Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến ba người phía Liên Song cũng có vẻ mặt khó coi, thật sự phải đưa Bất Khuất Cốt ra như vậy sao?

Họ không cam lòng!

Lúc này, đám người kia đã chạy tới trước bộ hài cốt chí tôn, nhìn thấy hài cốt trăm trượng trước mặt, hai mắt chúng đều đỏ lên.

Thẳng tay giật lấy!

Nhưng lúc này, một luồng ý chí đáng sợ đột nhiên tuôn ra từ hài cốt.

Ầm!

Trong nháy mắt, hơn một trăm người vừa lại gần còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị luồng ý chí này quét sạch!

Nhìn thấy cảnh này, phía cô gái có vết bớt đều sửng sốt.

Còn Diệp Quân thì lại bình tĩnh.

Cô gái có vết bớt bỗng nhìn Diệp Quân chằm chằm, thảng thốt hỏi: “Ngươi đã biết trước điều này sẽ xảy ra à?”

Nghe cô ấy hỏi như vậy, ba người phía Liên Song cũng đều nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười: “Làm sao ta biết được? Chỉ là ta thấy chúng ta nên tôn trọng Bất Khuất Cốt, không nên khinh nhờn, bọn chúng cứ tới cướp giật như vậy khẳng định là mạo phạm Bất Khuất Cốt, vậy nên ta nghĩ chúng sẽ gặp báo ứng”.

Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân hỏi tiếp: “Vậy tại sao ngươi không nói rõ cho chúng ta?”

Diệp Quân nhìn cô ấy, không nói gì, quay người đi về phía Bất Khuất Cốt.

Nét mặt cô gái có vết bớt hơi xấu đi.

Cô ấy hiểu ý thanh niên này!

Cô ấy là người không quan trọng, cô ấy hiểu lầm có quan trọng với hắn không?

Hiển nhiên là không quan trọng!

Nghĩ đến đây, khi cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, trong mắt có thêm vẻ phức tạp.

Ngay cả mấy người phía Liên Song cũng hơi xấu hổ, vì vừa nãy họ cũng hơi bất mãn với Diệp Quân, bây giờ xem ra họ đã trách nhầm hắn rồi.

Lúc này Diệp Quân bỗng quay lại nhìn phía Liên Song, cười hỏi: “Các ngươi không lấy Bất Khuất Cốt nữa à?”

Nghe Diệp Quân nói thế, mấy người vội vàng đi tới.

Liên Song chắp tay với Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Diệp huynh, xin lỗi, ta trách nhầm huynh rồi!”

Hám Tông cũng cười ngượng ngùng, sau đó gãi đầu xấu hổ nói: “Diệp… huynh, vừa nãy ta còn muốn đánh huynh nữa!”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Hám Tông lại nói: “Xin lỗi huynh…”, Diệp Quân nhìn Hám Tông lắc đầu cười, tuy cậu nhóc này thật thà nhưng lúc ra tay lại quyết đoán hơn bất cứ ai.

Cách đánh người này thật sự bất ngờ, không chú ý một cái là sẽ bị ăn đòn ngay.

Tông Thủ cũng chắp tay: “Xin lỗi Diệp huynh!”

Cô gái có vết bớt chỉ nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân cười: “Không nói những điều này nữa. Trong chuyện này ta cũng có chỗ không đúng, vừa nãy tình huống cấp bách, không nói với mọi người nên mọi người hiểu lầm ta cũng là điều bình thường, cho nên… chuyện này bỏ qua đi! Chúng ta không nhắc lại nữa nhé!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK