Tim Trương Minh Vũ cũng đã nhảy lên tận cổ họng rồi!
Nhưng ... không có cách nào để tránh cả!
Lâm Kiều Hân khẽ hô lên: "Cẩn thận!"
Nói xong phi thân lao về phía trước!
Hả?
Hai mắt Trương Minh Vũ lập tức mở to!
Lâm Kiều Hân muốn…đỡ cho anh à!
Anh còn chưa kịp phản ứng, Lâm Kiều Hân đã đứng trước mặt anh!
Bất chấp sự sợ hãi trên khuôn mặt, trong đôi mắt xinh đẹp ánh lên vẻ kiên định!
Tất cả mọi người trợn to mắt!
Sơn Bán Lộ cũng chẳng hề nương tay, cứ thế giáng xuống!
Trương Minh Vũ hoảng sợ!
Anh không muốn Lâm Kiều Hân bị thương!
Nhưng mọi thứ đã ở ngay trước mắt! Anh phản ứng kịp thì đã quá muộn!
Móng vuốt thép giáng xuống!
Lâm Kiều Hân tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói lạnh đến thấu xương vang lên: "Tao đã cho mày cơ hội thế mà mày lại vất nó đi!"
Giọng nói rất dễ chịu!
Cái này……
Mọi người đều bị sốc!
Ngay sau đó, mọi người lại cảm nhận được một bóng đen lóe lên trước mặt!
Trương Minh Vũ run rẩy!
Giọng nói này...
Lâm Kiều Hân cũng sửng sốt.
Ngay sau đó, cơ thể của Sơn Bán Lộ run lên dữ dội!
Một cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ phía sau truyền đến!
Cái này……
Đồng tử của Sơn Bán Lộ co lại!
Cuối cùng, hắn không còn cách nào khác ngoài việc thu hồi móng vuốt thép lại!
Khoảnh khắc tiếp theo, một cơn đau nhói từ thắt lưng truyền đến!
Hít!
Sơn Bán Lộ hít một hơi ngay lập tức!
Cơ thể, gục xuống!
Ầm!
Một âm thanh chói tai vang lên!
Hít!
Mọi người xung quanh lập tức hít một hơi!
Tất cả mọi người đều chết lặng!
Họ thấy rõ ràng Sơn Bán Lộ đã ngã khụy ...lại bật lên!
Sức…sức mạnh thật đáng sợ?