Phía xa, Diệp Quân bật cười: "Đi thôi!"
Về Diệp phủ!
Đúng lúc này, trong cơ thể Diệp Quân bỗng vang lên tiếng của Tiểu Tháp: "Có khí tức quen thuộc tới rồi, ôi đệch..."
Khí tức quen thuộc!
Thấy Tháp gia kinh ngạc, Diệp Quân hơi tò mò, vội vàng hỏi: “Tháp gia, ai tới vậy?”
Tháp gia im lặng không đáp.
Diệp Quân hỏi tiếp: “Tháp gia?”
Tháp gia vẫn câm như hến.
Thấy vậy, Diệp Quân cũng cạn lời, đến lúc quan trọng Tháp gia lại giả chết.
Diệp Quân nhìn xung quanh, trong lòng hơi tò mò, nếu cha và ông nội đến thì chắc Tháp gia sẽ không kinh ngạc đến vậy, nhất định phải là người mà Tháp gia quen, nhưng hắn lại cho rằng đây không phải là nhân vật lớn nào đó.
Vậy là ai?
Diệp Quân càng lúc càng tò mò.
Đúng lúc này, Diệp Khải bên cạnh nói: “Diệp Quân huynh!”
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nhìn Diệp Khải, Diệp Khải cười nói: “Đừng phân tâm, nào, cười đi!”
Nghe vậy, Diệp Quân cười lớn.
Hai bên đường, vô số người quay lại nhìn.
Không chỉ bên đường, mà ngay cả biển mây trên trời cũng chật kín người.
Đại hôn của Diệp Quân.
Người nào có điều kiện tới thì nhất định sẽ tới, dù sao đây cũng là sự kiện hiếm có trong vũ trụ Quan Huyên.
Diệp Quân liếc nhìn đám người xung quanh, thấy không ít bóng dáng quen thuộc, nhưng không nhìn thấy cha và ông nội, trong lòng hơi khó hiểu, chẳng lẽ bọn họ chỉ xuất hiện vào thời khắc quan trọng thôi sao?
Chắc là muốn giả bộ ngầu!
Nghĩ vậy, Diệp Quân bật cười, với tính cách của cha và ông nội, hoàn toàn có thể làm việc này.
Diệp Quân nhìn về phía bên phải cách đó không xa, có một cô gái đứng ở đó, vừa nhìn thấy cô gái này, Diệp Quân vô cùng vui mừng, vẫy tay gọi lớn: “Tỷ tỷ!”