Chết tiệt Hà Mộng Tuyền rủa thầm. Linh Đan ngồi bên cạnh cầm bó hoa trên tay, luôn miệng
khen:
"Cậu xem bó hoa này thật đẹp, nhận được nó cậu phải vui lên chứ. Anh ta tâm lí thế cơ mà. Nếu là mình mình sẽ nhảy lên vì sung sướng mất” “Mình đang tức điên đây chứ ở đó mà vui sướng. Thật sự không hiểu anh ta đang muốn làm chuyện gì nữa” Hà Mộng Tuyền trừng mắt nhìn cô bạn rồi lại tiếp tục nhấn nút gọi điện cho Lưu Bách Tùng. Linh Đang nhìn bó hoa rồi lại nhìn Hà Mộng Tuyền, ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi tiếp: “Nhưng mà, nếu không có quan hệ gì sao anh ta lại gửi hoa cho cậu chứ?” "Có trời mới biết được anh ta đang nghĩ cái gì. Cái tên điên này” Hà Mộng Tuyền bực mình đáp. “Có lẽ anh ta đang muốn theo đuổi cậu đấy” Linh Đan cười khúc khích, nheo mắt nhìn Hà Mộng Tuyền mà trêu chọc. “Anh ta đang muốn chọc tức mình thì có”.
Hà Mộng Tuyền sau khi gọi cho Lưu Bách Tùng năm lần không được thì cũng bỏ cuộc. Cô ngồi trên bàn mà thở dài. “Vậy cậu định làm sao với bó hoa này?” Linh Đan nhìn bộ dạng chán chường của cô bạn mà hỏi lại.
“Mình cũng đang nghĩ đây” Hà Mộng Tuyền nằm dài trên bàn, sau đó bỗng dưng bật dậy. Cô nàng “À” lên một tiếng rồi cầm bó hoa lên, rút từng bông ra. Linh Đan thấy hành động này của cô thì cực kỳ ngạc nhiên: “Này cậu làm gì thế? Nếu không thích thì có thể cho mình mà. Sao lại phá như vậy
chứ?”
“Chờ chút cậu cũng sẽ có phần” Hà Mộng Tuyền vẫn hào hứng gỡ từng bông hoa riêng lẻ ra, nhếch môi nhìn Linh Đan
đầy ý cười. Linh Đan tỏ rõ vẻ khó hiểu. Một lúc sau Hà Mộng Tuyền liền đứng dậy hô lớn: “Mọi người ơi, tôi đã hỏi lại đối tác rồi. Bó hoa này là anh ấy dành tặng cho cả công ty chúng ta, chỉ là tôi đại diện nhận cho mọi người thôi. Giờ tôi sẽ gửi tặng từng người như mong muốn của anh ấy nhé”.
Nói xong Hà Mộng Tuyền vui vẻ cầm hoa phát cho cả công ty, ai nấy cũng vừa nhận vừa sững sờ không hiểu chuyện gì xảy ra. Phát xong hết, Hà Mộng Tuyền liền thông
báo:
“Vậy là mọi người ai cũng có hoa rồi nhé. Tôi sẽ gửi lời cảm ơn tới đối tác của chúng
ta. Mọi người nhìn vào camera của tôi nói cảm ơn thật lớn nào”
Ai nấy đều không hiểu nhưng cũng làm theo lời cô nói, một đoạn video có mặt mọi
người đang cầm hoa mà nói lời cảm ơn đã hình thành. Hà Mộng Tuyền cười đắc ý rồi
gửi đoạn video cho Lưu Bách Tùng kèm lời nhắn:
[Cả công ty tôi gửi lời cảm ơn đến anh vì bó hoa nhé.]
Chỉ một phút sau, điện thoại của Lưu Bách Tùng liền gọi tới. Hà Mộng Tuyền cười khẩy rồi bắt máy, bên trong liền vang lên giọng nói tức giận của Lưu Bách Tùng: “Bó hoa đó là tôi dành tặng riêng cho em mà. Em làm gì vậy?" “Tôi không dám một mình nhận nó nên tôi đã chia sẻ với cả công ty. Cũng xem như tôi giúp anh lấy lòng nhân viên công ty tôi vậy. Dù sao hai công ty cũng đang hợp tác
với nhau mà phải không?” Hà Mộng Tuyền thản nhiên nói.
.
“Tôi cần gì phải lấy lòng nhân viên công ty em chứ? Tôi chỉ muốn lấy lòng em mà thôi” Giọng nói của Lưu Bách Tùng có chút ảo não.
Hà Mộng Tuyền nghe xong câu này thì sởn cả da gà, tên này thật đáng sợ quá rồi. Cô lấy bình tĩnh cố gắng nói tử tế với anh ta: “Tôi không biết anh có âm mưu gì nhưng tôi mong anh sẽ sớm kết thúc trò đùa này. Nó không vui đâu mà còn rất ảnh hưởng đến tôi nữa. Xin anh đó, đừng làm phiền đến tôi nữa. Tôi cúp máy đây”
Hà Mộng Tuyền nói xong hết ý của mình thì liền cúp máy. Lưu Bách Tùng bên kia chỉ nghe tiếng cụp một phát, tín hiệu liền bị ngắt. “Alo... Alo..”
Lưu Bách Tùng nhăn mặt, đem điện thoại ra xa. Cuộc gọi đã hiển thị kết thúc. Đây là lần thứ hai mà Hà Mộng Tuyền ngày tự cúp máy ngang với anh rồi đó. Lưu Bách Tùng ném chiếc điện thoại lên trên bàn, ngã người ra sau ghế.
Đối với người con gái tên Hà Mộng Tuyền này anh cảm thấy rất gì lạ. Có thứ gì đó trên người Hà Mộng Tuyền khiến anh bị thu hút. Anh nhất định phải chinh phục được cô nàng này. Lưu Bách Tùng xoay ghế nhìn hướng ra tấm kính lớn trong phòng, lòng thầm nghĩ: “Để rồi xem, nhất định tôi sẽ có được em” Kể từ ngày hôm đó, Lưu Bách Tùng lại càng thường xuyên tiếp cận kiếm cớ gặp mặt Hà Mộng Tuyền nhiều hơn. Anh dựa vào việc mình là đối tác làm ăn lớn nên anh càng tự tung tự tác. Nhưng Hà Mộng Tuyền thì vẫn giữ nguyên lập trường, quyết không bị lay động bởi anh thêm một lần nào nữa. Trưa hôm ấy khi Hà Mộng Tuyền chuẩn bị đi ăn trưa thì chợt Lưu Bách Tùng đã xuất
hiện trước cổng công ty. Anh ta lái một chiếc Bentley, tựa người đứng trước xe chờ cô.