Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Quân gật đầu: “Nam Tình cô nương, lần này ta phải chống lại Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, vì vậy cần hợp tác với đế quốc Vĩnh Dạ cùng nhau chống lại bọn họ. Ta biết trong cuộc trao đổi lợi ích này, cô là vật hy sinh… Nói xin lỗi thì hơi giả tạo, nhưng ta đảm bảo với cô, ta sẽ cố gắng không làm tổn thương cô, đồng thời làm mọi thứ có thể để giúp cô”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, đáy mắt hiện lên vẻ phức tạp, cô ta nhẹ nhàng nói: “Diệp công tử đừng nghĩ nhiều, lần liên hôn này nhà họ Dạ ta cũng nhận được lợi ích, vì vậy ngươi không nợ nhà họ Dạ ta bất cứ điều gì”.

Diệp Quân cười: “Nam Tình cô nương, ta phát hiện hình như cô không có hứng thú với ngôi đế, vì sao vậy?”

Dạ Nam Tình lắc đầu: “Làm nữ đế, không thể muốn làm gì thì làm”.

Diệp Quân khẽ đáp: “Cũng phải”.

Dạ Nam Tình lại nói: “Nhưng nếu được làm thì cũng không phải là tệ”.

Diệp Quân cười lớn: “Trở thành nữ đế là chí tôn vô thượng đấy”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Nếu ta trở thành nữ đế thì ngươi sẽ là thân vương của ta, ngươi có biết thân vương và nữ đế chung sống như thế nào không?”

Nghe vậy, Diệp Quân hơi tò mò: “Chung sống thế nào?”

Dạ Nam Tình đáp: “Thân vương không được ở cùng nữ đế, chỉ khi nữ đế cần hầu hạ mới hạ lệnh cho thân vương tới thị tẩm… Không chỉ như vậy, nữ đế còn có thể phong ba trăm sáu mươi nam phi, đương nhiên địa vị của họ kém xa thân vương, thân vương giống như chủ hậu cung vậy. Ngoài ra, thân vương hiền thục còn phải giúp nữ đế tìm mỹ nam nạp làm nam phi…”

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi bảo: “Nam Tình cô nương, những điều cô vừa nói… là phong tục ở nơi này của các cô, ta không có ý kiến. Chỉ là có thể chờ chúng ta hòa ly rồi cô hãy phong nam phi được không?”

Dạ Nam Tình hỏi: “Vì sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tuy là thành thân giả nhưng chúng ta cũng nên tôn trọng lẫn nhau, cô nghĩ sao?”

Dạ Nam Tình nhìn hắn, không nói gì.

Diệp Quân lại hỏi: “Cô có người mình thích không?”

Dạ Nam Tình nháy mắt: “Có!”

Diệp Quân lập tức nhíu mày: “Nam Tình cô nương, sao cô không nói sớm? Nếu cô nói sớm thì ta sẽ không đồng ý liên hôn với cô”.

Dạ Nam Tình hỏi: “Tại sao?”

Diệp Quân nghiêm mặt bảo: “Nếu cô đã có người mình thích, ta liên hôn với cô thì hắn sẽ nghĩ thế nào? Thế này chẳng phải phá hỏng quan hệ của hai người sao?”

Đương nhiên hắn không có ý định làm kẻ thứ ba!

Dạ Nam Tình đột nhiên nói: “Diệp công tử, từ nhỏ ngươi đã được nuôi thả rồi đúng không?”

Diệp Quân thảng thốt: “Sao cô biết?”

Dạ Nam Tình nghiêm túc nói: “Trông ngươi khá ngây thơ!”

Diệp Quân: “…”

Ngây thơ!

Diệp Quân nhìn cô gái trước mắt, lúc này hắn bỗng cảm thấy cô ta có vẻ không đơn giản lắm.

Nhưng hắn cũng thấy bình thường, dù sao cô ta cũng sinh ở hoàng thất, ở nơi này dù không làm chuyện gì xấu thì chắc chắn cũng đã thấy không ít.

Lúc này trời đã tờ mờ sáng, phía chân trời xuất hiện một khoảng trắng như bụng cá.

Diệp Quân nhìn chân trời, cười bảo: “Nam Tình cô nương, chúng ta đi dạo nhé?”

Dạ Nam Tình không từ chối, khẽ gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK