• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chiều thứ sáu tại nhà hàng 199 nha cô gái. Giảng viên đại học tên Phạm Thiên Phú.” Đọc được dòng tin nhắn của Phương Anh xong, Hà Mộng Tuyền khẽ để nhẹ điện thoại xuống bàn trang điểm. 

Cô nhìn mình trong gương, lấy một ít kem dưỡng thoa lên mu bàn tay. Đột nhiên cô lại chợt nhớ đến cái hôm mà Lưu Bách Tùng hôn lấy tay cô, hơi ghê sợ nên Hà Mộng Tuyền đã rùng mình một cái. Rồi lại tiếp tục thoa kem dưỡng để chuẩn bị đi ngủ. Những ngày tiếp theo đó, thật là rất may mắn đối với Hà Mộng Tuyền, Lưu Bách Tùng mất tăm mất tích không đến làm phiền cô nữa, mà cũng không thình lình thay đổi 

thời gian của dự án. Vì vậy, Hà Mộng Tuyền có nhiều thời gian hơn cho công việc tại 

For You cũng như chỉnh chu cho chính bản thân mình. Thoáng cái là đã đến ngày hẹn 

đi xem mặt. 

Hôm nay là thứ sáu, một ngày cuối tuần nhưng tràn đầy năng lượng hơn bình thường đối với Hà Mộng Tuyền. Không biết quỷ ma thế nào mà Lưu Bách Tùng lại hẹn bàn bạc rồi đi ăn tối đúng vào chiều hôm nay. Nhưng thật sự rất may mắn, Hà Mộng Tuyền cách đây một hai ngày đã xin Quách Tuấn Kiệt về đúng giờ vì có chút chuyện gia đình. 

Quách Tuấn Kiệt tự đi họp hay đã hủy cuộc hẹn với Lưu Bách Tùng hay thế nào thì cô cũng không quan tâm cho lắm vì cô đã chuẩn bị hầu hết mọi thứ cho Quách Tuấn Kiệt 

Hà Mộng Tuyền cũng đã hoàn thành các công việc một cách cẩn thận nhất, các báo cáo tuần cũng như những kế hoạch cho tuần sau cũng đã được Hà Mộng Tuyền tổng hợp và gửi hết cho sếp Quách Tuấn Kiệt. Vừa tan ca là Hà Mộng Tuyền đã vội đi vào toilet, tay cầm theo một túi đồ nhỏ. Mọi người nhìn Hà Mộng Tuyền có chút ngạc nhiên. So với ngày bình thường, Hà Mộng Tuyền luôn là người về trễ, ấy thế mà hôm nay vừa đúng giờ đã vội đi đâu, vẻ mặt đầy bí hiểm. Còn Phương Anh ngồi bàn đối diện khoái chí cười đắc thắc lên, chạy tò tò theo Hà Mộng Tuyền vào trong toilet. 

Hà Mộng Tuyền, hôm nay em có hẹn đấy nhé” Tiếng Phương Anh đứng ngoài cửa toilet nói vọng vào trong lúc Hà Mộng Tuyền đang thay đồ. “Em biết rồi mà chị, em đang sửa soạn đến gặp người ta cho vừa lòng chị nè” “Ha ha ha” Tiếng Phương Anh cười sặc sụa đắc thắc ở ngoài cửa toilet. “Chị đi cùng em không chị Phương Anh?” Hà Mộng Tuyền nửa thật nửa giả hỏi thử ý của chị Phương Anh như thế nào. “Đâu, chị đi làm gì? Đi theo làm kỳ đà cản mũi em rồi sao?” Phương Anh tinh ranh trả lời lại. “Chị này, chị cứ trêu ghẹo em suốt” Hà Mộng Tuyền vui vẻ đáp lại. “Thôi thôi, em cứ sửa soạn đi nhé, chị không làm phiền em nữa đâu” Cứ thế, Phương 

Anh rời khỏi toilet. 

Mở cửa ra, Hà Mộng Tuyền bước lại bàn kính để trang điểm. Hà Mộng Tuyền vốn dĩ không trang điểm thì cũng đã rất xinh đẹp rồi, bây giờ chỉ cần dặm thêm một ít phấn, tô thêm một ít son, kẻ thêm vài nét trên đường chân mày là đủ làm người đối diện. rụng tim vì cô rồi. 

Đột nhiên, Hà Mộng Tuyền đang loay hoay tìm thỏi son thì bắt gặp Linh Đan. Linh Đan cũng là đồng nghiệp của Hà Mộng Tuyền nhưng cô ấy làm bên bộ phận khác. Linh Đan nhí nhảnh như một chú chim non, bắt gặp Hà Mộng Tuyền đang trang điểm nên Linh Đan quyết định trêu ghẹo cô một chút. “Hey you, đi đâu mà lồng lộn dữ vậy bạn yêu?” Linh Đan cố tình nhấn nhá từng chữ để trêu ghẹo Hà Mộng Tuyền. “Gì mà lồng lộn.” Hà Mộng Tuyền thì cố tình đáp lại lời trêu ghẹo đó. “Này này, mắt xanh mỏ đỏ đây này.” Vừa nói, cô nàng Linh Đan vừa chỉ vào các bộ phận trên gương mặt của Hà Mộng Tuyền. 

 

“Thắt giúp tớ cái nơ phía sau lưng với” Hà Mộng Tuyền chuyển sang nhờ vả Linh Đan. 

Cô nàng Linh Đan đi ra sau lưng Hà Mộng Tuyền, vòng tay qua eo của Hà Mộng Tuyền, cầm lấy sợi dây áo, chỉnh chỉnh cho ngăn ngắn, rồi sau đó kết hợp lại thắt cho Hà Mộng Tuyền một cái nơ thật đẹp điểm nhấn cho mảnh lưng của Hà Mộng Tuyền. “Xong rồi đó, trả công tớ đi, năm ngàn đô.” Linh Đan vừa nói vừa cười ha hả. “Quỷ à.” Hà Mộng Tuyền đánh yêu Linh Đan nhẹ một cái. “Không giỡn nữa, cậu định đi đâu đấy Hà Mộng Tuyền?” Linh Đan quay lại chủ đề 

chính khi nãy. 

“Đi xem mắt..” Hà Mộng Tuyền cũng không có ý muốn dấu Linh Đan nên đã trả lời 

chân thật. 

“Đi xem mắt? Really?” Linh Đan hết sức ngạc nhiên thốt lên. “Thật, tớ nói xạo cậu làm gì?” “Thể người đó là ai đó, tớ có quen không, làm sao cậu biết người đó?” Linh Đan cứ thế mà dồn dập tra hỏi Hà Mộng Tuyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK