Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyệt Hoàng khó hiểu: “Tại sao không xuất hiện?”

Tín công chúa mỉm cười nói: “Những người này chỉ đánh nhau với cường giả tuyệt thế, bọn họ hoàn toàn không có hứng thú với thần linh. Sở dĩ lần này nhà họ Dương vội vàng xuất hiện là vì vấn đề trong nội bộ Dương tộc, bọn họ muốn khiến thiếu chủ nhận tổ quy tông, người nhà họ Dương nhưng lại mang họ Diệp, chắc chắn họ sẽ không đồng ý”.

Nguyệt Hoàng im lặng không nói.

Bà ấy cũng từng nghe nói đến chuyện nội bộ của Dương tộc.

Tín công chúa lại nói: “Hơn nữa chúng ta vẫn còn một con bài lớn nhất”.

Nguyệt Hoàng lại nhìn Tín công chúa, tín công chúa khẽ nói: “Tam Kiếm”.

Nguyệt Hoàng híp mắt: “Họ đều không ra tay trong trận chiến năm đó, lần này họ sẽ đánh chứ?”

Tín công chúa ngẩng đầu nhìn về phía tinh không sâu thẳm, khẽ nói: “Năm đó không ra tay trong trận chiến đó là để khiến viện trưởng phá thần. Mặc dù vậy, khi viện trưởng bị thương nặng, Thiên Mệnh cô nương suýt nữa không kiềm được chôn vùi mọi thứ, vì năm đó viện trưởng ngăn cản nên mới nhịn nhục, đè nén sát khí không ra tay, nhưng sát khí quá nặng, lại không thể đánh nên chiếc váy trắng biến thành màu đỏ”.

Nói rồi ánh mắt bà ấy hiện lên vẻ sợ hãi.

Đã ba ngàn vạn năm rồi nhưng bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ.

Lần đó, Thiên Mệnh cô nương không chỉ muốn hủy diệt Chân vũ trụ mà còn suýt nữa hủy diệt luôn cả vũ trụ Quan Huyên.

Nguyệt Hoàng lặng thinh.

Lần đó quả thật suýt nữa mọi người đều đã “xong đời”.

Tín công chúa lại nói: “Lần này... Ta không dám nói vị Tiêu Dao Kiếm Tu kia, nhưng Kiếm Chủ Thanh Sam và người phụ nữ váy trắng, một người là ông nội ruột của thiếu chủ, một người là cô cô ruột của thiếu chủ, nếu thiếu chủ này bị đánh đến mức cùng đường thật, ngươi nghĩ họ sẽ không ra tay thật sao? Người ta chỉ đang nuôi dưỡng ở bên ngoài thôi chứ không phải thả lợn thả bò, đến thời khắc quan trọng thật, nếu ai làm gì quá đáng thì thử xem họ có đánh không”.

Nguyệt Hoàng im lặng không đáp.

Tín công chúa cười nói: “Ta nghĩ cho dù là viện trưởng hay thiếu chủ, cả đời này của họ chắc chắn sẽ có rất nhiều gian nan, nhưng chắc chắn sẽ có kết cục tốt đẹp. Về phần những nhân vật nhỏ bé như chúng ta thì chỉ có thể ủng hộ họ mà thôi”.

Nguyệt Hoàng nhìn Tín công chúa: “Có phải Tín công chúa cũng từng muốn đầu hàng rồi không?”

Tín công chúa nói: “Bà đừng nói bậy, chỉ cần có Tam Kiếm, ta sẽ luôn trung thành với nhà họ Dương”.

Nguyệt Hoàng hỏi: “Nếu Tam Kiếm không có ở đây thì sao?”

Tín công chúa cười nói: “Ta có thể phát huy tham vọng của mình đều là nhờ vào sự tin tưởng của Kiếm Chủ, nếu Tam Kiếm không ở đây, ta cũng chỉ có thể chết để báo đáp ân tình thôi. Đầu hàng ư? Thật sự muốn ta đi quỳ xuống cầu xin được sống với Chân vũ trụ thì…”

Bà ấy nhìn vào nơi sâu thẳm trong tinh không khẽ nói: “Vậy ta làm thế nào để xứng với những người đã chết trận chiến Cổ tộc trong ba ngàn vạn năm qua? Cho đến nay vẫn còn rất nhiều thi thể của họ đang bị treo ở Trấn Thiên Môn”.

Nguyệt Hoàng không nói gì.

Tín công chúa lại nói: “Mong rằng một ngày nào đó thiếu chủ có thể đưa họ về…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK