Mục lục
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lúc này đây, cô chỉ là một cô bé sợ mất đi món đồ chơi yêu thích.

Một lúc lâu sau, Trương Minh Vũ mỉm cười nói: “À … mấy ngày nay sao rồi? Có gặp khó khăn gì không?”

Phải tìm đề tài để nói…

Lâm Kiều Hân xoay sang, ánh mắt lấp lánh hỏi: “Mấy ngày nay anh thế nào? Anh đã gặp khó khăn gì?”

Nói xong, đôi mắt đẹp lại lần nữa ngấn lệ.

Nghĩ lại rất khó chịu.

Ừm…

Trương Minh Vũ xấu hổ cười nói: “Anh… ổn mà. Mấy ngày này… không có khó khăn gì hết”.

Anh không muốn làm Lâm Kiều Hân lo lắng.

Lâm Kiều Hân khẽ cắn răng, nói: “Anh đừng gạt em, anh… gầy đi rồi”.

Nói xong một giọt nước mắt rơi xuống.

Trương Minh Vũ thấy vậy, trong lòng chợt thắt lại.

Cô ấy…

Một cảm giác khó có thể tả được từ từ dâng lên trong lòng Trương Minh Vũ.

Anh không ngờ...

Lâm Kiều Hân thực sự quan tâm đến anh nhiều như vậy ư?

Bốn mắt nhìn nhau…

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân tràn đầy sự đau lòng.

Khóe môi Trương Minh Vũ không kiềm được nở nụ cười, trong lòng ấm áp đến kỳ lạ.

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nói: “Không sao, chỉ có lúc hơi mệt thôi, thật sự không có chuyện gì nguy hiểm cả”.

Đôi bàn tay trắng nõn của Lâm Kiều Hân nắm chặt.

Cô biết không thể nào có chuyện không nguy hiểm.

Nhưng…

Cô cũng không biết nên hỏi thế nào…

Lâm Kiều Hân yên lặng thở dài một tiếng.

Trương Minh Vũ muốn nói lại thôi, căn bản cũng không biết nên nói gì.

Cả phòng khách trở nên yên tĩnh.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bầu không khí hơi ngượng ngùng.

Lâm Kiều Hân khẽ cắn răng.

Một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên hỏi: “Anh… có đói không?”

Hả?

Trương Minh Vũ ngạc nhiên.

Yên lặng một lát rồi sau đó trả lời: “Ừ… hơi đói, anh vẫn chưa ăn gì”.

Nói xong anh xấu hổ gãi đầu.

Lâm Kiều Hân nghe thấy vậy trong mắt lập tức lóe lên.

Cô nhanh chóng đứng dậy: “Vậy anh đợi một chút, em đi nấu cơm”.

Hả?

Trương Minh Vũ vừa nghe thấy thế, ánh mắt hiện lên sự khó hiểu.

Nhưng không đợi cho anh kịp suy nghĩ thì Lâm Kiều Hân đã vào trong bếp…

Trương Minh Vũ trợn mắt.

Lâm Kiều Hân… nấu cơm hả?

Giỡn cái gì vậy?

Ồ!

Không lâu sau bếp đã được bật lên.

Trương Minh Vũ ngạc nhiên đứng dậy, đi về cửa phòng bếp.

Yên lặng quan sát.

Thấy Lâm Kiều Hân bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.

Nấu nước?

Để làm gì?

Ánh mắt Trương Minh Vũ mờ mịt.

Lâm Kiều Hân rất nhanh bắt đầu khéo léo xử lý các nguyên liệu khác nhau.

Thịt được chần qua rất thuần thục.


Trương Minh Vũ ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VẢ
07 Tháng năm, 2023 09:52
truyện hấp dẫn đấy
BÌNH LUẬN FACEBOOK