Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Vân Vô Song
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 765

Đôi lông mày lưỡi kiếm của Tưởng Tử Hàn nhíu lại một chút rồi thả lỏng: “Ừ.”

Anh lãnh đạm đáp lại bằng một giọng mũi, rồi lách qua người cô ta và đi lên lầu.

“Đứng lại.” Ba của Sở Thu Khánh, Sở Kinh Xuyên đứng lên.

Ông ta nhìn chằm chằm Tưởng Tử Hàn với vẻ nghiêm túc: “Tử Hàn, cậu đây là có ý gì? Chuyện của Thu Khánh, chúng tôi đã không tính toán với cậu rồi, nhìn thấy tôi và mẹ của Thu Khánh đến mà cậu không thèm chào hỏi lấy một tiếng, lại muốn rời đi?”

“Ba.” Sở Thu Khánh lo lắng, vội vàng đi đến bên cạnh ba, ôm lấy cánh tay ông ta, nũng nịu nói: “Hàn đã làm việc một ngày rồi, chắc chắn rất mệt.”

Sở Kinh Xuyên không vui lườm con gái: “Con cái gì cũng chiều theo cậu ta, nên mới khiến cậu ta không để con vào mắt. Hai đứa đăng ký kết hôn cũng được mấy ngày rồi, lâu như vậy rồi mà cậu ta không nhắc đến một câu về chuyện tổ chức hôn lễ.”

Ông ta quay người hỏi Tưởng Tử Hàn: “Tử Hàn, cậu là đàn ông, chuyện này cậu không dẫn đầu, chả nhẽ định để một người ba vợ như tôi giúp cậu lo lắng?”

Sắc mặt Sở Thu Khánh hơi thay đổi.

Quả nhiên, Tưởng Tử Hàn nhướng mày.

Ánh mắt anh lướt qua người Sở Kinh Xuyên, cuối cùng rơi trên người Sở Thu Khánh, khuôn mặt thờ ơ: “Cô vẫn chưa nói rõ với bọn họ?”

Huyết sắc trên mặt Sở Thu Khánh dần dần biến mất: “Em…”

Sắc mặt Sở Kinh Xuyên cũng lập tức trở nên khó coi, hai vợ chồng nhìn nhau, sau đồng thời cùng nhìn về phía con gái: “Nói cái gì?”

Sở Thu Khánh vội vàng nói: “Ba, mẹ, con với Hàn đã thương lượng là sẽ không tổ chức hôn lễ.”

Sắc mặt hai vợ chồng Sở Kinh Xuyên đột nhiên trở nên khó coi.

Sở Thu Khánh vội vàng giải thích: “Chúng con đi ra nước ngoài du lịch kết hôn, đợi Hàn bận hết đợt này sẽ đi.”

Cô ta căng thẳng đi đến trước mặt Tưởng Tử Hàn, khẽ kéo tay áo của anh, nhỏ giọng nói: “Hàn, cầu xin anh, ở trước mặt ba mẹ em cho em một chút thể diện. Em cũng đã nói như vậy rồi, đến lúc đó cũng không nhất định phải đi, em sẽ nghĩ cách giải thích rõ ràng với họ…”

Sở Thu Khánh vẫn chưa nói xong, Tưởng Tử Hàn đã lạnh lùng nhấc tay ra, kéo lại tay áo.

Anh nhìn thẳng về phía hai vợ chồng Sở Kinh Xuyên nói: “Mặc dù tạm thời tôi không biết lúc đó các người đã dùng thủ đoạn gì để lợi dụng điểm yếu uy hiếp ba tôi, để ông ấy đồng ý hôn sự của tôi và nhà họ Sở, dùng chết không nhắm mắt để uy hiếp tôi phải cưới con gái nhà hai người, nhưng sớm muộn gì tôi cũng điều tra ra.”

Sắc mặt hai vợ chồng Sở Kinh Xuyên lập tức thay đổi.

“Hàn, con ngậm miệng lại.”

Mộ Kiều Dung vội vàng hét lên ngăn con trai lại, quay về phía hai vợ chồng Sở Kinh Xuyên, lấy lòng nói: “Ông bà thông gia, Hàn đang tức giận với tôi, hai người đừng để tâm đến lời nói của thằng bé…”

“Cơn giận gì đáng để con chôn vùi hạnh phúc cả một đời của mình để nổi giận với mẹ!”

Tưởng Tử Hàn chế giễu lên tiếng vạch trần mẹ mình.

Sắc mặt Mộ Kiều Dung hết xanh lại trắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK