Tuy lời này rất có lý nhưng đám đông cũng không phải kẻ ngu, đương nhiên nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện.
Tiếng bàn tán xôn xao lập tức vang lên không ngớt.
“Không ngờ quán bar này lại đen tối như vậy! Dám dùng thủ đoạn bỉ ổi này… Xem là trò chơi trúng thưởng vừa rồi cũng là một âm mưu xấu xa!”
“Tôi đã nói rồi mà, lần nào người trúng thưởng cũng là gái đẹp, quả nhiên có âm mưu!”
“Sau này tôi không thèm tới đây nữa đâu. Loại quán bar này bên báo công an gô cổ cả đi! Buồn nôn chết mất, may mà tôi không quá đỗi xinh đẹp…”
…
Nghe thấy tiếng bàn luận không tốt, sắc mặt anh chủ Trần tức thì tối sầm lại.
Mặc dù anh ta là ông chủ nhưng kỳ thực cũng chỉ là người phụ trách việc kinh doanh mà thôi. Ông chủ thật sự của quán bar này là anh Hoa!
Nếu quán bar này bị huỷ trong tay anh ta…
Anh chủ Trần nghĩ tới hậu quả sau này, toàn thân mất khống chế run lẩy bẩy, ánh mắt tràn đầy căm tức.
Anh ta lạnh lùng nhìn sang gã to con.
Bị ánh mắt này quét tới, gã to con suýt bật khóc, hoảng loạn phân bua: “Đại ca… chuyện này không trách được em đâu! Tất cả là tại thằng ranh con kia… nó quá ranh ma!”
“Nếu không bây giờ em đã bắt được hai người họ từ lâu rồi, người đẹp kia cũng đã thuộc về anh…”
Gã mới nói đến đây đã hoảng hốt bịt chặt miệng mình.
Gã trợn tròn mắt, khiếp sợ tột độ!
Trương Minh Vũ cười giòn tan.
Đúng là cực phẩm!
Sắc mặt anh chủ Trần đã tối sầm tới mức có thể vắt ra nước. Anh ta siết chặt tay thành nắm đấm, chỉ muốn lập tức đánh chết gã to con kia!
Xung quanh vang lên một tràng cười lớn!
Sau đó tiếng bàn tán cũng càng thêm vang dội, chủ đề chính là anh chủ Trần!
Một lúc lâu sau, anh chủ Trần mới gằn giọng nói: “Vô cùng xin lỗi mọi người. Hôm nay quán chúng tôi có việc riêng phải đóng cửa sớm. Ngày mai chúng tôi nhất định sẽ cho mọi người một lời giải thích rõ ràng!”
“Chúng tôi cần phải giải quyết đám người sỉ nhục danh tiếng của quán bar!”
“Nếu để chúng tôi phát hiện có người ra ngoài kể lể lung tung về chuyện ngày hôm nay, chắc chắn tôi sẽ mời người đó tới làm khách một chuyến! Xin mọi người hãy tin tưởng vào năng lực của tôi!”
Nghe vậy, mọi người trong quán bar đều thấy lo sợ!
Đây là uy hiếp!
Uy hiếp trắng trợn!
Nhưng bọn họ chưa kịp nghĩ gì nhiều thì đã thấy có một đoàn người ùa ra từ tầng hai.
Đám người kia xua đuổi khách trong quán bar ra ngoài, ai nấy đều giơ gậy bóng chày lên doạ dẫm!
Toàn bộ quán bar đều bị đóng chặt, ánh đèn chói mắt rọi xuống!
Há!
Khách khứa trong quán đều bị doạ sợ chết khiếp, nhiều người nhát gan lao vọt ra ngoài cửa quán bar.
Chẳng mấy chốc, tất cả đều đã bị đuổi ra ngoài.
Đến cả Dịch Thanh Thần cũng lẫn vào trong đám người đó!
Những người cầm gậy cũng bao vây Trương Minh Vũ, ánh mắt dữ tợn nhìn chằm chằm anh.