Hà Mộng Tuyền nghe xong lời nói của Quách Tuấn Kiệt mà chẳng biết nên vui hay nên buồn nữa. Cô được sếp tin tưởng giao cho dự án đương nhiên là rất vui rồi. Thế
nhưng lại phải đụng độ với tên Lưu Bách Tùng đáng ghét kia, Hà Mộng Tuyền chỉ ước
một điều đối tác không phải là anh ta mà thôi.
Tuy nhiên cô cũng không có cách nào khác, chỉ đành nhận lời Quách Tuấn Kiệt, cơi
hội tốt như vậy cô không thể chỉ vì Lưu Bách Tùng mà bỏ qua. Hơn nữa, Hà Mộng Tuyền cũng không muốn phụ sự tín nhiệm của Tuấn Kiệt dành cho mình. “Dạ được ạ. Em sẽ cố gắng hoàn thành tốt công việc lần này.”
Quách Tuấn Kiệt gật đầu hài lòng. Hà Mộng Tuyền quay trở về phòng làm việc. Cô còn chẳng có thời gian mà than thở, liền bắt tay vào tìm hiểu sâu hơn về xu hướng thời trang thu đông để chuẩn bị thuyết trình. Linh Đan chạy tới nhìn ngang ngó dọc rồi
kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô thì thầm: “Này cậu có thấy anh chàng đối tác của chúng ta hôm qua rất điển trai không? Lại còn là tổng giám đốc của Bách Thiên LG đó”. “Điển trai cái con khỉ, biến thái thì có” Hà Mộng Tuyền đang bận rộn mà buột miệng mắng một câu. “Ơ sao cậu lại nói thế?” Linh Đan ngạc nhiên, lần đầu tiên cô thấy Mộng Tuyền mắng người à nha. VÀ không, mình chỉ nói vu vơ thôi cậu đừng để ý” Nhìn vẻ mặt lúng túng của Hà Mộng Tuyền, Linh Đan liền sinh nghi vội hỏi tới: “Cậu có chuyện gì giấu mình đúng không? Mau khai ra sẽ được khoan hồng”
Hà Mộng Tuyền chột dạ, vội chối bỏ:
“Cậu đừng nói linh tinh nữa, tớ với anh ta thì có chuyện gì được chứ?”
“Không tin. Nào nói cho mình nghe đi mà. Mình tò mò chết được đây này.”
Linh Đan cứ ở một bên năn nỉ ỉ ôi, kéo tay kéo chân Hà Mộng Tuyền. Bên ngoài căn
phòng lại vang lên tiếng nói của người giao hàng. Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn
tới.
"Xin chào, ở đây ai là cô Hà Mộng Tuyền ạ?” Hà Mộng Tuyền ngơ ngác ngạc nhiên, cô đâu có đặt gì cơ chứ? Mộng Tuyền đứng
lên, vội nói:
“Là tôi đây nhưng anh có nhầm người không, tôi không đặt gì cả” “Không nhầm đâu ạ, tên bưu thiếp ghi rõ tên cô mà.” Trên tay anh ta là một bó hoa hồng lớn, anh ta nhìn lên bưu thiếp rồi đọc lớn: “Ở đây có ghi người nhận là cô Hà Mộng Tuyền ở For You đây. Người gửi là anh Lưu Bách Tùng. Cô gọi hỏi anh ấy xem thử”. Hà Mộng Tuyền há hốc mồm, không chỉ cô mà cả công ty cũng đang ngạc nhiên không kém. Chuyện gì đây? Sao Lưu tổng của Bách Thiên LG lại đặc biệt gửi hoa cho một người nhân viên mới hợp tác như Hà Mộng Tuyền chứ?
Hà Mộng Tuyền nhăn mặt, trong lòng khẽ mắng. Cô vội vàng từ chối nhận hàng:
“Anh vui lòng gửi lại cho anh ấy, bảo tôi không dám nhận” “Đã giao tới đây rồi thì cô nhận giúp tôi đi, đừng làm khó tôi thế này nữa. Đây là chuyện riêng của hai người, tự giải quyết với nhau đi”.
Người giao hàng có vẻ không muốn nhận hàng về. Anh ta đã đưa đến tận đây rồi, trả
về thì sẽ không được phí vận chuyển đầu.
Hà Mộng Tuyền trở nên lúng túng. Đúng lúc này Linh Đan lại tiến lên trước nhận bó
hoa từ tay người giao hàng, đưa lên ngửi một hơi: “Đúng rồi đấy anh ấy đã có lòng thì cậu cũng nên nhận đi chứ. Hoa đẹp thật đấy. Cậu có phúc lớn rồi”. “Phúc cái đầu nhà cậu, mau đem trả lại đây. Tớ nhận xong sẽ gọi hỏi anh ta cho ra lē."
Nói rồi cô giật lại bó hoa từ tay Linh Đan, đặt mạnh lên bàn không thương tiếc, tức tối ký nhận. Xung quanh vang lên tiếng rì rầm bàn tán về chuyện này. “Này, rốt cuộc mối quan hệ giữa họ là gì vậy?” “Vị đối tác này lẽ nào thích Hà Mộng Tuyền rồi” “Cũng phải thôi, cô ấy xinh đẹp thế cơ mà”. “Thật đúng là có phúc, anh ấy cũng ưu tú mà” “Cô Tuyền này cũng biết cách trèo lên thật đấy. Nhanh như vậy mà đã câu được Lưu
tổng rồi”.
Những lời bàn tán xôn xao, Hà Mộng Tuyền nghe mà đầu rối cả lên. Cô tức giận lấy
điện thoại ra, tìm lại số điện thoại của Lưu Bách Tùng mà gọi đi. Cô phải hỏi anh ta cho ra lẽ, làm thế này khác nào hại chết cô cơ chứ.
“Tút... tút..” Trong lúc Hà Mộng Tuyền đang tức điên người thì bên trong điện thoại chỉ vang lên những tiếng chuông đổ dài. Lưu Bách Tùng không bắt máy cuộc gọi của cô.