Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Diệp Thế Vĩ mỉm cười chuẩn bị rời đi thì Tô Lam lập tức bước lên phía trước, vội vàng nói: “Ông Diệp, tôi nghĩ là ông không hiểu rõ người vợ mới này của mình rồi?”

 

Một câu người vợ mới này lộ ra vẻ không tôn trọng, nụ cười trên mặt Diệp Thế Vĩ lập tức cứng lại, ông ta nhìn chằm chằm Tô Lam, hỏi: “Cô nói vậy là có ý gì?”

 

Nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt Diệp Thế Vĩ, Tô Lam trả lời: “Vợ của ông muốn chúng tôi tăng dự toán lên gấp đôi, ông là một doanh nhân nhiều kinh nghiệm, hẳn là ông hiểu ý của tôi nhỉ?”

 

Nghe cô nói câu này, ánh mắt Diệp Thế Vĩ khẽ nheo lại:“Ông cũng biết trong nghề này của chúng tôi, nếu như hồ sơ trong tay có sai lầm rất lớn thì chúng tôi sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý, vì vậy đây chính là lý do tại sao hồ sơ này lại có nhiều kế toán sang tay như vậy.” Tô Lam nói khá mơ hồ, cũng không trực tiếp nói rằng Hồ Tinh cố tình moi tiền.

 

Nhưng chính vì nói như vậy nên Diệp Thế Vĩ lập tức trở nên cực kỳ phẫn nộ.

 

“Tôi nói này cô gái, tôi hiểu ý của cô, cô nói là vợ của tôi cố ý muốn cô tăng dự toán lên, sau đó moi tiền từ công ty của tôi có đúng không?” Diệp Thế Vĩ tức giận hỏi.

 

Giọng nói của Diệp Thế Vĩ rất lớn, khiến lỗ tai của Tô Lam bị chấn động đến mức vô cùng khó chịu, thật ra đây cũng là kết quả mà cô đã nghĩ tới: “Ông Diệp, ông có biết quá khứ của Hồ Tinh không? Ông có biết rốt cuộc bà ta là người như thế nào không? Tôi nghĩ nếu như ông đã biết quá khứ của bà ta thì ông cũng không ngạc nhiên như vậy, ông sẽ cho rằng tất cả những gì bà ta làm ngày hôm nay đều là bình thường thôi.”Tô Lam bình tĩnh nói tiếp.

 

Nhưng lời nói của Tô Lam đã khiến Diệp Thế Vĩ tức giận hoàn toàn. Ông ta bước tới từng bước, ép Tô Lam vào góc sân thượng: “Tôi nói này cô gái, rốt cuộc thì cô có thù hận gì với vợ của tôi, tại sao cô lại muốn hãm hại vợ tôi như vậy? Tôi nói cho cô biết, trong lòng tôi, vợ tôi rất quan trọng, tôi tuyệt đối không tin bà ấy sẽ làm ra chuyện như vậy, sau này tôi không muốn gặp lại cô nữa!”

 

Diệp Thế Vĩ nói xong đã xoay người rời đi, nhưng mới đi được hai bước, ông ta bỗng nhiên quay lại, hung ác nói với Tô Lam: “Tôi cũng sẽ không làm việc với công ty Khải Hàng của các người nữa, tôi muốn đổi công ty kế toán!”

 

Nói xong, Diệp Thế Vĩ xoay người rời đi. Nghe ông ta nói như vậy, Tô Lam có chút sốt ruột, cô tiến lên đi theo mấy bước, nói thẳng: “Năm đó Hồ Tinh chính là kẻ thứ ba, chồng cũ của bà ta là do bà ta cướp từ tay người khác, bà ta phá hoại gia đình nhà người ta, sau đó cùng chồng cũ mở một công ty bảo hiểm nhỏ, cách kéo bảo hiểm của bà ta vô cùng đặc biệt, đến mức bất kỳ khách hàng nam nào có chút tiền đều sẽ náo loạn đòi ly hôn với vợ sau khi mua bảo hiểm của bà ta, bây giờ bà ta đã leo lên cành cây cao là ông, bà ta lập tức đá văng người chồng cũ đã gắn bó hơn hai mươi năm với mình, tôi không biết tình cảm mà bà ta dành cho ông là thật hay không, nhưng việc bà ta coi trọng tiền của ông thì chắc chắn là thật…”

 

Tô Lam còn chưa nói hết thì Diệp Thế Vĩ đã bước tới, tức giận nói: “Con nhóc này, cô đúng là muốn ăn đòn, xem ra nếu không dạy cho cô một bài học thì cô sẽ lại mở miệng nói bậy!”

 

Nói xong, Diệp Thế Vĩ giơ bàn tay to của mình lên, đánh về phía mặt của Tô Lam.

 

Tô Lam cau mày, cô không ngờ người như Diệp Thế Vĩ cũng sẽ ra tay đánh phụ nữ, cho nên không kịp né tránh, cô cảm thấy có lẽ cái tát này dư sức đánh gãy răng của cô.

 

Ngay khi Tô Lam cảm thấy nhất định mình không thể ra khỏi nhà trong mười ngày nửa tháng, bỗng nhiên một bóng đen chợt lóe, một cánh tay vươn ra nắm lấy cổ tay của Diệp Thế Vĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK