Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Quân gật đầu: “Vâng!”

Dưới sự hồi phục của cây thần tự nhiên, chẳng bao lâu hắn đã hoàn toàn hồi phục.

Hai người lại đại chiến một lần nữa.

Cũng giống như trước kia, Diệp Quân vẫn bị áp chế toàn diện, nhưng lần này có một điểm khác, hắn đã bắt đầu chậm rãi quen với tốc độ và sức mạnh của Diệp Thanh Thanh.

Đương nhiên đây cũng là Diệp Thanh Thanh cố ý muốn nhường, nếu không hắn gần như không có thời gian mà làm quen.

Cứ như thế, một người cố tình dạy dỗ, một người cố gắng học hỏi…

Bên ngoài thành Quan Huyên.

Lúc này đám người nhóm Nguyên Thiên Đế Quân đang tập trung với nhau, mọi người nhìn thành Quan Huyên phía xa với nét mặt rất nặng nề.

Bọn họ đã thử tấn công thành Quan Huyên nhưng gần như không thể, trong thành có quá nhiều trận pháp, hơn nữa còn có những cao thủ bí ẩn sau khi tự bạo sẽ sinh ra đám mây hình nấm.

Nguyên Thiên Đế Quân đột nhiên nhìn về phía người áo đen cầm đao bên kia, sau lưng người áo đen còn có mấy chục cao thủ bí ẩn, những cao thủ bí ẩn này đều mặc đồ đen, không thấy rõ mặt, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Nguyên Thiên Đế Quân hỏi: “Các hạ là?”

Người áo đen dẫn đầu nhìn thoáng qua Nguyên Thiên Đế Quân, không nói gì.

Nguyên Thiên Đế Quân nhất thời nhíu mày, bây giờ còn ra vẻ nữa?

Lúc này, một ông lão chợt xuất hiện trước mặt mọi người.

Người của Ẩn Tông!

Nguyên Thiên Đế Quân nhìn về phía ông lão, lão ta trầm giọng nói: “Chúng ta đã điều tra rõ, sở dĩ Diệp Quân chữa thương nhanh là vì hắn có một báu vật gọi là Tiểu Tháp, thời gian bên trong cái tháp này khác với thế giới bên ngoài”.

Nguyên Thiên Đế Quân hơi nhíu mày: “Thời gian khác?”

Ông lão gật đầu: “Trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày!”

“Mẹ kiếp!”

Nghe thấy lời ông lão, sắc mặt Nguyên Thiên Đế Quân lập tức thay đổi, ông ta không khỏi tức giận mắng: “Không ngờ hắn lại có thần vật như thế?”

Sắc mặt những người khác cũng trở nên hơi nặng nề!

Trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày!

Thế thì đấu kiểu gì?

Ông lão trầm giọng nói: “Chẳng những thế, trong cơ thể hắn còn có một cây thần tự nhiên, cái cây này có chức năng chữa trị, có thể chữa thương cho hắn mà không có giới hạn, hơn nữa hắn còn có một gốc Chân thụ, cây này là do Chân Thần trồng năm đó, trong cây có một thế giới, linh khí vô cùng vô tận…”

Nghe thấy thế, sắc mặt mọi người xung quanh nhất thời càng trở nên nặng nề hơn.

Bây giờ bọn họ đã hiểu vì sao Diệp Quân lại như một con gián đánh mãi không chết rồi!

Huyền khí vô hạn, thần vật chữa thương vô hạn!


Trên người như có một dòng suối tái sinh di động vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK