Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ nó chứ!

Hai cha con nhà ngươi biết đùa thật đấy!

Đúng là con ruột mà!

Diệp Quân hỏi: "Tháp gia ơi?"

Tiểu Tháp im lặng.

Cha ngươi trả sao?

Thằng nhóc ngốc, cha ngươi nợ không biết bao nhiêu nghìn tỷ đấy!

Diệp Quân còn muốn hỏi gì đó, Tịch Huyền bỗng nói: "Đi thôi!"

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, gật đầu: "Được!"

Một lát sau, Diệp Quân và Tịch Huyền lại lên đường.

Còn Tào Bạch thì ngự kiếm đi, y thật sự định hộ tống Diệp Quân ba ngày.

Vì có Tào Bạch hộ tống, hành trình tiếp theo thật sự không có ai dám tới gây sự!

Tào Bạch không đáng sợ đến vậy, cái đáng sợ là Kiếm Tông!

Mà Tào Bạch lúc này có thể được xem như là đại diện cho Kiếm Tông!

Nếu không nể mặt thì Kiếm Tông không để ngươi sống yên đâu!

Trên tàu sao, Diệp Quân ngồi xếp bằng, sau khi dùng một viên đan dược trị thương, hắn lấy kim tinh ra hấp thụ!

Hấp thụ kim tinh, khí tức của hắn dần hồi phục trở lại!

Thế là hắn bắt đầu nhớ lại trận chiến lúc trước.

Phải nói là hắn khá may mắn!

Vì hắn phát hiện ra khí kiếm của mình không tài nào địch lại hai thanh phi kiếm của Tào Bạch!

Khí kiếm và kiếm thực vẫn có khoảng cách lớn lắm!

Còn về kiếm Hành Đạo...

Cọ xát với người khác mà dùng kiếm Hành Đạo thì hơi quá đáng! Thanh kiếm này hơi mạnh quá!

Lúc này, anh nghĩ đến Kiếm Chủ Nhân Gian, kiếm của Kiếm Chủ Nhân Gian ắt hẳn cực kỳ siêu nhỉ?

Đối với kiếm Hành Đạo, hắn vừa yêu thích vừa lo lắng!

Vì khi thường xuyên dùng thanh kiếm này sẽ khiến hắn nảy sinh ra tâm lý mình vô địch thiên hạ. Thật vậy, khi hắn cầm thanh kiếm này, hắn thấy mình vô cùng kiêu căng, thậm chí nhiều lúc hắn còn cảm thấy Tháp gia cũng bình thường thôi.

Thế nên hắn buộc phải thận trọng!

Có cơ hội hắn phải tìm cho mình một thanh kiếm đừng quá vô địch, lúc dùng sẽ không bay quá xa!

Dùng kiếm Hành Đạo, dễ bay xa lắm!

Tiểu Tháp: "..."

Lúc này, Tào Bạch bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Tịch Huyền. Y nhìn Diệp Quân: "Diệp huynh, mạo muội hỏi một câu, sư phụ của huynh là ai?"

Diệp Quân sở hữu trình độ kiếm đạo mạnh cỡ này, chắc chắn đã có được truyền thừa kiếm đạo, hơn nữa người đứng sau lưng nhất định rất mạnh, y cực kỳ tò mò!

Diệp Quân cười nói: "Là cô của ta!"

Cô!

Tào Bạch sửng sốt, sau đó gật đầu, không hỏi thêm gì!

Đương nhiên, y có hỏi thêm thì Diệp Quân cũng không trả lời được gì!

Chính hắn còn không biết được nhiều!

Tào Bạch nhìn Diệp Quân, trong lòng thầm thấy tiếc!

Thiên tài kiếm đạo cỡ này mà không phải là người của Kiếm Tông!

Tiếc quá!

Bây giờ mời Diệp Quân gia nhập Kiếm Tông?

Chắc chắn là không được!

Ít nhất thì y không có tư cách này!

Tuy các thế gia và một vài tông môn nể mặt Kiếm Tông, nhưng không có nghĩa là họ sợ Kiếm Tông. Nếu bây giờ cố mời Diệp Quân gia nhập Kiếm Tông, điều này không chỉ là vả vào mặt phe thế gia và phe tông môn, mà còn là vả thẳng vào mặt thư viện!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK