Anh ta thật sự không hề nhận ra cô, cũng chẳng hề có ấn tượng gì với cái tên Hà Mộng Tuyền này cả. Cô bật cười trong chua chát
Hà Mộng Tuyền tắm xong, cố gắng vực dậy tinh thần của mình một lần nữa. Sáu năm rồi, đã sáu năm trôi qua rồi. Hà Mộng Tuyền cô chắc chắn sẽ không để cái người tên Lưu Bách Tùng này khiến cô phải tổn thương một lần nào nữa đâu. Chờ dự án này kết thúc, cô và người này sẽ lại trở thành xa lạ, không bao giờ dính dáng với nhau nữa.
Lần sau nếu For You có hợp tác với Bách Thiên LG, cô nhất định phải trốn thật nhanh.
Sau
Hà Mộng Tuyền tắm xong thì đến nhà bếp tìm chút gì đó ăn lót dạ để tiếp tục làm việc. Đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, một dãy số là hiện trên màn hình. Hà Mộng Tuyền ngẫm nghĩ một lúc rồi bắt máy. Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói quen thuộc: “Chào em, chắc em đã về tới nhà rồi đúng không?” “Anh là..”
Hà Mộng Tuyền nhíu mày, khi vừa nghĩ ra cái tên của chủ nhân giọng nói này. Cô liền không tin nổi mà trừng mắt nhìn như vừa nhìn thấy quỷ. Là anh ta, là Lưu Bách Tùng. Hà Mộng Tuyền bàng hoàng tột độ. Anh ta gọi đến cho cô làm gì chứ? “Alo. Em còn ở đó không?” Hà Mộng Tuyền sệt tình, cô lấy lại bình tĩnh đặt máy lên tai, lạnh nhạt mà hỏi lại: “Sao anh biết được số điện thoại của tôi?” “Cái này có gì khó đâu chứ. Em nghĩ anh là ai, đến cả địa chỉ nhà của em anh còn biết. Không chừng giờ anh đang đứng trước nhà em đấy”. Hà Mộng Tuyền nghe thế thần hồn nát thần tính, vội chạy xồng xộc ra cửa sổ vén màn lên xem thử. May quá. Không có ai cả. “Ha ha, sao em căng thẳng thế? Tôi chỉ đùa em một chút thôi mà, lúc nào được em đàng hoàng mời tôi mới tới nhà em. Sao này, em muốn mời tôi đến không?” Hà Mộng Tuyền thầm nghĩ trong lòng: nằm mơ đi, sau đó cô liền chất vấn Lưu Bách
Tùng: “Anh gọi tôi có việc gì? Chuyện hợp tác lúc này chưa có gì để nói, hôm sau chúng ta sẽ nói chuyện tại công ty tôi” “Phải có chuyện gì mới được gọi cho em sao? Tôi chỉ muốn cùng em nói chuyện chút
thôi.”
“Xin lỗi, nhưng tôi không rảnh để nói chuyện với anh. Hơn nữa, tôi với anh chẳng có chuyện gì để nói cả”
Nói rồi Hà Mộng Tuyền lập tức dập máy không để Lưu Bách Tùng nói thêm câu nào nữa. Thế nhưng cô nào biết càng làm thế thì chỉ càng khiến anh khao khát chinh phục được cô hơn mà thôi.
Đối với một người đàn ông luôn được phụ nữ săn đón như Lưu Bách Tùng, có một người đi ngược lại mà xua đuổi anh thì càng khiến anh tò mò hơn. Sự lạnh lùng của
Hà Mộng Tuyền hoàn toàn thành công khơi gợi ngọn lửa chinh phục trong lòng Lưu Bách Tùng.
Ngày hôm sau, Hà Mộng Tuyền tới công ty gặp Quách Tuấn Kiệt để đưa bản báo cáo. Cô đứng trước cửa phòng giám đốc, đưa tay gõ hai tiếng. Bên trong phòng lập
tức vang lên tiếng nói của người đàn ông: “Vào đi”
Hà Mộng Tuyền đẩy cửa bước vào: “Em gửi anh bản báo cáo chi tiết về dự án hợp tác lần này của công ty chúng ta với bên Bách Thiên LG. Anh xem qua rồi nếu có sai sót gì thì nói với em để em sửa lại nhé”
“Được rồi. Em đặt trên bàn đi.” Quách Tuấn Kiệt vẫn còn đang chăm chú nhìn vào bản tài liệu trên bàn, phất tay nói. Sau đó anh mới nhớ ra gì đó mà ngẩng đầu nhìn lên Hà Mộng Tuyền: “Hôm qua cảm ơn em nhé” Hà Mộng Tuyền hơi giật mình vì câu cảm ơn của sếp. Nhưng sau đó cô liền hiểu ra anh đang nói vụ việc tiếp đón Lưu Bách Tùng ngày hôm qua. Vì vậy liền mỉm cười: “Có gì đâu chứ. Em cũng chỉ làm việc trong tầm khả năng của mình thôi. Nếu không còn việc gì khác thì em xin phép quay về làm việc”
Hà Mộng Tuyền đặt tài liệu trên bàn, cúi đầu chào định rời đi. Đúng lúc này Quách Tuấn Kiệt lên tiếng gọi cô lại:
À khoan đã. Anh quên không báo với em, dự án lần này sẽ do em chịu trách nhiệm nhé. Anh cảm thấy em rất phù hợp đấy. Cố lên”