Đồng nghiệp trong công ty đều trầm trồ xì xào bàn tán. Nhất là mấy cô đồng nghiệp
nữ cứ không ngừng tán thưởng vẻ đẹp trai ưu tú của anh. Hà Mộng Tuyền nhìn ánh
mắt say mê của bọn họ mà khẽ lắc đầu. Mọi người đều bị vẻ bề ngoài của Lưu Bách Tùng đánh lừa rồi, thật là tội nghiệp.
Hà Mộng Tuyền coi như không thấy mà định bỏ đi, thế nhưng người đàn ông dai như đĩa nào đó đã chặn trước mặt cô:
“Lần này thì anh có thể mời em dùng bữa được rồi chứ?”
“Anh làm gì trước cửa công ty chúng tôi vậy? Anh không thấy những trò đùa thế này là quá ấu trĩ ư? Tôi đã nói rõ, quan hệ giữa chúng ta hiện tại chỉ là quan hệ đối tác làm ăn, vì thế nên tôi nghĩ tôi không có lý do gì để phải đi ăn cùng anh cả”.
Hà Mộng Tuyền lạnh lùng nhìn Lưu Bách Tùng, cô thật sự không có thời gian chơi
cùng với anh ta đâu. Lưu Bách Tùng nghe thấy những lời này, không những không giận mà còn nắm lấy tay cô lại, ranh mãnh mỉm cười: “Vậy thì tôi mời em với tư cách là đối tác, vừa dùng bữa chúng ta vừa bàn chuyện, bình thường không phải thế sao? Chẳng lẽ với đối tác khác thì được còn với tôi thì không thể ư?”
Lưu Bách Tùng lưu manh mà nói, Hà Mộng Tuyền nghiến răng nhìn anh. Một người này đúng thật là quá dày rồi.
“Nếu anh cứ nhất quyết như vậy thì được thôi. Tôi sẽ cùng ăn với anh như một đối tác” Lưu Bách Tùng đắc ý, kéo tay cô về phía chiếc xe của anh đang đậu ngay lề đường: “Vậy em lên xe đi.”
Hà Mộng Tuyền hất tay của Lưu Bách Tùng ra, lạnh lùng đáp:
“Không cần. Tôi có xe. Anh cứ tới trước đi, gửi địa chỉ cụ thể tôi sẽ tự lái xe đến sau”.
“Được thôi. Nếu em muốn vậy thì theo ý em đi”
Nụ cười trên môi của Lưu Bách Tùng vẫn chưa từng ngừng lại. Ánh mắt anh sáng rực nhìn về phía Hà Mộng Tuyền. Cô cảm thấy không được tự nhiên, chủ động quay lưng
rời đi trước.
Lưu Bách Tùng cũng không ở lại làm gì, anh lên xe, lái thẳng đến nhà hàng đặt phòng
riêng trước đó. Một lát sau, Hà Mộng Tuyền cũng đã có mặt tại nhà hàng nhưng cô không hề đi một mình. Khi nãy Hà Mộng Tuyền vào nhà xe của công ty For You lấy xe, trên đường cô còn thuận tiện mà rủ thêm mấy đồng nghiệp cùng Linh Đan đi đến nhà hàng mà Lưu
Bách Tùng đã gửi địa chỉ. Chẳng phải Lưu Bách Tùng muốn mời đối tác ăn cơm sao? Vậy cô sẽ giúp anh ta mời cho đủ người nhé.
Lưu Bách Tùng trợn tròn mắt nhìn một đám người xuất hiện trước của phòng, ngạc nhiên không tả nổi. Hà Mộng Tuyền cười duyên, nhìn về phía Lưu Bách Tùng mà cất lời
chào hỏi:
“Chào anh, nhân viên của For You đã đến đủ rồi. Cảm ơn anh vì đã mời chúng tôi dùng bữa. Chúng tôi nhất định sẽ ăn thật ngon” Cô vừa nói xong thì tất cả những người còn lại cũng đồng thanh nói theo: “Cảm ơn Lưu tổng rất nhiều”
Tất cả mọi người đều ngồi vào bàn trước sự hoang mang còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra của Lưu Bách Tùng. Cô gái này thế mà thật đáo để, mời cô ta đi ăn cô ta lại dẫn
cả công ty theo. Nhưng Lưu Bách Tùng không thể để bản thân mất mặt được. Anh bất đắc dĩ đành tươi cười mà chấp nhận sự thật này. Hà Mộng Tuyền càng cười thêm
vui vẻ hơn.
“Thật ngại quá, chúng tôi tới đông thế này không biết có làm phiền anh không? Tại khi nãy anh nói muốn bàn bạc công việc nên tôi đã gọi mọi người cùng đến. Nhiều người cùng bàn thì sẽ hiệu quả hơn đúng không?”
Hà Mộng Tuyền chớp chớp mắt, ngây thơ mà hỏi lại. “Ồ không sao. Mọi người đều đến tôi rất vui.” Ngoài mặt nói là vui nhưng trong lòng Lưu Bách Tùng giờ đây đang rất không hài lòng. Hà Mộng Tuyền này đúng là không còn đơn giản, thế này thì anh phải tăng cường chiến thuật mới được. Còn bữa ăn này... Haizz.
Nhân viên công ty For You hôm nay được bao ăn một bữa thỏa thích. Lưu tổng của Bách Thiên LG mời đó nha, bọn họ đâu có ngu mà không đi. Hà Mộng Tuyền cũng rất hào hứng, hôm nay cô phá lệ ăn nhiều hơn một ngày.