Mục lục
Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh - Hani Hải Nguyễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh họ!!! Anh họ". Anh ta gọi theo.

Lúc này Từ Khiêm đã để cô nằm ở ghế phụ.

Anh đóng cửa xe lại.

"Có chuyện gì". Anh đang không vui à nha!!

"Dạ dạ!! Em đã xử lý tất cả rồi ạ. Anh họ đừng lo. Sáng mai sẽ có kết quả cho anh ạ".

"Ừm!". Anh gật đầu vội đi sang ghế lái. Anh còn phải đưa cô về nhà mình.

"Anh họ!!" Mộ Nam Ngạn níu tay Từ Khiêm lại. "Anh đừng nói lại với ba mẹ em được không anh".

"Ừm! Lần này anh bỏ qua cho cậu".

"Dạ!!! Dạ. Mà anh họ!! Ai vậy anh!! Chị dâu hả". Mộ Nam Ngạn hỏi.

"Ừm! Lo mà im miệng lại cho anh!! Em ấy chưa muốn anh công khai. Nên tạm thời anh đồng ý. Nếu em đã thấy thì không được nói ai". Anh căn dặn.

"Dạ dạ! Anh yên tâm! Em sẽ kín miệng không nói ai".

Anh ta làm động tác làm kéo miệng lại.

"Ừm!!!" Rồi anh lái xe đi.

Để lại Mộ Nam Ngạn nhìn theo. Mộ Nam Ngạn vô cùng tò mò muốn xem là cô gái nào. Nhưng hoàn toàn không được anh họ giấu kỹ quá! Lấy áo thoát trùm đầu cô lại luôn!!! Keo kiệt thế là cùng mà!!!

Không thể tin được. Nhưng anh họ đã muốn giấu thì anh ta sẽ giấu vậy!!

Haha. Chuyện anh họ chắc chắn có bạn gái chỉ có mình anh ta biết mà thôi. Haha!!! Khoái chết đi được á.

Hắn ta vừa đi vừa huýt sáo! Ha ha chuyện vui quá mà!!

- --------

Từ Khiêm nhanh chóng lái xe về căn hộ của anh. Khi đến nhà anh bế cô đi vào.

"Ưm...anh ơi".

"Ngoan. Đến nhà anh rồi bé yêu. Vào nhà thôi nào". Anh mở cửa vào nhà.

"Dạ!!". Đây là lần đầu tiên cô đến nhà anh. Cô có chút vui sướng.

"Anh gọi thức ăn cho em nhé". Anh cởi áo ra và thay đồ cho cô. "Ở đây không có quần áo thay cho em, mặc đỡ đồ anh nhé". Anh lấy một chiếc áo sơ mi đưa cho cô.

Anh vòng tay cởi áo lót cô ra. Khi áo lót vừa cởi ra, anh khẽ nuốt nước bọt. Đẹp quá, khiến cho anh vô cùng say mê. Anh xoa nắn ngực cô!

"To hơn đúng không em". Anh ngậm lấy ngực của cô! Thèm quá!!!

"Đừng...em hơi đói ạ". Cô đỏ mặt nói. Thật ra thân mật của cô và anh, cô cũng rất ngại.

"Được". Anh cũng buông cô ra không xoa nó nữa. Giúp cô mặc lại áo. Chỉ có quần lót của cô anh không cởi ra thôi, anh mà cởi ra luôn chắc anh sẽ đè cô ra luôn quá!!!

Nên anh đành nhịn lấy!!! Chỉ mai mốt thôi anh sẽ là của anh. Đường đường chính chính là của anh. Anh thay một bộ đồ mặc ở nhà cho thoải mái.

Anh hôn cô một cái rồi anh lấy điện thoại gọi thức ăn! Cô thì cười tít cả mắt.

Rất nhanh sau đó chuông cửa vang lên! Anh nhận lấy thức ăn! Anh vào phòng, cô ôm lấy cổ anh. Anh cõng cô ra ngoài. Anh ôm lấy mông cô, tròn thật.!!!

Anh đút cô ăn ít tôm. Trong cả quá trình ăn, chỉ là anh lo cho cô ăn, khi cô ăn no rồi anh mới ăn lấy. Cô cũng đút lại cho anh ăn.

Lúc ăn xong anh dọn dẹp tất cả rồi bế cô vào phòng, cô nằm trên đùi anh mà chơi game điện thoại, còn anh thì đọc tin tức. Nhưng anh lại không hề tập trung được! Khi anh thấy đôi chân trắng nõn của cô đạp lên vách tường, anh nhìn nó đầy ham muốn, anh nhìn lên thì thấy cô đang nằm ngay nơi đó của anh, cúc áo của cô hở ra một cúc. Anh vốn không mặt áo lót cho cô, nên nơi đầy đặn đó hiện ra trước mắt. Nhũ hoa căng tròn hiện ra trước mắt anh. Mắt anh bỗng tối lại.

"Chết mày nè". Cô nhấn nhấn vào màn hình điện thoại!!!

"Dám giết bà mày à ".

"Bà giết chết mày luôn nè ". Cô vừa chọt chọt vào màn hình cô vừa mắng.

Lúc cô tức giận, làm rung lên đôi núi đôi đó.

"Á...chết chết!!!"

"Aaaaa...hu hu. Anh ơi em chết rồi". Cô ném điện thoại xuống giường, ngẩng đầu lên mà nhìn anh.

"Ừm!". Anh xoa đầu cô.

Khi cô lật người lại, thì áo sơ mi của anh bị cô vén lên, làm lộ ra quần lót ren trắng đó. Anh kiềm không được nữa. Đưa tay xuống sờ mông cô.

"Ưm...!!! Dê già nhà anh!!!". Cô lấy tay anh ra. Chỉ cơ hội là giỏi à..

"Hửm!! Dê già". Anh đổi tư thế, anh chống hai tay bên cô, lúc này cô đã nằm xuống dưới thân anh.

"Anh sẽ cho em biết thế nào là dê già nhé!" Anh luồn tay vào quần lót của cô, bóp nơi bí mật đó một cái.

"Ưm.....aaa...đừng...đừng..." cô đẩy anh ra. "Em biết lỗi rồi mà ". Cô ôm lấy cổ anh.

"Em đó!" Anh buông ra và dí tay vào trán cô.

Ha ha. Cô cười khúc khích nhìn anh, nhưng tư thế này của hai người có chút ám muội. Yết hầu anh lăn lộn một cái, anh xoa mặt cô.

Mắt cô chớp chớp nhìn anh, tay cô nắm chặt áo anh.

"Đừng sợ! Anh sẽ không làm ". Anh hôn lên trán cô. "Sẽ không làm em ở nơi này".

"Dạ!". Cô mỉm cười nhìn anh.

"Thân mật một chút nha em". Anh hỏi cô.

Cô gật đầu nhìn anh. Thật ra nếu anh muốn làm cô sẽ đồng ý. Nhưng nếu anh đã cố kiềm chế vì cô, đương nhiên cô cũng rất vui. Vì anh luôn nghĩ cho cô.

Anh cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng hồng hào của cô, cô cũng phối hợp há miệng để lưỡi của hai người quấn lấy nhau.

Tay anh lần lần cởi từng cúc áo của cô ra. Anh hôn dần xuống cổ cô, xương quai xanh của cô, cô không mặc áo lót nên tay anh xoa nắn ngực cô, ngậm lấy nụ hoa của cô. Chơi đùa viên trân châu hồng hào của cô. Khiến anh vô cùng mê đắm nó.

"Ưm.....aaaaa". Cô rên rỉ, cảm giác anh mang đến cho cô khiến cho cô vô cùng mê mệt. Cô rất thích cùng anh thân mật.

Anh hôn dần lên cổ cô.

"Đừng...đừng....sẽ để lại dấu đó anh". Cô chưa muốn cho gia đình biết.

"Được". Anh ngậm lấy vành tai của của cô. Từng nơi anh đi qua khiến cho cô rên rỉ, anh luôn biết cách làm cho cô thoải mái.

"Ưm... em khó chịu quá". Ưm.... cô rất muốn anh đi vào!!!

Nghe thấy cô khó chịu, anh liền luồn tay xuống đùi cô, cởi quần lót của cô ra, tách đùi cô. Cô cũng rất phối hợp với anh, chân cô mở rộng để anh chen vào.

Ừm!!! Cô ướt rồi! Ngón tay anh đút vào nơi tư mật của cô.

"Aaaaa.....chậm....chậm....".

Nhưng anh không hề chậm lại, nhanh chóng rút ra rồi lại đâm vào. Tay cô không hề chịu nổi, cô nắm chặt lấy ga giường.

"Ưm.... ư.....ư..." cô ngẩng cao cổ mình lên mà rên rỉ.

Đến khi cô chảy ra một dòng thuỷ, anh mới rút tay mình ra. Anh nhanh tay cởi hết quần áo của mình. Anh cúi người hôn xuống nơi tư mật của cô anh hút hết các mật dịch đã chảy ra.

Anh đặt tay cô lên c.ự v.ậ.t của anh.

"Vuốt nó đi em. Anh không đi vào đâu". Anh ngậm lấy vành tai của cô mà nói.

"Dạ". Cô ngồi lên anh thì nằm xuống giường. Cô chậm rãi vuốt nó cho anh.

Anh nhắm mắt lại tận hưởng cô vuốt cho anh, khoái cảm thật thích. Tay anh không hề ở không. Anh xoa nắn ngực cô.!!!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Em Có Thể Đi Theo Anh Không
2. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
3. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
4. Tự Chuốc Vạ Vào Thân
=====================================

Nhưng khi cô đang vuốt, cô ngẩng đầu nhìn anh thì thấy anh đang nhắm mắt tận hưởng thì cô liền thay đổi ý.

Cô ngậm lấy c.ự v.ật của anh. Đút vào miệng mình.

"Ưm...". Anh mở mắt ra ngạc nhiên nhìn cô. Nhưng khi anh bật dậy lại vô tình khiến cho anh đâm sâu ** *** vào trong khoang miệng cô.

"Ưm...ưm...ưm". Cô lắc đầu nhìn anh. Anh đâm chọc vài cái thì anh liền rút ra. Bắn hết t.inh hoa của mình lên trên ngực cô, từ từ chảy xuống!!! Đẹp mắt vô cùng.

"Có sao không em. Ai cho em ngậm lấy". Anh nói với cô.

"Khụ khụ!!". Cô ho vài cái rồi nhìn anh. "Em làm anh không thoải mái hay sao ạ".

"Không không!!!". Anh ôm lấy cô ngồi lên đùi anh, lau đi dấu vết trên ngực cô. "Anh thích nhưng mà như vậy thiệt cho em! Ngoan em chỉ cần vuốt cho anh là được".

"Em sợ anh không thích! ". Cô nói. "Em...em chỉ muốn anh thoải mái hơn thôi ạ".

"Thoải mái chết anh luôn rồi bé yêu ơi".

"Dạ".

Qua cơn hoan ái. Cô nằm bên cạnh anh mà thở dốc. Quá mệt rồi!!! Anh ôm lấy cô tay anh vuốt ve tấm lưng trắng nõn nà của cô.

"Hôm nay khi gặp hai người đó trông em không được vui. Có gì sao em". Anh hỏi cô. Nếu cô không vui anh sẵn sàng làm giúp cô.

"Dạ!!! Bọn họ ức hiếp bạn em ". Cô nói với anh.

"Ừm!". Bạn cô cũng được! Mà cô cũng được! Nếu cô không thích thì anh cũng không thích, như vậy anh ra tay sẽ dễ hơn.

"Ngủ một lát đi em! Rồi anh đưa em về nhé."

"Dạ." Cô nhanh chóng ngủ đi.

Ôm cô gái nhỏ trong vòng tay, anh không ngủ được. Anh ôm cô một lúc thì thấy cô đã ngủ say. Anh nhẹ nhàng ngồi dậy. Anh tém chăn lại cho cô, rồi anh mặc quần áo đi ra ngoài.

Anh đã cho người điều tra hai người ban nãy. Thì ra là một cô diễn viên tuyến mười tám có kim chủ. Được năng đỡ nhưng vẫn không nổi tiếng được!

Còn người lớn kia là dì của cô ta. Người dưới tay bà ta vốn không nhiều. Khi anh xem thông tin của bà ta có một cái tên làm cho anh ngạc nhiên.

Ảnh hậu Trí Uyển!!!

Giới giải trí xưa nay anh vốn không quan tâm đến, sở dĩ anh nghe và biết cô gái này vì mẹ anh rất thích cô ta. Và Mộ Nam Ngạn từng muốn bao nuôi cô gái này nhưng cô ta một mực từ chối.

Anh tìm thử thông tin của Ảnh hậu Trí Uyển thì anh mới biết đó là một ảnh hậu đi đến được ngày hôm nay bằng thực lực. Có rất nhiều người muốn bao nuôi cô, nhưng cô luôn từ chối. Cho dù có phong sát cô đi chăng nữa thì cũng không ai làm được!

Không gia thế! Không có tiền bạc! Vậy cô gái này làm sao chống đỡ được giới giải trí đầy cạm bẫy này!

Anh điều tra thêm thì mới biết. Cô là xạ thủ phóng dao. Mục tiêu cô đưa ra chắc chắn cô điều sẽ đạt được! Chưa từng thất bại.

Đến khi cô tự tử cũng vì đã không còn đường lùi. Khi đó cô bị bỏ thuốc chất LSD là chất gây ảo giác và ma tuý tổng hợp cực mạnh. Nếu đã uống vào thì sẽ nghiện không ai có thể cai nghiện được!

Người quản lý đó vì muốn giành lấy tài nguyên của ảnh hậu Trí Uyển nên đã thu xếp tất cả. Hôm đó trong bữa tiệc đó. Toàn là các nhà đầu tư, đạo diễn tai to mặt lớn. Khi biết mình đã bị bỏ thuốc cô ta đã chống cự quyết liệt và đã khiến cho hơn bốn người đàn ông bị thương nặng đã không qua khỏi sau khi cô ấy mất được hai ngày và năm người bị thương nhẹ nhưng sẽ không dễ khỏi được!

Thật ra khi anh xem đoạn video khi cô còn là xạ thủ thì anh lại nhìn về phía phòng ngủ của anh. Anh chỉ mĩm cười, cô gái của anh!!!

Anh thở nhẹ ra một hơi. Đoạn video mà Hoàng Giản Thế đã gửi đến khi cô biểu diễn phóng dao trong quân đội cho mọi người xem. Anh đã không có suy nghĩ gì nhiều!

Đến khi giờ phút này anh vô tình xem video của cô ảnh hậu đó. Anh mới chắc chắn là một người! Nhưng cô là con gái nhà họ Lục quyền thế! Còn cô gái kia chỉ là một đứa trẻ mồ côi!!! Hai người này hoàn toàn ngược nhau???

Anh nhìn tư thế khom người của cô, xoay người hay bịt mắt lại. Điều như cô ảnh hậu đó!

"Cậu điều tra cho tôi về một cô gái tên Lục Nghi An, con gái nhà họ Lục". Anh muốn tìm hiểu cô là người như thế nào!

Trải qua hơn mười lăm phút, điện thoại anh lại reo lên, và anh nhận được thông tin đó.


Lục Nghi An mười tám tuổi. Sinh viên khoa kinh tế. Là một cô gái nhỏ nhắn yếu đuối. Cô chưa từng gây sự hay kiếm chuyện với bất kì người nào. Cô dường như là một thiên kim tiểu thư thật sự. Từ cách đi đứng, ăn nói, hay thậm chí đi chơi cô cũng luôn rất nhẹ nhàng, cô cũng chưa từng nói tục chửi thề!!


Trong một lần cô đi mua đồ thì bị một chiếc xe ô tô lao đến. Hất ngã cô ra đường, nhưng được may mắn người dân đưa đến bệnh viện, nhưng khi trên đường đưa đến nhịp tim của cô vốn đã mất, nhưng lúc đến bệnh viện thì nhịp tim lại có lại!!!


Khi xem đến đây thì anh không xem nữa. Anh liền xoá đi thông tin anh đã điều tra về cô.


Anh nhớ lại lần đầu tiên gặp cô. Cô đã khen Cố Minh đẹp trai, cô còn nhìn Cố Minh đến muốn chảy cả nước dãi!!! Đây hoàn toàn khác xa với tính cách của cô!!!


Anh nhắn với người của mình điều tra về việc cô bị tai nạn, người đó trả lời lại ok thì anh xoá tin nhắn tất cả đi. Anh không phải sợ cô biết, anh chỉ không muốn khi không có sự cho phép của cô mà đã điều tra, điều đó chứng tỏ anh không hề tôn trọng cô.


Nhưng với anh, cho dù cô có là ai đi chăng nữa. Với anh hiện tại cô là cô gái của anh.


Anh đi vào phòng ôm lấy cô mà ngủ. Cô được anh ôm nên ư hử vài tiếng rồi lại ngủ tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK