Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Lam bị đánh thức bởi tiếng chim hót ríu rít bên tai.

 

Vừa mở đôi mắt còn đang ngái ngủ ra, những đồ trang trí và nội thất tinh xảo đã đập vào mắt cô. Tô Lam ngay lập tức nhớ lại chuyện tối qua.

 

Cô quay đầu thì thấy người bên gối đã không ở đây nữa, chỉ còn lại tấm khăn trải giường lộn xộn cùng chiếc gối vương đầy mùi hương của anh.

 

May mà anh không có ở đây, bằng không Tô Lam không biết nên đối mặt với anh thế nào nữa. Chuyện tối qua thật sự khó nói.

 

Sau đó, Tô Lam bất chợt nhìn thấy chiếc đồng hồ trên tường. Chín giờ rồi cơ á!

 

Trời ạ! Vậy là cô muộn làm rồi.

 

Vài phút sau, Tô Lam đột nhiên ngồi dậy.

 

Nhìn xuống cơ thể trần truồng của mình dưới chăn, cô nhặt chiếc khăn tắm chết tiệt bị ném xuống đất tối qua lên, quấn quanh người rồi đi vào phòng tắm. Nhưng sau khi tìm kiếm một hồi lâu, cô vẫn không tìm thấy bộ quần áo mình thay ra sau khi tắm lúc tối.

 

Quần áo của cô đâu rồi? Sao lại biến mất? Phải làm sao đây? Cô mặc gì đi làm bây giờ?

 

Lúc đang sốt ruột, Tô Lam đột nhiên nhìn thấy một chiếc túi xách trên bồn rửa mặt trong phòng tắm. Trên túi xách có một tờ giấy ghi chú.

 

Tô Lam cầm lấy tờ giấy một cách ngờ vực, nhìn xuống thì thấy trên đó viết hai dòng chữ phượng bay rồng múa.

 

Trong sự phóng khoáng của nét chữ hoà lẫn vẻ kiêu ngạo. Tô Lam biết đây là chữ của Quan Triều Viễn.

 

"Tôi nhờ mẹ Trần giặt quần áo cho em rồi. Em mặc tạm bộ trong túi xách một ngày đi.”

 

Tô Lam đặt tờ giấy xuống. Lấy trong túi xách ra một chiếc váy lụa màu kaki, kiểu dáng mới lạ, chất vải tốt, hơn nữa còn rất trang nhã.

 

Thậm chí còn có bộ nội y da báo phong cách nóng bỏng đến mức khiến người ta nhìn thôi cũng phải đỏ mặt.

 

Tô Lam ném chiếc bikini và quần lót chữ T ít vài đến mức đáng thương vào trong túi xách một cách chán ghét.

 

Bộ quần áo và đồ lót này rất quen thuộc với Tô Lam. Cô lập tức nhớ ra đây là đồ Quan Triều Viễn bảo nhân viên của trung tâm thương mại giao đến nhà.

 

Chắc chắn Quan Triều Viễn đang cố ý giờ trò, định để cô mặc kiểu đồ lót hở hang như vậy. Nghĩ thôi là đã thấy chán nản rồi!

 

Đúng rồi, hình như trước cô có mua cho anh ta một chiếc quần lót có hoa văn da báo. Thì ra anh ta đang trả thù mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK