Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Việt Cổ Thị đột nhiên cười to: “Không còn kịp nữa rồi…”

Dứt lời, ông ta nhìn về phía người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, trở nên cực kỳ điên cuồng: “Các người huỷ diệt nền văn minh Sâm Lâm của ta, ta cũng muốn huỷ diệt nền văn minh Quan Huyên của các người… Chờ đợi sự huỷ diệt của nền văn minh Thiên Hành đi! Ha ha…”

Dứt lời, thân thể ông ta biến thành tro bụi.

Nền văn minh Thiên Hành!

Sắc mặt Diệp Quân trở nên u ám, hắn không ngờ Việt Cổ Thị lại gửi tọa độ của vũ trụ này ra ngoài.

Hành động này tương đương với việc tiết lộ vũ trụ Quan Huyên với toàn vũ trụ.

Nền văn minh Thiên Hành.

Đó là nền văn minh cấp năm.

Năm đó chỉ dùng một đốm lửa Thiên Hành đã có thể hủy diệt được cả nền văn minh Đạo Cổ.

Nền văn minh Sâm Lâm đã đáng sợ như vậy nhưng vẫn chỉ là nền văn minh cấp ba, thử nghĩ mà xem, nền văn minh vũ trụ cấp năm đáng sợ đến mức nào?

Diệp Quân không thể tưởng tượng được.

Sắc mặt của Đạo Cổ Thụ bên cạnh trắng bệch, run giọng nói: “Thôi xong rồi…”

Nền văn minh Thiên Hành!

Năm đó nền văn minh Đạo Cổ còn chẳng thể gặp được người ta, cứ thế mà bị hủy diệt.

Nếu để nền văn minh Thiên Hành biết vị trí của nền văn minh Quan Huyên…

Nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ quay sang nhìn người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, thấy hai người vẫn rất bình tĩnh, cô ấy cảm thấy hơi khó hiểu hỏi: “Hai vị không biết về nền văn minh Thiên Hành sao?”

Người đàn ông áo xanh chớp mắt: “Không biết”.

Đạo Cổ Thụ nhíu mày, mặt đầy vẻ ngờ vực và khó hiểu: “Không phải chứ…”

Người đàn ông áo xanh bật cười, sau đó nhìn Diệp Quân cười nói: “Ông nội đi đây”.

Dứt lời, ông ấy nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch ở một bên, Nhị Nha nói: “Ta ở lại đây giúp cho cháu trai”.

Tiểu Bạch cũng gật đầu tỏ ý muốn ở lại, nó vẫn muốn ở đây.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Cháu trai ta rất đơn thuần, không thể bị hai người làm hư được, đi thôi”.

Dứt lời, ông ấy vung tay lên, ép buộc dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch đi.

Nhị Nha và Tiểu Bạch: “…”

Thấy ông nội mình đi rồi, Diệp Quân quay sang nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh: “Cô cô cũng phải đi sao?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu.

Diệp Quân cười nói: “Nói thật thì con rất bất ngờ, không nghĩ cô cô cũng đến”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn tóc Diệp Quân, sau đó nói: “Thần tính?”

Diệp Quân gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK