêu. Ngọn lửa vây lấy thân hình Lăng Tiêu, càng kịch liệt thiêu đốt, không ngờ Lăng Tiêu muốn luyện hóa chính mình!

Nếu không có bảo vật Hàm Hàn Đỉnh, Lăng Tiêu tuyệt đối không dám thi triển hành động điên cuồng như thế. Bởi vì chân hỏa trong cơ thể hắn cắn trả bản thân, nếu không có bảo vật Hàm Hàn Đỉnh cực hàn trấn áp, ngay lập tức linh hồn của bản thân cũng bị tiêu diệt!

Ngọn lửa đốt tới tử phủ, Bạch Tuộc Biển Sâu lập tức điên cuồng tru lên! Đây không phải ngọn lửa đến từ nhân gian, cho dù nó là ma thú trên bậc chín, cho đù nó đã sống lâu trên vạn năm, cũng không có cách nào chống cự.

Ngọn lửa nhanh chóng thiêu đốt sức mạnh tinh thần của Bạch Tuộc Biển Sâu. Loại ngọn lửa hủy diệt hết thảy này khiến Bạch Tuộc Biển Sâu cảm thấy vô cùng run sợ, dường như nhân loại nhỏ bé này chợt trở nên cực kỳ đáng sợ. Đến bây giờ, nó đã ý thức được, chính mình không cẩn thận, đụng đầu vào đá rồi!

Rất không hay ho! Một vạn năm trước, là bá chủ một phương biển sâu, trong lúc vô ý, Bạch Tuộc Biển Sâu tiến vào một không gian kỳ dị, sau đó gặp vô số cao thủ nhân loại! Bạch Tuộc Biển Sâu lập tức mừng rỡ, nó ý thức được, cắn nuốt những nhân loại đó, thực lực sẽ được tăng cường rất nhiều. Cho nên lúc ấy Bạch Tuộc Biển Sâu không kiêng nể gì đuổi giết những nhân loại đó, bởi vì hơn phân nửa nhân loại nó gặp đều là nhân loại đi một mình, hơn nữa phần lớn thực lực không bằng nó!

Sau khi cắn nuốt một vài cao thủ hùng mạnh của nhân loại, thực to lực của Bạch Tuộc Biển Sâu được nâng cao rất nhiều. Điều này khiến nó vô cùng yêu thích nơi đó, hơn nữa nhờ cắn nuốt trí nhớ của nhân loại, nó biết được địa phương này tên là Thánh Vực. Mà những nhân loại bị nó cắn nuốt đều là những cao thủ bậc thấp bên trong Thánh Vực. Những nhân loại đó khi ở trên mặt đất lại có một danh hiệu khá vang dội là Kiếm Thánh!

Rốt cục, Bạch Tuộc Biển Sâu gặp một nhân loại hùng mạnh. Người nọ chỉ ba chiêu hai thức đã khiến Bạch Tuộc Biển Sâu còn không có nổi cơ hội tự nổ, bị người đó đánh cho tan xác, linh hồn may mắn trốn thoát, tìm được cái khe mà lúc trước nó tiến vào. hoảng sợ chạy trốn. Rồi sau đó, cái khe không gian đó bị người tu bổ lại, khiến Bạch Tuộc Biển Sâu mất đi cơ hội quay trở lại địa phương thần kỳ đó.

Bởi vậy, Bạch Tuộc Biển Sâu vô cùng căm ghét những cao thủ nhân loại! Hơn nữa, nó hy vọng, nhất định phải tìm được một thân thể nhân loại thích họp để ký sinh linh hồn mình ở đó. Sau khi hoàn toàn dung họp, nó sẽ có thực lực siêu việt hơn cả Kiếm Thánh, lại lấy một thân phận nhân loại, tiến vào Thánh Vực, sau đó cắn nuốt những nhân loại có thực lực thấp kém. Một ngày nào đó, nó...Bạch Tuộc Biển Sâu đại thần, sẽ đứng trên đỉnh của Thánh Vực, nhìn xuống hết thảy nhân loại.

Dã tâm là một thứ gì đó có thể bành trướng rất nhanh, Bạch Tuộc Biển Sâu cũng không phải ngoại lệ. Thậm chí, vì vậy mà nó còn chuyên môn không chế băng hải bí tộc này! Bạch Tuộc Biển Sâu dùng năng lực đặc biệt, sáng tạo ra một không gian nhỏ, cho băng hải bí tộc nhân sinh sống, giống như ký sinh trùng vậy!

Mà thứ chống đỡ cho không gian này không sụp đổ chính là tín ngưỡng lực của những tộc nhân băng hải bí tộc, những người này đều có thực lực rất hùng mạnh! Nói cách khác, Bạch Tuộc Biển Sâu chẳng mắt gỉ cả, cũng chẳng được gì cả, nhưng lại thu được lòng trung thành của một chủng tộc thần bí sinh hoạt trong vùng địa cực băng hải!

Bạch Tuộc Biển Sâu là một loại sinh vật giảo hoạt thành tính, trời sinh đa nghi, hơn nữa còn rất mẫn cảm và cẩn thận. Từ nhiều năm trước, nó vẫn tìm kiếm nhân loại thích hợp để đoạt xá. Rất nhiều kẻ mạo hiểm đến vùng địa cực băng hải đều trở thành vật hi sinh của nó. bị băng hải bí tộc nhân hấp dẫn tiến vào, sau đó biến mất một cách thần bí. Có điều, Bạch Tuộc Biển Sâu chưa một lần thành công! Mặc dù thực lực của những kê mạo hiểm đều không phải là quá kém nhưng khiến nó bực mình nhất là tinh thần lực của họ đều không đủ mạnh, chỉ vừa bị nó xâm chiếm đã sụp đổ toàn bộ ý thức.

Bạch Tuộc Biển Sâu cũng không muốn mình biến thành một nhân loại ngu ngốc, cho nên, tìm được một nhân loại có thực lực hùng mạnh, đồng thời lại tu luyện tinh thần lực, quả thực rất khó khăn!

Bình thường, vùng địa cực băng hải này hiếm khi có cao thủ Kiếm Tông trở lên đặt chân tới, bởi vì nơi này chẳng có lý do gì hấp dẫn những cao thủ tuyệt thế đó.

Nó chờ và chờ. Chờ vạn năm, rốt cuộc cũng gặp một nhân loại có thân thể tuyệt mỹ, nhưng không ngờ ràng lại bị vây khốn trong không gian kỳ dị do hàn thiết tinh túy chế thành. Sau đó nó lại phát hiện nhân loại đó ngoan cường quá mức tưởng tượng, cho dù nó dùng hết toàn lực muốn hủy diệt nhân loại đó vẫn không thành công. Nó vừa muốn cắn nuốt tinh thần thức hải của hắn, lại phát hiện tinh thần lực của hắn không ngờ đã dung hợp với toàn bộ không gian ở đây!

Hơn nữa ngọn lửa có thể dễ dàng thiêu hủy lực lượng tinh thần của nó khiến Bạch Tuộc Biển Sâu cảm giác vó cùng sợ hãi. Trong mắt Bạch Tuộc Biển Sâu, hình dáng nhân loại này dần dần trùng hợp với cao thủ vạn năm trước ở Thánh Vực.

Tuy rằng thực lực hai người này chênh nhau quá xa, nhưng khí thế tiến lên bất chấp sinh mạng lại cực kỳ tương tự!

"Rống rống rống rống!"

Bạch Tuộc Biển Sâu thống khổ kêu lên vài tiếng. Lập tức, luồng sức mạnh vô cùng tinh thuần của nó tả xung hữu đột, muốn rời khỏi tử phủ của Lăng Tiêu. Không thể trêu vào, chạy còn không được sao? Cứ như vậy một hồi, Bạch Tuộc Biển Sâu trở nên vô cùng mệt mỏi, năng lượng tinh thuần của nó đã bị thiêu hủy mất 20, 30%. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không bao lâu, linh hồn của nó sẽ hoàn toàn bị chết cháy.

Khóe mắt Lăng Tiêu không ngừng nhỏ máu, lỗ mũi, lỗ tai cũng trào máu tươi. Mặt mũi hắn vặn vẹo đau đớn, ngũ quan tưởng như hoàn toàn biến dạng. Mặc dù ngọn lửa thiêu đốt hắn đã được Hàm Hàn Đỉnh áp chế nhưng thương tổn đối với cơ thể hắn vẫn lớn vô cùng!

Nói cách khác, với thực lực không đến Tâm Động trung kỳ hiện tại của Lăng Tiêu, muốn sử dụng Hàm Hàn Đỉnh để luyện hóa đồ vật này, quả thực quá mức gắng gượng. Nếu không trả giá thật lớn, căn bản là đừng nghĩ tới việc sử dụng bảo đỉnh này!

Hiện giờ, Bạch Tuộc Biển Sâu không ngờ muốn chạy trốn. Nếu để nó chạy mất, Lăng Tiêu sẽ mất nhiều hơn được. Chưa nói tới việc thực lực đại hao tổn, Bạch Tuộc Biển Sâu sẽ tuyệt đối không để tái phạm sai lầm khinh địch lần thứ hai. Khi không có Hàm Hàn bảo đỉnh hộ thân, Lăng Tiêu chỉ còn duy nhất một con đường - chết!

Cho nên, thà rằng hiện tại cứ liều mạng như vậy!

Nếu chết đi, Lăng Tiêu cũng không đến mức uất ức chờ Bạch Tuộc Biển Sâu quay trở lại, chiếm cứ thân thể, hủy diệt trí nhớ mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK