Mục lục
[Dịch] Ngạo Kiếm Lăng Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ ba năm trước, Thục Sơn kiếm phái đã được các môn phái đại thế gia biết rõ, nhưng ba năm qua vẫn khiêm tốn, ẩn nhẫn phát triển, thậm chí trong mắt rất nhiều người, môn phái này chuyên môn theo đuôi Lăng Tiêu. Dù sao, trước khi thành lập Thục Sơn kiếm phái, trong mắt mọi người Lăng Tiêu có thể nói là kinh tài tuyệt diễm! Là một thớt ngựa ô mang theo uy thế không thể ngăn cản, liều chết xông ra từ thế tục giới.

Nhưng từ ba năm trước, khi thành Penzias mới được kiến tạo xong và đổi tên thành Thục Sơn thành, sau đó Thục Sơn kiếm phái khởi đầu trong yên lặng, Lăng Tiêu liền mất đi tin tức. Trừ vài trưởng lão của Thục Sơn kiếm phái còn thì chẳng ai biết Lăng Tiêu cuối cùng là ở nơi nào.

Đồng thời trong lúc ấy, Thục Sơn kiếm phái cũng bị Chiết gia gán cho danh hiệu là con rùa đen, một môn phái thu đồ đệ rộng rãi lại bị làm nhục như thế, hình tượng có thể đoán được. Lúc ấy rất nhiều người có thù hận với Lăng Tiêu thậm chí còn bóp cổ tay thở dài, một võ giả thiên tài ngang trời xuất thế lại vì vươn lên quá nhanh, kết quả ăn phải quả đắng này, đến cả mặt mũi cũng không dám lộ ra.

Lúc ấy lại có ai ngờ được, ba năm sau, khi Lăng Tiêu xuất hiện, chuyện đầu tiên chính là diệt kẻ đã ức hiếp Thục Sơn kiếm phái suốt ba năm, Chiết gia! Thủ đoạn này, thực lực này khiến người ta phải nghẹn họng mà nhìn trân trối! Thậm chí còn không biết nói gì mới tốt!

Môn phái thế gia từ trước đến nay đều không thiếu người thông minh. Chiết gia diệt vong hiển nhiên có quan hệ rất lớn đến Lăng Tiêu, chỉ bằng mấy trưởng lão Kiếm Hoàng của Thục Sơn kiếm phái sao có thể giết sạch hơn mười Kiếm Hoàng Chiết gia? Huống chi, còn có một gã cường giả Kiếm Tôn!

Cho nên, khi Thục Sơn kiếm phái chính thức thành lập và phát thiệp mời, ngay cả Đông hải Tần gia, Tinh Võ thế gia có xích mích với Lăng Tiêu cũng đều đáp ứng lời mời mà đến.

Tại yến hội, ngay trong đại sảnh của Thục Sơn kiếm phái rộng chừng hơn mười thước, dài cả trăm thước, trên mặt hơn trăm người đều lộ vẻ tươi cười, nhất là một vài thế gia không được xếp hạng và tam lưu thế gia. Rất nhiều thế gia căn bản là không nhận được thiếp mời, nhưng bọn họ vẫn chủ động tới chúc mừng. Đối với những môn phái gia tộc này, nếu có thể kết giao với một môn phái mới thành lập như Thục Sơn kiếm phái , tương lai cũng có được một minh hữu hùng mạnh!

Trên bàn tiệc trong đại sảnh sớm đã bày đầy mỹ thực của thế tục giới, đừng nhìn rất nhiều môn phái thế gia ẩn thế xem thế tục giới như con kiến, nhưng đối với những mỹ thực mà những người bình thường đó làm ra, bọn họ vẫn vô cùng yêu thích! Mặc dù họ cho rằng, những con người tầm thường đó dùng tinh lực để nghiên cứu vấn đề ăn uống là lãng phí, nhưng điều này cũng không cản trở họ thưởng thức những món ngon tại thế tục giới.

Cho nên, gần như mọi người đều rất vừa lòng với chiêu đãi của Thục Sơn kiếm phái.

Trong một căn phòng riêng biệt với đại sảnh, hai Kiếm Tôn của Đông hải Tần gia Tần Đô và Tần Vị, cùng với gia chủ Tần Chiêu Nhiên và thiếu chủ Tần Phong; ba Kiếm Tôn của Tinh Võ thế gia, Kiếm Tôn bậc ba Liệt Tùy Phong, Kiếm Tôn bậc bốn Liệt Tùy Vũ, Kiếm Tôn bậc năm Liệt Tùy Thiên, thiếu chủ tương lai của Liệt gia, Kiếm Tông bậc sáu Liệt Dương, Kiếm Hoàng bậc một Liệt Khuyết; Lãnh Ngưng cung cung chủ Lãnh Dương Dương, Tây vực Lý gia gia chủ, Kiếm Hoàng bậc năm Lý Phi; gia chủ Hải vực Tống gia, Kiếm Hoàng bậc sáu Tống Y; Thiếu chủ Công Tôn thế gia Công Tôn Kiếm.

Mà những người thuộc mấy thế gia môn phái khác đều được an bài ngoài đại sảnh. Đúng vậy, cũng không ai đưa ra dị nghị gì, dù sao đến nơi này, hầu hết những người của các gia tộc đều vì muốn lập quan hệ tốt với Lăng Tiêu mà không phải ra oai. Có thể tiến vào trong phòng đó ngoài Lãnh Dương Dương, còn lại tùy tiện một người cũng đều là nhân vật vang danh đương thời.

Lãnh Dương Dương vốn cũng không muốn trà trộn mà vào, tuy nhiên vì nguyên nhân Thượng Quan Vũ Đồng nên Lăng Tiêu cố ý đề cao địa vị của Lãnh Ngưng Cung lên, kiên quyết kéo nàng vào đây. Dù sao Đại trưởng lão và nhị trưởng lão của Lãnh Ngưng Cung năm đó đắc tội với mình giờ đã là phế nhân rồi, lại có vị cung chủ Lãnh Dương Dương này có thiện ý với Thục Sơn kiếm phái cho nên quan hệ hai phái cũng rất tốt.

Ba cường giả Kiếm Tôn của Liệt gia mặc dù kiêu ngạo, nhưng lại nói, Lăng Tiêu rất không thích bộ dạng hếch mũi lên trời của họ, khó trách Lãnh Dương Dương có nói gì cũng không muốn ngồi cạnh họ, mấy lão già này căn bản chẳng thèm liếc mắt nhìn Lãnh Dương Dương một cái, mí mắt chỉ nhắm chặt.

Cũng may tâm tính Lãnh Dương Dương đạm bạc, cũng không tranh cường háo thắng như ai đó, ba năm không gặp không ngờ thực lực Lãnh Dương Dương đã lên tới Kiếm Tông bậc năm, lại mới chỉ là một gái mới hơn hai mươi tuổi, nàng quả thực có tư cách ngồi ở chỗ này!

Lại có câu nói rất đúng: Đừng khinh thiếu niên nghèo!

Không riêng gì Lăng Tiêu, ngay cả Công Tôn Kiếm khi nhìn ba lão già của Liệt gia này trong lòng cũng không vui tí nào, bởi ba Kiếm Tôn Liệt gia chẳng những không để ý tới Lãnh Dương Dương, đến cả gia chủ tương lai của siêu cấp thế gia là Công Tôn Kiếm mà họ cũng chưa từng liếc mắt một cái.

Kiêu ngạo cái quái gì? Ông nội ta một mình cũng đánh bại được ba lão già các ngươi! Trong lòng Công Tôn Kiếm hung tợn nghĩ, nhưng cũng không nói gì thêm, dù sao thì ở đây là nhà của đại ca, hôm nay là ngày mừng môn phái của đại ca thành lập, Công Tôn Kiếm cũng không muốn vì mình nhất thời kích động mà mang đến phiền toái cho đại ca.

Bên trái Lăng Tiêu là Thượng Quan Vũ Đồng, Lãnh Dương Dương, còn lại bên phải là Công Tôn Kiếm. Lăng Tiêu nhìn qua Thượng Quan Vũ Đồng, cười với Lãnh Dương Dương nói:

- Thực lực Lãnh cung chủ tại có tiến cảnh rồi, thật sự là đáng mừng! Xem ra trong vòng trăm năm tới sẽ lại có thêm một cường giả Kiếm Tôn rồi!

Lãnh Dương Dương mỉm cười:

- Vậy xin nhận lời chúc tốt lành của anh, Lăng Tiêu, chúc mừng anh!

Nếu nói khác đi, Lãnh Dương Dương còn có thể khiêm tốn một chút nhưng nói đến nâng cao thực lực, Lãnh Dương Dương cảm thấy mình cũng không kém bất cứ kẻ nào! Là một võ giả thiên tư trác tuyệt, ai không thuộc loại người kiêu ngạo và đầy tôn nghiêm? Bị ba Kiếm Tôn của Liệt gia khinh thường nhiều ít gì cũng có phần kích thích Lãnh Dương Dương, cho nên khi Lăng Tiêu tán dương nàng, Lãnh Dương Dương cũng liền đẩy thuyền theo nước.

- Hy vọng trong tương lai hai phái chúng ta có thể tăng mạnh hợp tác.

Ánh mắt Lăng Tiêu chân thành tha thiết nhìn Lãnh Dương Dương, làm trò trước mặt nhiều người như vậy không thể nghi ngờ chính là một lời hứa hẹn, một loại thể hiện thái độ! Về sau nếu còn ai có chủ ý muốn đánh Lãnh Ngưng Cung, sợ là sẽ phải cân nhắc tới Thục Sơn kiếm phái của Lăng Tiêu trước đã!

- Hừ!

Một tiếng hừ nhẹ từ giữa ba Kiếm Tôn Liệt gia phát ra, tuy rằng rất nhẹ, nhưng khẩu khí này khiến mọi người đều biết, chính là Kiếm Tôn bậc bốn Liệt gia, Liệt Tùy Vũ!

Hai người Lăng Tiêu và Lãnh Dương Dương không chút động thanh sắc, cũng không để ý.

Đại khái là Liệt Tùy Vũ cảm thấy, chỉ hừ một tiếng còn chưa đủ, mí mắt cũng không mở, thản nhiên nói:

- Lăng tông chủ, lão hủ muốn hỏi một câu, hôm nay quý phái thành lập, các đại thế gia đều chúc mừng, nhưng chỗ ngồi này… ai cũng có thể ngồi vào được hay sao?

Một tiếng hừ nhẹ còn chưa có gì, nhưng lần này là một câu hỏi gọn gàng dứt khoát, cũng quá mức đả kích người!

Gương mặt trắng nõn của Lãnh Dương Dương chợt đỏ bừng, hô hấp trong chớp mắt đã trở nên hỗn loạn, tuy nhiên ngay sau đó liền hồi phục lại bộ dạng không nhiễm lửa hồng trần, tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng bình thản cất lên:

- Một khi đã như vậy, Dương Dương sẽ ra đại sảnh vậy.

Sau khi nói xong, thần sắc bình tĩnh đứng dậy, đi ra ngoài cửa.

Nếu cứ để nàng đi ra ngoài như vậy, chưa nói địa vị Lãnh Ngưng Cung trong lòng mọi người tuột dốc không phanh, ngay cả chủ nhân Lăng Tiêu cũng bị chế giễu!

Ở địa bàn của mình, bị người khác đuổi minh hữu đi… loại tin tưc này nếu mà truyền ra ngoài thì đúng là thân giả thống, cừu giả khoái.**

Mấy người Tần gia đều tươi cười nhìn Lăng Tiêu và Lãnh Dương Dương, nhất là thiếu chủ Tần gia Tần Phong, là kẻ biểu hiện rõ ràng nhất. Khóe miệng hắn vểnh lên, thể hiện một cái tư thái của mỹ nam tử vô cùng nhuần nhuyễn. Tuy nhiên, trong trường hợp này, loại vẻ mặt này của hắn lại có vẻ không đủ ổn trọng.

Đúng lúc này…

Lăng Tiêu bỗng nhiên vỗ bàn một cái, tốc độ quả nhiên nhanh đến cực điểm!

- Ba!

Những món đồ sứ tinh mý vốn đặt trên bàn bị một cái vỗ này của Lăng Tiêu chấn bay lên!

Chiêu thức ấy của Lăng Tiêu thật sự rất nhanh!

Nhanh đến độ năm Kiếm Tôn trong phòng đều chưa phản ứng lại, hơn nữa tất cả mọi người đều không nghĩ tới, là một tông chủ Thục Sơn Kiếm phái trong ngày khai tông lập phái lại không thu liễm tính tình một chút nào làm ra trò này, khiến cho những khách nhân thân phận cao quý phải phát hỏa.

Loại chuyện này một lão già thành thục tuyệt đối không làm được!

Sâu trong đôi mắt vẫn bình tĩnh của Lãnh Dương Dương bỗng nhiên lóe sáng, lập tức than nhẹ một tiếng, hiển nhiên, ngay đến cả nàng ta cũng cho rằng, Lăng Tiêu vì một tiểu nhân vật như nàng mà đắc tội với Tinh Võ thế gia, một siêu cấp thế gia như vậy là một chuyện tình cực kỳ thiếu lý trí. Tuy nhiên trong lòng Lãnh Dương Dương vẫn có một cảm giác ấm áp, loại cảm giác này ở nơi nhân tình lãnh đạm như Lãnh Ngưng Cung nàng chưa từng được thể nghiệm qua.

Ba Kiếm Tôn Liệt gia kia mà nhất là Kiếm Tôn bậc bốn Liệt Tùy Phong vừa mới kiếm chuyện, sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi. Lão tuyệt đối không thể tưởng được, một thanh niên như vậy, không ngờ lại dám vỗ bàn trước mặt mình!

Đã nhiều năm rồi chưa ai dám làm như vậy!

Vừa mới định nói chuyện, thần sắc bỗng nhiên ngưng lại. Chén trà tinh mỹ trước mặt lão bỗng nhiên nổ tung mà không có dấu hiệu báo trước! Bên trong chén là nước trà nóng bỏng thị nữ vừa mới rót vào, tuy nhiên, thứ này mà cũng có thể làm lão bị thương thì cái danh cường giả Kiếm Tôn của lão cũng quá là đáng cười đi!

Liệt Tùy Vũ hừ lạnh một tiếng, tinh thần lực tập trung lại, ngay cả tay cũng không động, chén trà bỗng nhiên bể thành bột phấn, rơi lả tả xuống đất!

Mà thần kỳ nhất chính là nước trà trong chén, vẫn lơ lửng trong không trung, duy trì hình dạng cái chén! Sau đó chợt nghe “ Dát băng” một tiếng, nước trà biến thành băng lạnh, bất động trong không trung! Khối băng kia trong suốt, lóe ra ánh sáng màu lam, lá trà bên trong cũng đông lại. Mà đồng thời trong lúc đó, Liệt Tùy Vũ bỗng nhiên cảm giác được tinh thần thức hải của mình giống như bị cương châm sắc bén đâm một phát, cảm giác đau thấu tim gan khiến lão không kìm nổi phải kêu lên đau đớn!

Khối băng trong không trung chợt bắn văng ra…

- Hoa!

Toàn bộ bắn lên người Liễu Tùy Vũ!

Việc này… toàn phòng yên tĩnh! Mặc cho là ai cũng đều thấy, cường giả Kiếm Tôn Liệt gia này trong cuộc giao phong không tiếng động giữa không trung với Lăng Tiêu…. Thất bại!

Mà đây là chuyện xảy ra trong nháy mắt, nói cách khác, sau cái vỗ bàn của Lăng Tiêu, lập tức xảy ra chuyện.

Cho nên, xem như không có chuyện gì, Lăng Tiêu vỗ bàn, lớn tiếng nói:

- Ai da, Liệt gia tiền bối vừa mới nói thế, ta cũng muốn đứng lên. Hôm nay còn có một vị đại nhân vật nữa còn chưa có tới!

**Thân giả thống cừu giả khoái: người thân cận thì đau khổ còn kẻ thù thì sung sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK