Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Vân Vô Song
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 614

Một lúc sau Đường Vũ Diệp mới trả lời: “Không cần khách sáo với tôi vậy đâu. Cũng tại tôi, nếu không phải tôi có việc đột xuất thì tối qua cũng không khiến cô say đến như vậy. Sau khi cô say, cậu ba Dạ liên tục gọi cho cô. Giám đốc Chu sợ một mình anh ấy đưa cô về sẽ khiến cậu ba hiểu lầm nên mới gọi tôi tới. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, chúng tôi cũng không biết cô là bạn gái của cậu ba.”

Đường Vũ Diệp cảm thán: “Cô nói xem cô cần gì phải như vậy chứ, có một tòa núi để dựa lớn như vậy, còn ra ngoài làm việc làm gì.”

Tống Hân Nghiên cười khổ: “Dạ Vũ Đình là Dạ Vũ Đình, tôi là tôi. Tôi muốn làm chuyện mà tôi thích làm, không muốn thành vật sở hữu của ai cả. Phó tổng giám đốc Đường, vẫn mong chị giữ kín chuyện của tôi và Dạ Vũ Đình, tôi chỉ muốn làm một nhân viên nghiên cứu phát triển đơn thuần thôi. Cảm ơn!”

Cùng lúc đó.

Nhà họ Sở.

Zalo của Sở Thu Khánh kêu tinh tinh tinh tinh nhận được một đống ảnh.

“Cô Sở, cô bảo tôi theo dõi Tưởng Tử Hàn, những ngày qua chỉ có hôm qua là chụp được số ảnh này thôi.”

Điện thoại Sở Thu Khánh dừng lại ở một tấm ảnh.

Bức ảnh được chụp trộm từ bên ngoài cửa sổ, hình ảnh hơi mờ, thậm chí là biến dạng, nhưng cô ta vẫn nhận ra được hai nhân vật chính bên trong là Tưởng Tử Hàn và Tống Hân Nghiên.

Người phụ nữ ngồi trên đùi người đàn ông, khuôn mặt đỏ bừng hơi ngửa lên, ánh mắt say đắm mê người.

Một tay người đàn ông đỡ lấy lưng người phụ nữ, một tay đưa vào trong vạt áo cô, vừa nhìn đã biết chẳng phải đang làm chuyện tốt đẹp gì.

Sở Thu Khánh tức tới mức nghiến răng nghiến lợi, ngón tay cầm điện thoại siết tới trắng bệch.

“Con khốn! Đây là tự mày tìm chết đấy!”

Tức giận chửi rủa xong, cô ta nổi giận đùng đùng tìm zalo của Tống Hân Nghiên, gửi thẳng ảnh qua.

“Ra ngoài nói chuyện đi, nếu không tôi sẽ đăng bức ảnh này lên, cả đời này cô đừng có nghĩ tới chuyện ở lại được thủ đô!”

Tống Hân Nghiên vừa nói chuyện với Đường Vũ Diệp xong đã nhận ngay được tin nhắn của Sở Thu Khánh.

Nhìn thấy bức ảnh, mặt cô cắt không còn giọt máu.

Chuyện này xảy ra từ bao giờ vậy?

Cô đã quên gần hết chuyện tối qua rồi, chẳng nhớ được là còn xảy ra chuyện này nữa!

Sở Thu Khánh mãi vẫn không nhận được tin nhắn trả lời của Tống Hân Nghiên, bèn gửi thêm một tin nữa.

“Nếu như bức ảnh này được đăng lên, hôn sự của cô và Dạ Vũ Đình sẽ kết thúc! Cho dù cô không quan tâm đến Dạ Vũ Đình, vậy PL thì sao? Để nữ nhân viên của công ty quyến rũ bên A, một khi chuyện này bại lộ thì không chỉ cô bị lôi ra, mà đến cả PL cũng sẽ bị liên lụy vì cô!”

Tống Hân Nghiên nhắm mắt lại: “Thời gian, địa điểm!”

Quán trà Thiên Nhiên Cư.

Tống Hân Nghiên tìm thấy phòng riêng được chỉ định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK