Mục lục
Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh - Hani Hải Nguyễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giây phút anh nhận được điện thoại của Hải Thành.

Vừa mới có kết quả thì anh ta lập tức báo ngay cho Từ Khiêm biết.

Thậm chí Hải Thành còn làm thêm một kết quả với hai sợi tóc đen dài hôm qua kia.

Hoàn toàn không trùng khớp.

"Về kết quả đã có, chỉ có 0.001% mà thôi, xác xuất không phải cha con là rất cao". Hải Thành nói với anh. "Cho nên tôi đã phân tích ra, sợi tóc đen mà Giản Ái mới vừa đưa cho tôi và sợi tóc bạc hôm qua. Đích thực là không có quen hệ huyết thống".

"Ừm. Cảm ơn cậu". Từ Khiêm nặng lòng nói.

"Nhưng mà tôi cũng có làm một bài kiểm tra khác, về hai sợi tóc dài kia. Cũng cho ra kết quả không trùng khớp. Cho nên tôi có thể rút ra kết luận, qua ba bài kiểm tra DNA, thì duy nhất chỉ có một lần trùng khớp chính là bài báo cáo hôm trước tôi nói với cậu biết, còn hôm nay thì không phải". Hải Thành vừa đi vừa nói.

"Ừm. Hôm khác mời cậu sau nhé ".

"Được". Hải Thành tắt máy.

Từ Khiêm cũng chưa thích ứng được chuyện này, cho nên qua năm mười phút mà anh cũng chưa nói gì.

Mãi một lúc sao anh mới lên tiếng. "Chuyện này em đừng cho ai biết, nhất là An An và Thanh Thanh. Mọi chuyện tạm thời em cứ giấu đi. Được không". Từ Khiêm muốn gấp rút thời gian chuẩn bị, anh phải lập tức cưới An An.

Anh sợ khi cô biết chuyện thì sẽ lập tức rời bỏ anh, thật sự anh rất sợ chuyện này.

"Vâng". Giản Ái gật đầu. "Chuyện này em tuyệt đối sẽ không nói cho ai đâu ạ, nhưng thầy tình làm gì vậy".

Từ Khiêm lắc đầu, anh còn chưa có cách thì làm sao tính được. Chuyện này lại không nói được với Lục Nghiên Trung, hay thậm chí những người khác.

"Hay chúng ta nói với anh Cảnh Hoài được không thầy". Giản Ái hỏi. Trần Cảnh Hoài rất thômg minh, có thể anh sẽ có cách xử lý mà thôi.

Nhưng mà Giản Ái lại không chắc chắn được, anh ấy có giúp được không.

Cho nên cũng chỉ có thể hỏi Từ Khiêm mà thôi, nhưng anh lắc đầu.

"Cảnh Hoài có thể vô tình nói ra chuyện này". Từ Khiêm nói. "Cho nên dù sao thì thầy và em biết mà thôi, thầy cũng không chắc hậu quả như sao nữa". Từ Khiêm lúc này thật sự là đại não trống rỗng, anh không suy nghĩ ra được cách nào cả.

Nghe thấy Từ Khiêm nói vậy thì Giản Ái cũng không định nói cho Trần Cảnh Hoài biết luôn, nhưng mà giấu anh thì cô thấy có lỗi quá.

Nhưng mà chuyện này lớn quá, cho nên cô cũng chỉ có thể âm thầm che giấu mà thôi, chắc anh Cảnh Hoài sẽ không giận và không trách cô đâu nhỉ?

Anh ấy đâu có nhỏ mọn vậy đâu. Cũng sẽ không nỡ trách mắng cô đâu, anh thương yêu cô vậy mà!

Giản Ái thấy mình làm đúng mà giữ bí mật tuyệt đối. Không tiết lộ với ai cả.

Chỉ là không ngờ Giản Ái đã tính sai rồi, về sau khi Trần Cảnh Hoài biết được ngoài mặt anh không nói gì cả nhưng anh chỉ hành động mà thôi.

Khi mọi người điều biết chuyện, Trần Cảnh Hoài còn biết được sau cùng từ người khác kể, thậm chí cô gái của anh còn không dám nói với anh.

Ngay lúc đó anh đang huấn luyện binh sĩ thì lập tức để cho người khác giúp mình, còn anh thì đi tìm Giản Ái tính sổ.

Thậm chí khi Tổng tư lệnh hỏi anh đi đâu vậy thì anh cũng chỉ nói: "Đi bắt vợ".

Ngay trong đêm đó, Giản Ái bị anh đưa về nhà riêng mình, và những ngày sau đó, Giản Ái không thể hoàn toàn xuống giường được. Và cũng từ đó cô không hề dám che giấu chuyện gì với Trần Cảnh Hoài cả. Vì một tuần lễ hơn ở đó, anh đè cô ra mà làm liên tục, làm bất kể ngày đêm và thậm chí anh như hoá thú.

Còn cô thì chỉ biết khóc lóc cầu xin anh tha cho mình mà thôi. Và cũng lần đó mà anh đã bắt cô đi đăng ký kết hôn ngay lập tức. Sau đó lại đè cô ra mà làm liên tục.

Kết quả Giản Ái sau hơn một tháng thì đã có thai!

Giản Ái đương nhiên sẽ không biết số phận mình khi che giấu chuyện này ra sau.

Cho nên cô nghe lời Từ Khiêm giữ kín chuyện này.

Từ Khiêm lái xe đưa cô về trường học, nhưng trên đường về lại xảy ra một số chuyện.

Điện thoại của Từ Khiêm reo lên, Từ Khiêm liền cho xe dừng lại.

Là Lục Nghiên Trung gọi đến.

"Tôi nghe! Sao vậy ". Từ Khiêm hỏi.

"Từ Khiêm!!!!". Giọng của Lục Nghiên Trung hét lên trong điện thoại. "Cậu dám quen bạn gái khác sau lưng em gái tôi hả".

Từ Khiêm này muốn chết rồi mà, Lục Nghiên Trung tức anh ách, chỉ muốn đi giết người mà thôi.

Cố Hân ngăn anh mấy lần mà không được? Chuyện gì còn có đó, làm ầm lên thì giải quyết được gì? Chưa chắc gì mà thầy Từ lại có gì với Giản Ái!

Nhưng Lục Nghiên Trung lại không hề nghe, một tay anh đè Cố Hân xuống, một tay khác gọi điện mắng Từ Khiêm.

"?". Cái tên điên này. Từ Khiêm còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Giản Ái đưa điện thoại của mình cho anh, thậm chí cô cười khúc khích nữa.

Cười chết Giản Ái luôn rồi? Có mối quan hệ ngoài luồng? Má nó. Cười xỉu!

Giản Ái mà mê thầy Từ Khiêm thì không đợi Lục Nghiên Trung mắng đâu, cô đã bị Trần Cảnh Hoài tới đem cổ cô quăng lên giường rồi. Ở đó mà yên tĩnh thế này à.

Từ Khiêm cầm lấy điện thoại của Giản Ái, vừa xem, trên đó là dòng chữ. 'Bạn gái của tổng giám đốc của Từ thị'.

"???". Một nùi dấu chấm hỏi xuất hiện trong đầu của Từ Khiêm. Anh và Giản Ái? Anh nhìn điện thoại mình, rồi nhìn Giản Ái thấy cô bé này nín cười mà khoé môi anh giật giật.

Điên à!!! Đây là em gái của bạn thân anh ta, thậm chí còn là bạn gái của người anh em nữa? Và còn là bạn thân của bạn gái anh nữa.

Cái mối quan hệ rối nùi anh, chưa bao giờ Từ Khiêm nghĩ đến có ý xấu với Giản Ái hay Cố Hân hay thậm chí là Thanh Thanh đi chăng nữa.

"Thầy ổn không ạ". Giản Ái cười hỏi anh. "Chứ em thấy thầy không ổn thì phải". Ha ha!

"...cái con nhóc thối nhà em". Từ Khiêm gõ đầu cô một cái, Giản Ái trề môi. Xì! Vậy mà Nghi An cũng thích nữa, tính khí khó chịu.

Plè!!!

"Từ Khiêm!!! Cậu nói chuyện với ai hả! Ai cho cậu lá gan đó". Lục Nghiên Trung cũng buông Cố Hân ra, nhưng tay anh lại không ngừng xoa bóp ngực cô.

Cố Hân đẩy anh ra nhưng không được, cô liền nhào lên người anh.

"Giản Ái. Muốn nói chuyện không. Chuyện hiểu lầm thôi. Tôi gặp em ấy trong bệnh viện rồi đưa về thôi". Từ Khiêm nói. "Không có chuyện đó đâu".

"...ờ..". Bên kia Lục Nghiên Trung thở dốc, người trưởng thành rồi nên Từ Khiêm biết họ đang làm gì, nên anh tắt máy.

Cố Hân náo loạn nhà Lục Nghiên Trung, cả hai đùa giỡn với nhau. Đương nhiên là sẽ không tránh khỏi móng vuốt của tên già Lục Nghiên Trung rồi!!!

Từ Khiêm gọi cho Nghi An! Nhưng cô rất lâu mới nghe máy. Anh liền gọi cho Thanh Thanh.

"Thầy Từ ạ". Thanh Thanh vừa ăn bánh vừa ngẹ điện thoại.

"Ừm! An An đâu rồi em".

"Dạ! Cậu ấy đang tắm ạ".

"Khi nào em ấy tắm xong kêu gọi lại cho thầy nhé".

"Vâng".

Rồi Từ Khiêm tắt máy. Ngay lúc đó anh cũng gọi trợ lý của mình bảo anh ta điều tra là ai đã tung tin anh và Giản Ái lên.

Trợ lý liền nhanh chóng làm theo.

Nhưng Từ Khiêm cũng không ngờ nơi chụp được họ là ở bệnh viện. Cho nên có nhiều bài báo đăng lên nói là Từ Khiêm đưa bạn gái vào phá thai.

Giản Ái thấy tin đó mà ôm bụng cười rơi nước mắt!!! Cô mà có thai thì cũng chỉ có thể là của Trần Cảnh Hoài mà thôi, lấy đâu ra của Từ Khiêm! Bài báo này muốn chết rồi thì phải nhỉ.

Giản Ái thấy sắc mặt của Từ Khiêm như muốn giết người rồi, họ bàn kế với nhau tại sao lại vào bệnh viện và Giản Ái nữa.

Từ Khiêm thì nói với Nghi An đi khám định kỳ, khi đó anh đã có gửi tin nhắn cho Nghi An rồi, về phía Giản Ái thì lại không có cách.

Vì khi đó cô lén đi, cho nên không thông báo với ai, thế là Từ Khiêm nghĩ ra cách là khi Giản Ái đi giải quyết việc riêng của mình xing thì lúc đó cô lại thấy anh đi vào bệnh viện. Cho nên liền đi theo để xem anh làm gì? Có nói với Nghi An hay chưa.

Mọi sự hiểu lầm là chỉ do Lam Ái tò mò đi theo Từ Khiêm mà thôi, ký do cô sợ anh có người khác hoặc giấu bệnh trong người rồi lo sợ sẽ chia tay với Nghi An!

Không ngờ mọi việc lại gây ra hiểu lầm lớn như vậy.

Nghi An tắm xong thì nghe Thanh Thanh bảo Từ Khiêm gọi mình nên cô gọi lại, rất nhanh anh đã nghe máy.

"Anh muốn công khai em? Ý em thế nào vậy bé An An ".

"Hả??? Sao gấp vậy anh". Cô còn chưa sẵn sàng mà? Sao lại công khai ngay vậy?

Lúc này Thanh Thanh thấy tin tức được cho là Từ Khiêm và Giản Ái đi vào bệnh viện phá thai với nhau?

Cái qué gì đây? Cô ấy vội đưa cho Nghi An xem. Cô trợn tròn mắt? Cho nên vì như vậy anh mới công khai cô gấp vậy à!

Phì!

Nghi An bật cười! Từ Khiêm là bạn trai của cô? Giản Ái lại là bạn thân của cô? Từ Khiêm và anh trai, bạn trai của Giản Ái quen biết nhau nhiều năm.


Đi chung với nhau thôi? Có gì đâu? Anh cũng nói với cô là anh đi vào bệnh viện kiểm tra định kỳ mà!


"Em mới xem tin tức". Cô cười. "Không có gì đâu, anh đã điều tra xem ai làm chưa vậy anh".


"Sẽ có kết quả nhanh thôi". Từ Khiêm dừng xe lại cổng trường, Giản Ái gật đầu với anh rồi đi vào. "Anh mới đưa Giản Ái về trường, hiện tại đang ở ngay cổng em ra đi".


"Vậy sao! Đợi em một lát".


Cô thay đồ, Thanh Thanh thấy tin đó thì hỏi cô mọi chuyện ra sau. Thì cô chỉ nói hiểu lầm thôi, hôm đó Từ Khiêm đi tái khám có nói với cô rồi, họ quen biết nhau nên gặp nhau là chuyện bình thường thôi.


Thanh Thanh biết chuyện đương nhiên là hiểu lầm rồi, cho nên cô ấy cũng không hỏi gì thêm.


Nghi An có hẹn cho nên sau đó cũng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại mình Thanh Thanh mà thôi, sau đó Giản Ái cũng đi về. Rồi kể lại việc cho Thanh Thanh nghe, cả hai cười xỉu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK