Mục lục
Truyện: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân (full) - Phùng Anh Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiếp Nhiên thấy anh ta không nói gì nữa mà tiếp tục đeo balo đầy đá lên vai định chạy lên núi thì nói: “Sau khi hoàn thành luyện tập, tiếp tục hít đất và gập bụng một trăm cái.”

Dương Thụ vốn đang bừng bừng khí thế, nghe thấy cô nói vậy thì chân không khỏi lảo đảo một chút, sau đó lại vờ như không có gì, tiếp tục chạy về phía trước.

Nhiếp Nhiên nghỉ ngơi chừng mười phút, sau đó cũng bắt đầu tiến vào trạng thái huấn luyện bò.

Tuy rằng thể lực của cô kém nhưng lại vô cùng quen thuộc những hạng mục huấn luyện này, cho nên cô biết phải dùng động tác, tốc độ và tư thế như thế nào để tránh cái lưng bị tội.


Nhưng động tác càng chuẩn thì sức nặng mà thân thể phải chịu đựng càng nhiều, chỉ mới một trăm lần mà cô đã mệt đến mức gần như muốn ngã sấp xuống đất.

Thân thể này thực sự quá tệ, tệ đến mức không thể nào tệ hơn nữa.

Nếu là kiếp trước, hiện tại chỉ cần cô dám dừng một chút, giây tiếp theo sẽ bị trưởng quan đạp mạnh lên lưng, đau muốn tắt thở.

Nghĩ đến phương pháp huấn luyện vô nhân tính kiếp trước thì cuộc sống bây giờ của cô không tính là tệ.

Vì thế, cô lại tiếp tục cắn răng nằm bò xuống. Thể lực đã mất rất nhiều, quần áo vừa dày vừa nặng, những vòng còn lại Nhiếp Nhiên hoàn toàn dựa vào nghị lực và sự kiên trì để hoàn thành.

Thời tiết đầu hè còn hơi lạnh, quần áo cũng chỉ mặc hai lớp, tay chân bò trên cát sỏi bắt đầu đau nhức.

Mồ hôi trên trán hòa lẫn với nước biển mặn mòi còn dính trên tóc chảy dọc sống mũi xuống dưới, tràn vào trong mắt cay xè, hơn nữa còn có bụi bùn khô bay lên, vừa mở miệng ra là bụi xộc vào đầy mồm.

Vì thế, Nhiếp Nhiên điều chỉnh hơi thở, tiếp tục bò lên phía trước, không ngờ vì mất tập trung nên thân thể hơi nâng lên.

“A...”

Cô nâng người khá cao, động tác cũng mạnh, vì thế cả lưng bị một đám gai dây leo đâm vào khiến cô đau tới mức một hơi thật sâu.

Cảm giác đau đớn quen thuộc khiến cô hoàn toàn tỉnh táo lại.

Cô lập tức không dám thiếu thận trọng nữa, cắn răng lấy tinh thần hăng hái, nhanh chóng bò xuyên qua lưới gai.

Hai mươi phút sau, cuối cùng cô cũng hoàn thành huấn luyện bò xuyên qua “lưới thép” ba trăm lần.


Đến khi ra tới ngoài, cô giật mình, có cảm giác như vừa được sống lại vậy.


Bạn đang ?


Trên mặt, trên người toàn bùn là bùn, nhìn quả thực nhếch nhác vô cùng.


Cô nằm trên mặt đất nghỉ ngơi một chút. Một lát sau, Dương Thụ vừa thở hổn hển vừa chậm rãi đi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK