Nhiếp Nhiên lập tức cạn lời.
Cô chỉ muốn đổi bộ quần áo đã ướt của mình để dễ dàng cải trang đột nhập căn cứ thôi mà, làm gì mà cứ như cô là bọn lưu manh vậy?
“Yên tâm, tôi sẽ không tra tấn.”
Nhiếp Nhiên giơ hai tay nắm lấy đầu tên cướp biển, vặn cổ hắn chết ngay tại chỗ.
Sau đó, cô cúi người cầm quần áo của hắn rồi chạy đến một chỗ khuất, muốn cởi quần áo của mình ra.
Ngay lúc vừa kéo áo đến hông, động tác của Nhiếp Nhiên bỗng dừng lại.
Cô cảm nhận được có một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình.
Nhiếp Nhiên nghiêng đầu nhìn về phía ánh mắt đó, Hoắc Hoành như không có thay đổi gì, nhưng đôi mắt dưới cặp kính lại tỏa ra ánh sáng kinh người.
Điều này khiến mặt cô lạnh hơn.
“Quay sang chỗ khác!” Giọng nói âm u của Nhiếp Nhiên vang lên, khiến ánh mắt của Hoắc Hoành chuyển lên khuôn mặt cô.
“Đâu cần chứ, đâu phải tôi chưa từng nhìn thấy.” Anh cười rất tươi.
Nhiếp Nhiên cứ đứng yên lặng nhìn Hoắc Hoành, trong đầu miên man suy nghĩ.
Còn Hoắc Hoành thấy Nhiếp Nhiên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mình thì nghĩ là mình đã làm Nhiếp Nhiên tức giận.
Anh ngượng ngùng sờ lên mũi, sau đó đẩy xe lăn quay lưng về phía Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên thấy anh ngoan ngoãn xoay người, bèn nhanh chóng cởi bộ rằn ri đã ướt sũng ra rồi đổi sang bộ quần áo của tên cướp biển kia.
Trong lúc cô thay quần áo, Hoắc Hoành không nhịn được phải khen: “Thủ pháp vừa rồi của em đúng là rất gọn gàng linh hoạt.”
“Vẫn kém cú chặt vừa rồi của anh.”
Vừa rồi cô đã tận mắt thấy Hoắc Hoành ra tay, cú chặt đó nhanh như chớp, mà góc độ cũng cực kì quái dị.
Trước đó cô còn tưởng Hoắc Hoành chỉ đánh ngất người kia, nhưng khi cô xoay người xê dịch tên cướp biển để nhặt quần áo thì thấy hắn đã chết rồi.
Sau khi Nhiếp Nhiên chỉnh quần áo xong, cô lại đi đến chỗ tên cướp biển cuối cùng rồi nhẹ nhàng vặn cổ hắn kêu “rắc” một tiếng, tên cướp biển đó đã đi đời nhà ma.
Hoắc Hoành thấy thủ đoạn dứt khoát của Nhiếp Nhiên thì cười nói: “Nếu em thích, tôi có thể dạy em.”
Nhiếp Nhiên là người đầu tiên phát hiện bí mật trong cú chặt của anh đấy.
Cảm giác nhạy bén của cô nàng này đúng là làm người khác phải khiếp sợ.