Từ hôm ở bệnh viện về đến nay, Lãnh Thanh Thanh lại cứ hay mơ màng.
Tuy Lục Nghi An và Cố Hân đôi khi cũng về ký túc xá, nhưng đa số là Giản Ái ở cùng với Thanh Thanh nhiều hơn.
"Cậu gọi tớ à". Lãnh Thanh Thanh hỏi.
"Ừm, cậu đang suy nghĩ gì vậy".
Lãnh Thanh Thanh không trả lời, Giản Ái cũng không hối thúc chỉ im lặng làm bài tập mà thôi.
"Cậu giúp tớ tìm một người bạn trai đi". Lãnh Thanh Thanh mãi một lúc sau mới lên tiếng nói.
Khi được Cố Minh tỏ tình thì Lãnh Thanh Thanh tuy có chút rung động nhưng cũng không thể nào đến với nhau được.
Cho nên nếu cứ dây dưa thì sẽ không có kết cục tốt chi bằng dẹp ngay từ trong trứng nước. Như thế mới tốt cho cả hai.
Lãnh Thanh Thanh rất ghi nhớ lời mà ba mình đã dạy bảo. Cho nên cô chưa bao giờ làm trái lời, từ khi mẹ cô bỏ đi thì chỉ có hai cha con họ nương tựa với nhau mà sống mà thôi.
"Hả". Giản Ái hỏi lại. Bạn trai? Tìm bạn trai. Lãnh Thanh Thanh tìm bạn trai à!
"Tớ muốn yêu đương. Cậu thấy ai được thì giới thiệu cho tớ nhé. Khômg cần giàu có đâu".
"Hả ". Cái quái gì vậy? Thanh Thanh muốn yêu đương? Muốn cô ấy giới thiệu.
Vậy...anh Cố Minh thì làm sao. Cô nghe nói Cố Minh đang theo đuổi Thanh Thanh từ rất lâu mà? Bọn họ xảy ra chuyện gì vậy.
Thấy Lãnh Thanh Thanh không muốn nói thì Giản Ái cũng không hỏi, lập tức đồng ý. Và còn thông báo cho hai người bạn cùng phòng biết nữa.
Khi Lục Nghi An đang nhận được tin nhắn thì đang đi ăn cùng với Từ Khiêm.
Bạn trai. Cái con nhỏ này muốn làm cái gì vậy?
"Sao vậy em". Từ Khiêm đút cho cô một con tôm.
"Thanh Thanh muốn tìm bạn trai, nhờ Giản Ái giới thiệu". Lục Nghi An há miệng ăn tôm rồi tay thì vẫn nhắn tin với các bạn mình.
Cô cũng muốn chẻ đầu Thanh Thanh ra xem cậu ấy đang nghĩ cái gì. Không phải Cố Minh đang theo đuổi cậu ấy sao? Sao lại muốn tìm bạn trai. Giữa họ đã xảu ra chuyện gì.
Từ Khiêm ừm một tiếng cũng không hỏi gì thêm, chỉ tập trung lột tôm cho cô ăn mà thôi. Còn chuyện của người khác anh không quan tâm đến.
"Sao chị dâu nhà tớ lại muốn tìm bạn trai được". Cố Hân gấp gáp hỏi. Cô đã nhận định Thanh Thanh là chị dâu rồi mà, ông anh trai thối tha này làm cái gì vậy nè.
"Sao hỏi tớ". Giản Ái cũng trả lời lại, nhưng có ai giải đáp đâu.
Thanh Thanh đi dạy thêm rồi, có muốn hỏi cũng không được.
"Đi hỏi Cố Minh xem sao, nhưng tạm thời đừng cho Thanh Thanh biết". Lục Nghi An nhắn lại.
"Hôm nay tớ về ký túc xá, Cố Hân về luôn không".
"Có có có". Cố Hân vội vàng trả lời.
Ngu hay sao mà ở lại, mấy ngày nay chỉ cần cô có một chút thời gian thì Lục Nghiên Trung sẽ đè cô ra mà hì hục điên cuồng làm cô.
Cố Hân cảm thấy mình càng van xin anh thì anh lại càng điên hơn, thế là cô không thèm xin anh nữa nhưng lại không ngờ.
Cái tên khốn đó lại đè cô mà làm còn mạnh hơn. Mẹ nó. Sao mà khỏe vậy! Rõ ràng hai người họ cùng nhau vận động nhưng người mệt đến sống đi chết lại chỉ có mình cô mà thôi.
Hu hu!!!
Thậm chí Cố Hân ngất luôn trên giường, khi tỉnh dậy đã là tối hôm sau, cô còn thấy anh tập thể dục, muốn trốn về ký túc xá quá!
Giờ đây có cơ hội đương nhiên Cố Hân phải đi về ngay lập tức rồi.
Một là tránh Lục Nghiên Trung, hai là tìm hiểu xem anh trai mình và Thanh Thanh đã xảy ra chuyện gì.
- -------
Ăn cơm xong với Từ Khiêm thì anh đưa cô về trường, vốn dĩ hôm nay anh muốn cùng cô thân mật nhưng xem ra không được rồi.
"Hôm khác em bù cho anh nhé". Lục Nghi An vừa thắt dây an toàn vừa nói với anh.
Sẵn tiện nhoài người qua hôn lên môi anh một cái lấy lòng anh vậy. Cô đã hứa với anh là đêm nay sẽ cùng anh thân mật.
Cách đây mấy hôn cô tới ngày cho nên những đêm đó hai người ngủ chung nhưng anh lại không được làm.
Lục Nghi An cũng rất muốn được cùng anh vui vẻ ân ái, nhưng Thanh Thanh lại có việc cho nên cô không thể bỏ mặt được.
"Ừm! Không sao". Từ Khiêm xoa đầu cô rồi khởi động xe.
Đưa cô về trường.
Hỏi ra thì mới biết Lãnh Thanh Thanh muốn tìm bạn trai nhưng không được ở trong hào môn, Lục Nghi An hơi ngạc nhiên. Sao thế nhỉ.
"Xem ra cô bạn này của em có điều khó nói, với lại có thể xuất phát từ người thân". Thấy cô gái nhỏ ngồi đó suy nghĩ thì Từ Khiêm cười, giải thích cho cô hiểu. "Em có thể tìm hiểu từ phía gia đình em ấy xem sao".
"Gia đình của cậu ấy thì chỉ có ba, ba cậu ấy mở một võ quán. Mẹ thì em nghe nói đã ly hôn". Nghi An nói với anh.
Nếu không có sự đồng ý của Thanh Thanh mà tự ý đều tra gia đình cậu ấy thì không được. Mặc dù muốn tốt cho cậu ấy nhưng nếu dùng cách đó khác gì xen vào việc của cậu ấy.
Cho nên Lục Nghi An chỉ có thể hỏi từ miệng của Thanh Thanh mà thôi.
Bọn cô đã ở cùng ký túc xá với nhau cả một năm, tình cảm thân thiết gắn bó.
Nếu chị em của mình gặp khó khăn hay có điều khó nói thì không thể bỏ mặc nhau được.
Chiếc xe nhanh chóng chạy về trường đại học K.
- -----------
Thời gian gần đây Thanh Thanh đã suy nghĩ rất kỹ, thay vì để cho Cố Minh theo đuổi thì dứt khoát cô tìm một người bạn trai để mà tiến tới. Chấm dứt ý định của Cố Minh.
Bọn họ đã vốn không thể nào thuộc về nhau, cho nên Thanh Thanh không thể cho anh ta được như ý định được.
Lời của ba cô dặn, cô vẫn luôn ghi nhớ rất kỹ. Cho nên thời gian dài tiếp xúc với Cố Minh cô dường như đã có tình cảm với anh.
Chỉ là không thể...
"Tại sao cậu lại muốn tìm bạn trai". Cố Hân nóng nảy hỏi. Vô tình cắt ngang suy nghĩ của Thanh Thanh. "Anh trai tớ rõ ràng rất thích cậu mà, Thanh Thanh cậu cũng có ý với anh tớ mà".
Thanh Thanh không trả lời. Cô chỉ cười nhẹ. "Tớ không thích anh trai cậu".
"Cậu...". Cố Hân tức đến muốn nổ phổi. Cô ấy dậm dậm chân mình. Thanh Thanh là chị dâu mà cô ấy đã nhận định rồi, không lẽ bây giờ mất tiêu.
Không!!!! Tuyệt đối không được!!!
"Được rồi. Tớ có việc. Đi trước nhé ". Thanh Thanh cầm lấy ba lô của mình đi ngay.
Cố Hân muốn ngăn nhưng không thể nào ngăn lại được, chỉ có thể giương mắt nhìn Thanh Thanh khuất sau cánh cửa của ký túc xá.
Thanh Thanh đi ra đến cổng thì vô tình thấy Lục Nghi An và Cố Minh đứng ngay cổng thì cô ấy liền dừng bước mình lại.
Xem ra mọi người hôm nay về ký túc có lẽ là việc này. Thanh Thanh hiện tại muốn tránh mặt họ cho nên khi thấy một bạn học cùng lớp cô ấy liền xin đi nhờ ra khỏi cổng.
Cậu bạn nam đó vốn đã có ý với Thanh Thanh cho nên khi người trong mộng xuất hiện liền vội vã mở cửa và lái xe rời đi.
Hai chiếc xe giao nhau với nhau, Thanh Thanh quay đầu lại nhìn xe Cố Minh, Lục Nghi An đã đi vào ký túc xá nên chỉ còn mình anh đứng đó mà thôi.
Quần áo anh vội vàng xốc xếch, anh đứng dựa lưng vào cửa xe ô tô mà hút thuốc.
Thanh Thanh thôi nhìn đi. Đoạn tình cảm này họ không có cách nào đến được với nhau.
"Cậu...cậu muốn đi đâu vậy". Bạn nam hỏi.
"Cậu cho tớ đến bến xe bus đi". Thanh Thanh ngồi nhìn ra cửa sổ.
"Được".
Sau khi đến bến xe, trước khi Thanh Thanh bước xuống thì cậu ấy có xin số điện thoại của cô, Thanh Thanh cảm thấy người này không xấu cho nên vui vẻ đồng ý.
Có được số điện thoại của người trong mộng cho nên Đoàn Gia Nam rất vui vẻ, huýt sáo lái xe rời đi. Đã có được số điện thoại của Thanh Thanh thì con đường cua cẩm được nữ thần sẽ không xa nữa.
Mặc dù Thanh Thanh tính tình lạnh nhạt lại ít nói, suốt cả một đoạn đường họ chỉ trao đổi tên của nhau mà thôi.
Nhưng...dáng người đẹp thật.
- ---------
Lục Nghi An về ký túc xá thì mới biết Thanh Thanh đã đi rồi từ miệng của Cố Hân, Lục Nghi An híp mặt lại, vậy xem ra Thanh Thanh đang muốn tránh mặt các cô, có lẽ nếu Nghi An không đoán sai thì cô ấy đã thấy Cố Minh và cô đứng nói chuyện với nhau.
Xem ra chuyện này hơi khó giải quyết rồi đây, Thanh Thanh tránh mặt họ. Là không muốn tiếp xúc với Cố Minh. Nhưng Cố Hân lại là chị em tốt của nhau, cho nên vẫn tránh đi.
Haizzz
Đêm nay bọn họ đã nhắn rất nhiều cho Thanh Thanh nhưng chỉ được một tin từ cô ấy mà thôi 'tớ không về ký đêm nay, các cậu đừng lo'.
Không biết phải nói như thế nào nữa.
Đêm nay Lãnh Thanh Thanh không trở về, khi Cố Minh biết được thì vội cho người đi khắp nơi tìm cô nhưng lại không có tung tích.
Đến hơn ba giờ sáng thì người của anh lại thông báo cô ở lại một khách sạn, Cố Minh vội đến đó thì mới biết được Thanh Thanh ở một mình.
Cô tránh mặt anh thế sao! Cố Minh đứng ở bên ngoài cửa khách sạn đó một đêm, chỉ im lặng nhìn Thanh Thanh an toàn mà thôi.
Cả đêm đó Cố Minh hút rất nhiều thuốc, xưa nay anh rất khi hút thuốc, nhưng dạo gần đây anh hút ngày càng nhiều.
Cũng không biết đã qua bao lâu nữa, khi Cố Minh nhìn lại dưới chân anh toàn là tàn thuốc! Cố Minh cười nhạt.
Đến khi bảy giờ sáng thì Thanh Thanh từ trong phòng mở cửa bước ra, Cố Minh vội nấp vào một góc, im lặng đứng nhìn cô từ phía xa. Sau khi xác nhận cô an toàn anh mới âm thầm đi theo xe bus mà cô đã đi lên.