• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu hỏi như thế làm sao tớ trả lời cho hết” Buông thỏi son xuống, Hà Mộng Tuyền quay qua nhìn thẳng vào gương mặt đầy tò mò của Linh Đan. “Tớ cũng chưa biết mặt mũi người ta ra sao cả. Nhưng nghe chị tớ giới thiệu đó là một giảng viên đại học, nghe nói gia đình cũng tốt lắm” Hà Mộng Tuyền nói tiếp. “Vậy bây giờ cậu trang điểm mau đi rồi đến nơi hẹn, kẻo trễ đó” Linh Đan cảm thấy rất hứng thú, liền thúc giục Hà Mộng Tuyền đi mau. “Tớ biết rồi, tớ đang chuẩn bị đây này”. “Mà này, cậy xem mắt ở đâu thế, cho tớ địa chỉ có gì tớ ghé ngang xem phụ với cậu” “Cậu nói nhiều thật đấy, Linh Đan”. “Ơ, cậu có biết tớ là chuyên gia tư vấn tâm tư tuổi mới lớn không? Tớ nhìn người là đoán được ngay. Mau, mau cho tớ địa chỉ” Linh Đan không buông tha cho Hà Mộng Tuyền, hất lấy khuỷu tay cô. “Được rồi, nhà hàng 199. Được chưa cô nương?” Hà Mộng Tuyền chỉ biết bật cười trước dáng vẻ ta đây thấu hiểu chuyện đời của Linh Đan. 

“Vâng, được rồi, cậu cứ đi đi nè. Chúc thành công nha cô gái. Có hỉ rồi phải báo tới biết đầu tiên đó nha.” Nói rồi Linh Đan tung tăng bước ra khỏi toilet. 

Hà Mộng Tuyền lúc này cũng đã trang điểm xong, chỉ là một buổi gặp mặt bình thường nên cô chỉ trang điểm đơn giản nhất có thể. Thu dọn hết mớ dụng cụ trang 

điểm, bỏ gọn gàng vào túi. Hà Mộng Tuyền cũng bước ra khỏi toilet, quay về phòng làm việc để lấy giỏ xách rồi đến nơi hẹn xem mắt. Hà Mộng Tuyền có phần vội nên bước nhanh ra khỏi công ty. “Taxi” Hà Mộng Tuyền hô to lên, với tay lên vẫy vẫy một chiếc taxi và vội vàng bước vào trong xe. 

Phía sau chiếc taxi mà Hà Mộng Tuyền đang ngồi, hiện cũng có một chiếc ô tô khác đang chạy chầm chậm theo sau xe cô. Hai xe cứ thế bám sát gần nhau, chạy cùng một điểm đến. Thì ra người cầm lái trên chiếc xe đó chính Lưu Bách Tùng, ban nãy anh đã đậu xe trước cổng công ty thời trang For You từ lúc nào không ai hay cũng không ai biết. Cũng chính vì thấy được bộ dạng khác thường, cứ hấp tấp rồi vội vã đến 

kỳ lạ của Hà Mộng Tuyền đã thúc đẩy lý trí của anh là phải bám theo sau cô. 

Cũng trong khoảng thời gian này, quay trở lại địa điểm tại phòng làm việc của Công 

ty thời trang For You, Linh Đan cũng rất hí hửng và tò mò về đối tượng mà Hà Mộng Tuyền đang trên đường đi xem mắt. Cô nàng ở đây cũng thu dọn mọi thứ rất nhanh lẹ, định bụng sẽ cố gắng đuổi bám theo đuôi của Hà Mộng Tuyền. Nhưng mọi thứ không do mình định đoạt, số phận đã an bài, Linh Đan tự nhiên lại nhận được một cuộc gọi từ nhà và cô phải về nhà ngay vì ở nhà đang có chuyện gấp. Không biết phải làm sao, Linh Đan thở dài một tiếng trách cho số phận không cho mình đi xem mắt người ấy của Hà Mộng Tuyền, thật đúng là không thỏa mãn được cái sự tò mò ngay lúc này 

trong con người Linh Đan. Có một chút luyến tiếc, Linh Đan đành phải yểu xìu tay xách 

giỏ, chân bước từng bước ra ngoài đi về nhà. “Không sao, chắc chắn mai mình phải lên tra khảo Hà Mộng Tuyền mới được, Hà Mộng Tuyền làm sao mà giấu mình được.” Cô nàng Linh Đan chỉ biết lẩm bẩm làm bèm bước đi chậm rãi. 

Vừa ngay lúc đó Quách Tuấn Kiệt lại vừa bước vào, nhìn thấy chỉ còn mỗi Linh Đan. Lúc nãy anh cũng đi ngang qua các phòng làm việc khác cũng chẳng thấy Hà Mộng Tuyền đâu, lúc gần đến cửa chính thì có thấy Hà Mộng Tuyền vội vã đi ra ngoài, anh có với gọi Hà Mộng Tuyền thật to nhưng hình như cô ấy không hề nghe thấy. Sẵn gặp Linh Đan ở đây, Linh Đan là đồng nghiệp tốt của Hà Mộng Tuyền, anh có chút tò mò nên quyết định hỏi cô xem sao. “Lúc này tôi có nhìn thấy Mộng Tuyền đi vội vã bước ra khỏi công ty. Nhà cô ấy có việc gì hay hôm nay cô ấy có hẹn với ai vậy? Cô có biết không Linh Đan?” Quách Tuấn Kiệt vô thẳng vấn đề cùng Linh Đan với dáng vẻ có chút gì đó hơi hấp 

tấp vội vã. 

“Không, nhà cô ấy có việc gì đâu?” Linh Đan trả lời một cách vô tư mà không biết rằng Quách Tuấn Kiệt đang rất thắc 

mắc sững người trước mắt mình. 

“Vậy cô ấy đi đâu mà vội thế? Nãy tôi có gặp Mộng Tuyền ngoài cổng chính nhưng cảm thấy cô ấy đang rất vội thì phải... Gọi theo mấy lần đều không nghe” Quách Tuấn Kiệt lại tiếp tục tra hỏi Linh Đan. “Người ta hôm nay xinh đẹp như vậy chỉ là có một cuộc hẹn đi xem mắt thôi mà...” Linh Đan có vẻ đang trêu ghẹo Hà Mộng Tuyền trước mặt của sếp mình hay sao mà cứ nói lấp lửng nửa chừng không thôi. 

Quách Tuấn Kiệt vừa nghe hại từ xem mắt. Hà Mộng Tuyền đi xem mắt sao? Anh thật sự rất kinh ngạc trước sự việc này... Làm sao mà có thể chứ? Quách Tuấn Kiệt nắm lấy bắp tay Linh Đan, có chút hơi thô lỗ, gằng giọng hỏi tiếp. “Họ xem mắt ở đâu có biết không?” “Ơ, Hà Mộng Tuyền đi xem mắt mà sao sếp lại phẫn nộ đến như vậy?” Linh Đan giật mình trước thái độ của Quách Tuấn Kiệt. “Có thật là Hà Mộng Tuyền đang đi xem mắt không?” Quách Tuấn Kiệt nghiêm túc hỏi lại Linh Đan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK