• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lại gì nữa? Anh đừng nghĩ sẽ dở thêm được trò gì với tôi. Tôi không nghe theo anh đâu.” “Không, anh chỉ muốn tìm em để trả lại chút đồ sáng nay thôi.” “Đem tới công ty cho tôi cũng được” “Gặp nhau ở ngoài đi, tôi muốn mời em đi ăn để cảm ơn! 

“Không cần phải cảm ơn đâu. Tôi nói rồi, tôi làm vì công việc và buổi họp hôm nay 

thôi, không phải vì anh” “Dù vậy thì tôi vẫn muốn cảm ơn em” “Sao anh cứng đầu vậy chứ?” “Thật ra lâu lắm rồi tôi mới lại được ăn một món ngon như thế? “Chỉ là canh giải rượu thôi mà, không đến mức vậy đâu.” “Đi ăn với tôi một lần khó khăn như thế với em sao? Em ghét tôi vậy cơ à?” 

Lưu Bách Tùng khẽ thở dài một tiếng trong điện thoại rồi liền cúp máy, nằm bệt xuống sofa. Hà Mộng Tuyền nghe thấy thế cũng hơi bối rối. Mình làm thế có quá đáng lắm không? Dẫu sao anh ta cũng chỉ là muốn mời mình đi ăn thôi. Nghĩ vậy cô liền nhắn tin lại cho Lưu Bách Tùng: “Gửi cho tôi địa chỉ tôi sẽ tự đến” Lưu Bách Tùng đang định thay quần áo đi ngủ thì chợt tin nhắn đến làm anh sướng run cả người nhảy lên, sau đó liền nhắn địa chỉ cho Hà Mộng Tuyền rồi đến nhà hàng trước. Một lúc sau Hà Mộng Tuyền cũng đã tới, cô ngó nghiêng tìm Lưu Bách Tùng, anh vội vẫy tay báo hiệu cho cô thấy. Phục vụ đưa menu ra: 

“Hai vị muốn dùng gì?” 

“Em muốn ăn gì, gọi đi” “Tôi ăn gì cũng được, anh tùy ý mà chọn”. Lưu Bách Tùng nghe vậy cũng không nói thêm gì nhiều, anh lẳng lặng gọi gần hết các món trong menu, Hà Mộng Tuyền thấy vậy liền trợn tròn mắt ngạc nhiên: “Này chỉ có hai người thôi sao anh gọi nhiều thế? Ăn có hết nối không?” “Tôi không biết em thích món nào nên gọi đại vậy”. “Tôi đã bảo tôi ăn gì cũng được rồi, anh thật là.” “Anh xin lỗi” 

Nhìn vẻ mặt hối lỗi của anh, Hà Mộng Tuyền cũng chẳng nói thêm được gì. Cô đành tặc lưỡi dù sao cũng là tiền của anh ta không liên quan tới mình. “Dự án vẫn ổn chứ?” “Vẫn ổn, không có vấn đề gì cả”. “Ồ, nhưng tối qua tôi về nhà bằng cách nào thế, say quá nên sáng nay tôi chẳng thể nhớ gì nổi” “Làm ra bao chuyện thể mà anh không nhớ nổi sao? Anh đúng là sống tốt thật đấy.” “Tôi đã làm gì em sao?” “Đúng thế, anh đã ép tôi đến quán bar đón anh khi tôi còn đang bị công việc chất đồng, sau đó còn bắt tôi uống rượu khiến sếp tôi phải ra mặt rồi cùng tôi đưa anh về” 

Hà Mộng Tuyền nói đến đây, bao nhiêu kí ức trong đầu Lưu Bách Tùng đều dần hiện lên, anh nhớ lại tất cả những trò ngu ngốc ở trên xe. Nào là cảnh anh nôn mửa ngả nghiêng rồi hét hò nhảy múa. Nghĩ đến thôi cũng đã đủ xấu hổ, nhục nhã rồi. Anh khẽ than một tiếng rồi lấy tay che đi mặt, anh thật không dám đối mặt với cô nữa. Lúc đó đúng là anh say quá hóa điên rồi. Thật sự chỉ muốn quay lại quá khứ mà vả vào mặt 

mình một cái thật mạnh cho tỉnh ra thôi. Vừa lúc này, phục vụ bắt đầu bê món lên, thức ăn đã được dọn đầy đủ trên bàn, như một bàn tiệc vậy. “Sao anh nhớ lại rồi chứ?” “À thức ăn đã lên đủ rồi sao? Nào cùng ăn thôi, để lâu sẽ mất ngon đấy”. 

Lưu Bách Tùng cố đánh trống lảng để chuyển chủ đề, Hà Mộng Tuyền thấy thế cũng không đề cập gì tới chuyện đó nữa. Cô chỉ tập trung ăn nhanh để còn ra về. Chợt Lưu Bách Tùng hỏi: “Em thật sự... không thích anh dù chỉ một chút thôi sao?” 

 

Hà Mộng Tuyền ngừng lại, ngước đầu lên nhìn, cô có chút bối rối nhưng sau đó liền trở lại nét mặt bình tĩnh trả lời: 

“Anh thấy biểu hiện nào của tôi là có vẻ thích anh không? Anh không thấy trên mặt tôi viết hai chữ chán ghét to tướng à?” Nói rồi Hà Mộng Tuyền cầm áo khoác đứng dậy rời đi. Cô cảm thấy ở đây chỉ phí thời gian mà thôi. Giữa cô và Lưu Bách Tùng, đáng ra không nên gặp lại mới đúng. 

Bóng lưng của Hà Mộng Tuyền dần đi xa trước mắt Lưu Bách Tùng. Anh chờ đến khi 

cô hòa mình vào đám đông trên đường phố mới thôi nhìn theo. Sau đó, Lưu Bách Tùng cũng thanh toán rồi rời khỏi nhà hàng, lái xe về công ty. Lần đầu tiên có người khiến cho anh cảm thấy đau đớn như vậy. Đây là lần đầu tiên. Thái độ quyết liệt của Hà Mộng Tuyền khiến cho anh cảm thấy tổn thương. Nhưng nếu muốn anh bỏ cuộc? 

Còn lâu anh mới làm như vậy. 

Công ty thời trang nổi tiếng For You vừa công bố đạt được việc hợp tác cho một dự án thời trang đa quốc gia lần này. Cuộc họp báo đấu thầu của họ sẽ được diễn ra vào đầu tuần sau. Hầu như tất cả các công ty đều mong muốn đắc cử được dự án này. Đây là một dự án mang lại lợi nhuận cực lớn cho cả hai bên. Đồng thời, tầm ảnh hưởng của dự án này cũng rất cao, nếu thắng lớn thì đã xem như công ty sẽ phát triển lên một tầm cao mới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK