Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lát sau, Yêu Nguyệt đột nhiên cười nói: “Diệp công tử, cậu thật sự rất tự tin, cậu phải biết dù là người chủ nhân bút Đại Đạo và Thần Nhất chọn cũng không có nghĩa là cậu có thể tự tin như thế…”

Diệp Quân lắc đầu: “Xem ra Yêu Nguyệt đại nhân cũng không biết được quá nhiều”.

Yêu Nguyệt cười nói: “Ngươi muốn nói với ta ngươi có một chỗ dựa rất mạnh mẽ sao?”

Diệp Quân sửa lại cho đúng: “Là mấy chỗ dựa”.

Tiểu Tháp: “…”

Yêu Nguyệt nhìn Diệp Quân, nụ cười trên mặt dần biến mất.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Yêu Nguyệt đại nhân, ta hiểu ý của bà là ta không có tư cách tự tin như thế trước mặt bà, ta nên có thái độ nhún nhường với bà một chút, cũng phải hạ mình một chút, kính trọng bà một chút… Nhưng ta cảm thấy làm người phải có qua có lại, bà tôn trọng ta đương nhiên ta cũng sẽ tôn trọng bà, nhưng ta sẽ không nhún nhường… Vì ta cũng không xin xỏ bà cái gì”.

Dứt lời, hắn im lặng một lúc rồi mới nói tiếp: “Không ai xin xỏ ai cái gì, vai vế ngang nhau”.

Yêu Nguyệt cười nói: “Không xin xỏ ta cái gì? Vậy lần này ngươi đến đây làm gì?”

Diệp Quân đáp: “Lần này ta đến đây là mong có thể chung sống hoà bình với khu vực Cổ Hoang, trong lòng ta không muốn trở thành kẻ thù với khu vực Cổ Hoang, đương nhiên nếu khu vực Cổ Hoang cứ muốn đối đầu với ta cũng chẳng sao cả”.

“Hửm?”

Yêu Nguyệt đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, ánh nhìn này kéo theo hơi thở yêu thú đáng sợ như hàng chục nghìn ngọn núi lớn lập tức đè về phía Diệp Quân.

Trong nháy mắt, Diệp Quân cảm thấy rất ngạt thở.

Nhưng sau đó, một kiếm ý đáng sợ đã dâng trào từ trong cơ thể của Diệp Quân, kiếm ý này lập tức ngăn chặn hơi thở yêu thú kia.

“Hả?”

Thấy kiếm ý của Diệp Quân có thể ngăn cản được hơi thở yêu thú của mình, trong mắt Yêu Nguyệt loé lên vẻ ngạc nhiên, sau đó bà ta chợt đứng dậy. Yêu Nguyệt vừa mới đứng dậy, một hơi thở yêu thú càng mạnh mẽ hơn đã lập tức chèn ép elen người Diệp Quân.

Xung quanh cực kỳ yên tĩnh, không có bất cứ sức mạnh dao động nào.

Nhưng Diệp Quân lại cảm thấy cơ thể như sắp nổ tung.

Diệp Quân siết chặt hai tay, trong nháy mắt hai loại sức mạnh huyết mạch đồng thời thức tỉnh, sau đó kiếm ý đi cùng với hai sức mạnh huyết mạch ngăn cản hơi thở yêu thú kia.

Nhưng sắc mặt của hắn cũng trở nên tái mét.

Yêu Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Quả nhiên không tầm thường”.

Dứt lời bà ta xoay tay phải, sau đó đè về phía Diệp Quân.

Ầm!

Động tác này khiến sức mạnh huyết mạch và kiếm ý của Diệp Quân lại bị trấn áp một lần nữa, sức mạnh khủng khiếp đè đến mức hắn cong cả eo, không chỉ có thể mà hai đầu gối của hắn cũng chậm rãi cong xuống.

Yêu Nguyệt nhìn Diệp Quân, trên mặt không hề có ý cười.

Bà ta cảm thấy phải cho người trẻ tuổi trước mắt một bài học, để hắn biết trời cao đất dày.

Diệp Quân siết chặt hai tay, kiếm ý và sức mạnh huyết mạch trong cơ thể anh liên tục tuôn ra, nhưng khí thế mà Yêu Nguyệt kia tản ra thật sự quá mạnh, dù là hai loại sức mạnh huyết mạch kết hợp với kiếm ý vô địch vẫn không thể chống lại nó.

Người Diệp Quân ngày càng cong xuống, không chỉ thế mà hai chân hắn cũng cong theo, gần như sắp quỳ xuống đất.

Đúng vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên nổi giận, sau đó những kiếm ý vô địch trước mặt hắn trực tiếp biến thành một thanh ý kiếm chém tới.

Chuyển thủ thành công!

Kiếm chém ra, vô số sức mạnh chèn ép lên người Diệp Quân khiến cơ thể hắn nứt ra, mà ý kiếm của hắn cũng lập tức chém tới trước mặt Yêu Nguyệt.

Ầm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK