Mục lục
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sếp Chu lạnh lùng nói: “Nếu không phải vì anh chưa đánh người, tôi đã sa thải cả anh rồi. Còn không mau đi đi!”

Khoé miệng Dịch Thanh Tùng khẽ giật giật.

Hắn ta ngẩng đầu lên, vốn tưởng Trương Minh Vũ sẽ từ chối nhưng nào ngờ lại phát hiện anh chỉ mỉm cười đứng đó, dường như đang chờ đợi!

Ken két!

Hắn ta cắn chặt răng.

Sau một hồi do dự, cuối cùng hắn ta vẫn siết chặt tay thành nắm đấm đứng dậy, trầm giọng nói: “Xin lỗi người anh em Trương Minh Vũ, vừa rồi tôi không nên ngăn anh lại”.

Hắn ta đang định ngẩng đầu lại bị sếp Chu quát ầm lên: “Chân thành vào! Sao vẫn chưa cắn nát răng luôn đi?”

Câu nói này khiến hắn ta không khỏi lo sợ.

Lâm Kiều Hân liên tục nháy mắt ra hiệu cho Trương Minh Vũ nói đỡ vài câu. Dù sao chuyện tìm thần y vẫn còn phải nhờ vào Dịch Thanh Tùng.

Nhưng anh lại vờ như không thấy.

Dịch Thanh Tùng hít một hơi thật sâu rồi tươi cười nói: “Nào người anh em, tôi xin lỗi mà. Tôi sai rồi, mong anh hãy tha thứ cho tôi”.

Bấy giờ anh mới mỉm cười đáp lại: “Anh Dịch nói gì thế. Anh làm vậy cũng là vì muốn tốt cho tôi thôi mà, sao tôi có thể bắt anh xin lỗi được”.

Dịch Thanh Tùng suýt tức hộc máu!

Xin lỗi xong rồi anh mới chịu mở mồm!

Trương Minh Vũ lại cười hỏi: “Vậy xin hỏi anh Dịch, tôi có thể đi được chưa?”

Dịch Thanh Tùng nặn ra một nụ cười giả dối: “Được chứ, đương nhiên là được…”

“Cảm ơn”.

Anh gật đầu đáp lại một câu rồi quay lưng rời khỏi công ty.

Ban đầu anh chỉ muốn tới để giải quyết chuyện cổ phần, nào ngờ lại lãng phí nhiều thời gian ở đây như vậy.

Chẳng mấy chốc, bóng dáng của anh đã biết mất khỏi tầm mắt mọi người.

Đám lãnh đạo cấp cao kia đều đã bị sa thải, tất nhiên sẽ không thể tham gia buổi tiệc gì đó được. Dịch Thanh Tùng cũng giận dữ rời đi.

Cuối cùng, Lâm Kiều Hân chỉ đành thất vọng đi ra khỏi tập đoàn Đại Phú.

Sau khi rời đi, Trương Minh Vũ lên xe về nhà họ Lâm.

Sợ là Trần Đại Phú còn phải mất một khoảng thời gian nữa mới giải quyết xong chuyện cổ phần, bây giờ anh về khách sạn cũng chẳng có tác dụng gì.

Hơn nữa anh cũng đã đặt ra quy tắc, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không có ai dám vi phạm.

Chiếc xe nhanh chóng về tới gần khu biệt thự nhà họ Lâm. Anh bảo Long Tam lái xe đi luôn.

Còn anh thì đi bộ về biệt thự.

Anh gõ cửa một hồi vẫn chẳng thấy ai ra mở.

Anh đoán chắc là Lý Phượng Cầm lại đi bài bạc ở đâu đó rồi.

Anh bất lực lắc đầu, đi ra xung quanh tìm kiếm chìa khoá nhưng tìm mãi không thấy.

Mẹ nó, không về nhà được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VẢ
07 Tháng năm, 2023 09:52
truyện hấp dẫn đấy
BÌNH LUẬN FACEBOOK