Mục lục
Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh - Hani Hải Nguyễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc hai giờ chiều, các cô được Hoàng Giản Ái gọi dậy để chuẩn bị, vì cũng sắp đến giờ. Mọi người chia nhau đi đánh răng rửa mặt xếp lại tư trang.

Tất bật chuẩn bị. Vì buổi học này là buổi học đầu tiên. Nên ai cũng hăng hái.

Mới ngày đầu nên cũng không biết sẽ có chuyện gì, nhưng hiện tại các cô nàng vô cùng hoà hợp với nhau.

"Tuýt". Tiếng còi vang lên. "Tất cả tập hợp". Một giọng nói uy nghiêm vang lên, nhưng Hoàng Giản Ái nghe quen quen, nhưng vội chạy xuống nên không nhớ là ai. Khi đến nơi tập hợp thì cô nàng muốn té xỉu.!!! Đó... đó không phải anh trai của cô sao!!!

Cô nàng muốn đứng sau cùng, nên cô đã đẩy Lãnh Thanh Thanh lên trước. Lãnh Thanh Thanh hả??? Vô cùng ngạc nhiên. Sao lại đẩy cô lên!!!

Tất cả đã vào mắt của anh hai cô. Anh ta chỉ nhìn rồi không nói gì. Cái con bé này, anh có ăn thịt nó đâu mà lại trốn anh.! Hừ xem anh hành chết nó không. Dám tránh né anh à!

"Tất cả đứng cách nhau một sải tay, nam một hàng nữ một hàng đứng thành hàng ngang. Các hàng chẳn tự động bước sang trái hai bước. Thi hành nhiệm vụ".

"Rõ". Mọi người nhanh chóng xếp hàng.

Sau khi mọi người đã ổn định xong anh ta chia theo lộn xộn không bắt buộc là trường học nào! Năm nay có tất cả 480 người. Nên anh ta chia ra để người khác huấn luyện. Mỗi sĩ quan huấn luyện 60 người. Tám người ở phòng của Lục Nghi An đương nhiên là chung một nhóm với nhau. Sau khi chia nhóm thì có thêm bốn bạn nam khác nữa để thực hiện nhiệm vụ. Tổng cộng mỗi nhóm có mười hai người. Các cô thuộc nhóm ba.

"Tôi xin tự giới thiệu tôi là Phó Chính Ủy - Thượng Tá của sư đoàn quân khu 3 bộ đội đặc công - Hoàng Giản Thế. Trong thời gian này sẽ do tôi huấn luyện các đồng chí thực hiện các vấn đề liên quan đến đặc công. Chiến đấu như một chiến sĩ thật sự. Sẵn sàng hi sinh, sẵn sàng ra chiến trường khi nhà nước cần. Rõ không".

"Rõ".

"Tốt. Hôn nay các đồng chí chạy 10km cho tôi trong vòng mười lăm phút, ai thực hiện đúng thời gian thì tối nay được miễn một bài tập. Chạy đi".

Chú thích: Tương đương với năm vòng sân của quân đội.

Bọn họ nhanh chóng chạy. Mặc dù than mệt nhưng được nghĩ một buổi huấn luyện nên ai nấy đều thích. Hoàng Giản Thế nhìn theo bóng dáng cô em gái đang chạy thì anh ta chỉ cười. Em út nhà anh ta, nay đã trưởng thành rồi.!



"Giản Ái. Sĩ quan kia..." Cố Hân không lên tiếng nữa. Khi sĩ quan Hoàng Giản Thế giới thiệu tên thì cô vô cùng ngạc nhiên.

"Ừm anh trai của tớ đứng thứ ba". Vừa chạy cô vừa nói với Cố Hân.

"Tớ biết ngay mà". Cố Hân nói, vẫn nghe theo chỉ dẫn của Hoàng Giản Ái. Sẽ được miễn huấn luyện mà!!!

Chạy qua các vòng, mọi người vẫn giữ sức đến khi đến vòng cuối cùng. Hoàng Giản Ái ra dấu với các cô nàng nhanh chóng tiến về đích.

Người về đích đầu tiên là Hoàng Giản Ái, đến Lãnh Thanh Thanh, Lục Nghi An và Cố Hân. Ngoài ra còn có thêm hai bạn nam và một cô gái chung phòng với các cô ( cô gái ban đầu nói Hiến pháp).

Sau khi kết khúc 10km trong vòng mười lăm phút thì có tất cả hai mươi hai người đạt được thành tích đó.

Đương nhiên chỉ huy vẫn cho bọn họ nghĩ một buổi huấn luyện buổi tối và sáng mai vẫn huấn luyện bình thường.

Nhưng Hoàng Giản Ái đã xin từ chối được nghĩ huấn luyện, cô muốn được huấn luyện với mọi người, còn ai được nghĩ thì nghĩ.

"Lý do". Một sĩ quan khác lên tiếng hỏi. Lần đầu tiên có người lại muốn được huấn luyện.!!

"Thật ra tôi vốn không muốn được nghĩ huấn luyện tối, tôi chỉ muốn xem thành tích mình chạy có đạt hay không? Còn việc tôi muốn huấn luyện mà thôi".

"Được". Hoàng Giản Thế lên tiếng. Cô em gái của anh ta rất tốt, rất giỏi!!!

"Cảm ơn".

"Mọi người nghĩ ngơi tại chổ mười phút".

"Rõ".

Mọi người ngồi xuống đất nghĩ ngơi. Lãnh Thanh Thanh hỏi cô tại sao lại muốn huấn luyện. Thì Hoàng Giản Ái có nói. Chỉ là tớ muốn mà thôi.

"Làm bộ cho ai xem. Hừ". Một cô gái lên tiếng, cô ta vốn không được nghĩ buổi huấn luyện tôi nên hiện tại vô cùng ghét Hoàng Giản Ái.

"Nói cái gì đó". Cố Hân hỏi. Cho dù Giản Ái thắng thì sao? Thích huấn luyện thì sao. Cũng đâu có liên quan đến cô gái này. Nhiều chuyện mà!

"Tôi nói không đúng à. Được miễn huấn luyện mà bày đặt. ".

"Cũng không liên quan đến cô". Hoàng Giản Ái nói

"Cô..."

Đúng là không liên quan đến cô ta thật, nhưng cô ta rất chướng mắt khi thấy Hoàng Giản Ái như thế. Được nghĩ thì nghĩ đi, làm bộ làm tịch cho ai xem.



Những người như thế cô ta chẳng muốn ngó đến làm gì? Chỉ là không thích cô ta lên mặt vậy thôi. Chạy thắng thì thôi đi, vậy mà còn nói muốn được huấn luyện. Cho ai xem vậy.

Cô gái đó hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi. Cố Hân rất tức cô muốn cho cô ta một bài học nhưng được ngăn lại. Dù sao cũng chỉ học quân sự mà thôi, không nhất thiết phải cãi nhau.

Cũng chỉ có một tháng hôm nay cô gái kia gây sự như vậy, nếu các cô cãi lại sẽ rất phiền phức. Nên nhịn cũng không sao!

Cô sẽ dùng một số kỹ năng tác chiến của mình để làm cho cô gái kia tức chết mới thôi. Cô nhịn như không phải là cô sợ bọn họ. Dù sao nơi này cũng là của anh trai cô, nếu cô gây chuyện thì phiền phức cho anh cô lắm.

Nhịn không có nghĩa là cô sợ cô gái kia, chỉ là cô không muốn phí thời gian với những người không đáng và việc không đáng. Có thể bọn họ nghĩ cô sợ cũng được nhưng đừng gây phiền phức cho cô là được. Một khi cô ta gây sự với người khác thì chưa chắc người khác lại nhịn đâu.

Với các tính hay nói hay soi mói đó, sống trong môi trường quân đội này đối với cô ta là một điều sai lầm. Đừng nghĩ bản thân mình là ngon là hay nên ra vẻ ta đây. Nhưng chưa chắc người khác lại sợ bạn.

Một điều nhịn thì chín sự lành. Im lặng để cho qua chuyện. Từ bé đến lớn cô được ông mình căn dặn rất kỹ đừng cạy mạnh ăn hiếp người yếu hơn, cũng đừng cố tình gây sự với một ai. Có thể hôm nay người ta nhịn bạn nhưng nay mai họ sẽ tức nước vỡ bờ lại gây ra hoạ.

Hoạ từ trong miệng mình mà ra, lúc đó có hối hận cũng chẳng ai giúp mình. Bài học nhỏ nhưng trở thành một người có tính kiên nhẫn và nhẫn nhịn lại là chuyện lớn.

"Với cái tính đó của cô gái kia, sẽ đi gây chuyện với bạn khác. Hôm nay Giản Ái nhịn nhưng chưa chắc gì người khác lại nhịn. Không sao đâu". Lục Nghi An vỗ vai Cố Hân.

"Ừm". Nghe Lục Nghi An nói cũng đúng nên Cố Hân cũng không cau có mày nữa. Tập trung lại nghĩ ngơi, chạy mệt chết luôn được!!! Cố Hân chắc chắn đây là 10km mà cô chạy nhiều nhất trong đời.!!!

May mà đạt được mục tiêu chứ không hả, thì coi như chạy vô ít rồi. Hên ghê á. Há há.

Bỏ qua chuyện cô gái kia, các cô nàng tập trung nghĩ mệt.

"Tuýt". Tiếng còi vang lên, mọi người đứng dậy.

"Sau khi chạy 10km xong, chúng ta sẽ tiến hành học bài học đầu tiên là vượt chướng ngại vật". Hoàng Giản Thế nói rồi chỉ tay về phía trước có các chướng ngại vật. "Có tất cả bảy hạng mục: nhảy xa - vượt tường 1m là chung một hạng mục, đu dây nằm người và đu dây thẳng người, vượt chướng ngại vật ở trên các bánh xe, chạy theo đường xích sắt, giữ thăng bằng trên bóng và vượt tường rào leo dây. Hiện tại bây giờ là ba giờ bốn mươi phút tôi cho các đồng chí thời gian bốn mươi phút để luyện tập. Đúng 4h tôi sẽ tiến hành kiểm tra. Sẽ có người huấn luyện các đồng chí. Nhóm 1234 sẽ chung một người huấn luyện là đồng chí Thiếu tá Nguyễn Thành sẽ hướng dẫn cho các đồng chí thực hiện bốn chướng ngại vật đầu tiên. Còn nhóm 5678 sẽ được đồng chí Võ Kỳ hướng dẫn. Tất cả rõ chưa".

"Rõ".

"Tất cả thi hành nhiệm vụ".

Mọi người chia nhau nhận nhiệm vụ của mình, sĩ quan huấn luyện Nguyễn Thành giới thiệu cho bọn họ biết luyện tập như thế nào, anh ta làm mẫu một lần và sau đó cho mọi người thực hiện theo. Thấy thời gian không kịp nên anh ta đã chia ra mỗi nhóm sẽ làm một hạng mục nhỏ.

Nhóm của Lục Nghi An là đu dây thẳng người, Hoàng Giản Ái xung phong đầu tiên sau khi được sĩ quan Nguyễn Thành hướng dẫn. Anh ta thấy cô làm tốt thì nói với cô sẽ giúp mọi người trong nhóm thực hiện. Còn anh ta thì đi hướng dẫn nhóm khác làm các hạng mục còn lại.

Hoàng Giản Ái nhận nhiệm vụ hướng dẫn cho mọi người trong nhóm cùng thực hiện, khi mọi người làm sai cô sẽ nhiệt tình chỉnh lại cho họ.

Trong nhóm nhận được hướng dẫn từ Hoàng Giản Ái thì thêm ái mộ cô hơn. Vừa đẹp lại giỏi mà không hề kiêu căng hay khó chịu.

Khi Lục Nghi An thực hiện đu dây, ban đầu cô thực hiện rất tốt nhưng khi được một đoạn thì cô bị hết hơi và ngã xuống đất, nhanh tay có một bạn nam phản ứng nhanh nên đã đỡ cô đứng dậy. Nếu cô mà ngã xuống thì sẽ bị thương!!!



"Cậu có sao không". Cậu ta hỏi

"Không..không sao.! Cảm ơn cậu". Lục Nghi An nói.

"Nên làm! Không có gì đâu". Cậu bạn đó đỏ cả mặt.

"Nghi An! Cậu có sao không ". Hoàng Giản Ái chạy lại. Xem xét người cô thế nào, may mà không sao. Hoàng Giản Ái đỡ lo hơn.

"Không sao! Tớ nghĩ một lát cậu hướng dẫn mọi người khác đi".

"..được".

Cô ngồi nghĩ nhưng vẫn xem mọi người thực hiện động tác đu dây. Sau Hoàng Giản Ái thì có Lãnh Thanh Thanh thực hiện tốt, còn có hai bạn nam nữa. Không ngờ là Cố Hân thực hiện gần đến đích nhưng hết hơi nên đã ngã xuống, ai cũng tiếc cho cô ấy. Nhưng Cố Hân thì lại không nghĩ như vậy. Cô đã làm rất tốt, tuy không may mắn như các bạn khác nhưng cô đã làm hết sức mình. Cố Hân rất vui vẻ. Cô sẽ ghi lại trong nhật ký chuyện tốt này!!! Hihi.


Khi mọi người thực hiện lần một xong thì Hoàng Giản Ái đánh giá lại, xem coi ai sơ xót gì để rút kinh nghiệm cho lần sao. Mọi người đều chăm chú lắng nghe. Cô không hề ghi chép lại nhưng lại nhớ rất rõ.


Lúc thực hiện lần hai, không ngoài dự đoán xếp đầu tiên là Hoàng Giản Ái đến Lãnh Thanh Thanh, Tần Khanh (bạn nam đã giúp đỡ Nghi An), Nguyễn Minh Nguyệt ( bạn nữ lúc đầu nói Hiến pháp), Cố Hân và Lục Nghi An làm cho mọi người ngạc nhiên nhất. Cô đã vượt qua đu dây hơn ba mét hơn nữa lần đầu tiên của cô ấy thất bại chưa được một mét, lần thứ hai thực hiện động tác thuần thục hơn và nhanh hơn!!! Mọi người còn lại có chút thất vọng nhưng lại được mọi người an ủi nên ai nấy điều vui vẻ.


Các bạn không thục hiện tốt bọn họ muốn thực hiện lại lần nữa, nhưng Hoàng Giản Ái nói không được và có giải thích tại sao. Vì bọn họ đã thực hiện hai lần nên đã mất sức nếu thực hiện lần nữa sẽ thất bại. Cô có nói với mọi người không nên gấp gáp hoàn thành nhiệm vụ mà quên đi tính mạng của bản thân mình. Nếu háo thắng quá sẽ như ban đầu của Lục Nghi An mà ngã xuống đất. Bọn họ cần nghĩ ngơi cho hợp lý chứ không phải cứ đâm đầu vào thực hiện sẽ không có lợi cho bản thân mình.


Nghe cô phân tích thì mọi người đều nghe có lý và không đòi thực hiện nữa. Bọn họ đã thấm mệt nên khi căng nhắc lời cô nói thì bọn họ nghĩ một lúc rồi mới làm tiếp.


"Cô ta không muốn cho mọi người thực hiện tốt hơn nên mới ngăn cản đó". Cô gái ban đầu gây sự đi lại nói. Cô ta đã quan sát việc Hoàng Giản Ái hướng dẫn và cách cô ta đu dây, vô cùng nhanh gọn - dứt khoát nên cô ta càng ghét thêm.


"Kiều Vũ Anh! Cô có thôi đi không"! Một cô gái trong nhóm Hoàng Giản Ái lên tiếng.


"Tôi nói không đúng sao! Cô ta không muốn các người vượt qua cô ta nên mới ngăn lại. Chỉ có các cô ngu ngốc mới tin lời cô ta nói mà thôi. Phạm Trân à". Kiều Vũ Anh vốn không thích Hoàng Giản Ái nên cô ta sẽ kiếm chuyện cho mọi người hiểu lầm chơi!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK