Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảnh khắc trường đao hạ xuống…

Rắc!

Dưới sự chú ý của mọi người, trường đao trong tay Du Đế bỗng vỡ tan hoá thành vụn bột, nhưng gần như cùng lúc đó, Diệp Quân cũng bay lộn ngược hàng chục vạn trượng. Khi Diệp Quân bay ra, lân giáp màu vàng trên người hắn vỡ vụn từng tấc, cơ thể hắn cũng nát tan.

Mà lúc này, Thần Đế còn lại cũng xông tới, sức mạnh cường đại chấn động thời không xung quanh nổ tung từng tấc, cực kỳ kinh hãi.

Nhưng vào thời khắc mấu chốt này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên chủ động tách khỏi Diệp Quân.

Cô ta gầm lên một tiếng, khôi phục bản thể, hoá thành con rồng vạn trượng, sau đó dùng bản thể của mình quấn quanh linh hồn của Diệp Quân từng lớp từng lớp.

Vù!

Lúc này, một luồng kim quang bất chợt chiếu lên người Ngao Thiên Thiên.

Đùng!

Sức mạnh Thần Đế cường đại nổ tung, Ngao Thiên Thiên lập tức hét lên một tiếng chói tai, đồng thời cơ thể cô ta cũng bắt đầu vỡ vụn.

Đừng nói là cô ta, ngay cả tổ tiên tộc Thiên Long của cô ta ở đây cũng chẳng đỡ nổi một đòn toàn lực của Thần Đế này.

Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân được mình bao bọc trong vòng tay, cười thê lương: “Sau này công tử có còn nhớ đến ta không?”

Diệp Quân ở thể linh hồn như bị sét đánh, Ngao Thiên Thiên ở trước mặt hắn đang dần tan biến với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Ngao Thiên Thiên lúc này như một tờ giấy đang bốc cháy, chậm rãi biến mất.

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên đã sắp biến mất hoàn toàn trước mặt mình, lúc này hắn đang cực kỳ thất vọng.

Nạp Lan Ca!

Tịch Huyền!

Bây giờ lại là Ngao Thiên Thiên!

Diệp Quân bỗng cười khẽ một tiếng, dần dần mái tóc đen của hắn biến thành màu đỏ, cùng lúc đó huyết mạch ngủ yên trong cơ thể hắn mười tám năm đột nhiên thức tỉnh.

Ầm!

Quanh người Diệp Quân xuất hiện một tia sáng đỏ nhạt, thời không xung quanh bắt đầu run chuyển dữ dội.

Lúc này, An Nam Tịnh ở phía xa đột nhiên hét to: “Tiểu Tháp, sao ngươi còn không ra tay đi?”

Nghe thế, Tiểu Tháp ở trong cơ thể Diệp Quân bỗng sững sờ.

Ra tay?

Giọng nói bí ẩn bỗng tức giận quát: “Còn không mau bảo vệ cô gái kia đi? Ngươi muốn chết à?”

Lúc này Tiểu Tháp mới hoàn hồn.

Mà Tiểu Tháp vừa hoàn hồn lại đã lập tức hoảng sợ.

Mẹ kiếp!

Quên hành động rồi!

Vù!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK