Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Diệp công tử cho ta một thanh kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì này là được”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn chỉ tay, một thanh kiếm ý vững vàng dừng trước mặt Lâu Đắc Nguyệt.

Lâu Đắc Nguyệt cầm lấy chuôi kiếm ý, cô ấy nhìn Diệp Quân, nói: “Tuy cảnh giới của Diệp công tử còn thấp nhưng kiếm ý này cũng đã đạt tới thần tính... thật lợi hại”.

Diệp Quân đang định lên tiếng, đúng lúc này Thanh Tri đứng cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, Thanh Tri trầm giọng nói: “Diệp công tử, vừa nhận được tin từ ca ca ta, cuộc thi nội bộ sẽ bắt đầu sớm hơn”.

Sớm hơn!

Diệp Quân sửng sốt, lập tức lắc đầu mỉm cười: “Xem ra, thiên tài và yêu nguyệt của tộc Tiên Linh đã không đợi được nữa rồi”.

Thanh Tri gật đầu.

Cô ấy biết, chuyện này đối với thiên tài tộc Tiên Linh mà nói, chắc chắn là một cơ hội ngàn năm có một, cực kỳ quý giá.

Có thể lưu danh sử sách!

Diệp Quân nói: “Chúng ta trở về thôi”.

Thanh Tri gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương, cáo từ”.

Nói xong, hắn và Thanh Tri xoay người biến mất ở cuối tinh không.

Lúc này, một ông lão xuất hiện cạnh Lâu Đắc Nguyệt, ông ta nhìn hai người Diệp Quân biến mất ở phía xa, trầm giọng nói: “Tiểu thư, nếu chúng ta có được Tiểu Tháp đó...”

“Ngu xuẩn!”

Lâu Đắc Nguyệt lạnh lùng liếc ông lão bên cạnh: “Mắt chó của ông mù rồi sao? Đó là thứ mà chúng ta có thể cướp được hả?”

Ông lão hơi cúi đầu, không dám nói thêm.

Mặt Lâu Đắc Nguyệt không chút biểu cảm: “Tham lam quá mức là ngu xuẩn”.

Nói xong, cô ấy chậm rãi nhắm hai mắt: “Nếu người này có thể gia nhập vào thế lực của chúng ta thì nền văn minh Thần Tri sẽ...”

Ông lão không dám nói nữa.

...

Diệp Quân và Thanh Tri về tới tộc Tiên Linh, hai người đi về phía Tiên Linh Thánh Điện, dọc theo đường đi, người của tộc Tiên Linh vừa nhìn thấy hai người đều dừng lại nhìn chằm chằm, có người tò mò, nhưng đương nhiên đa số vẫn là ánh mắt thù địch.

Đột nhiên Diệp Quân dừng chân, quay sang nhìn Thanh Tri bên cạnh, cười nói: “Ta đi một mình cũng được”.

Thanh Tri xoay người nhìn Diệp Quân: “Ngươi sợ liên lụy đến ta à?”

Diệp Quân gật đầu, vì hắn phát hiện, một số ít người tộc Tiên Linh cũng đang nhìn Thanh Tri với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Chủng tộc này cực kỳ bài xích bên ngoài.

Thanh Tri cũng lắc đầu: “Ta không thèm để ý đâu”.

Diệp Quân còn định nói thêm, Thanh Tri lại trừng mắt liếc xéo hắn: “Đừng lề mề như vậy, đi thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK