Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Lam cúi đầu nghĩ: "Giờ cô chỉ sợ mẹ cô không cầm được lòng mà lại làm hòa với Tô Mạnh Cường thôi. Tô Mạnh Cường đó là một tay đểu giả vô tình vô nghĩa, nếu mẹ cô lại ở cạnh ông ta thêm lần nữa, thì chắc nửa đời sau coi như bỏ rồi. Giờ chỉ có thể để bác Lý đi nói hết những gì bà ta biết với mẹ, có lẽ tự cô nói ra còn chẳng hiệu quả bằng để người khác nói vào. Hi vọng lần này mẹ có thể giống như những gì bà ấy nói, chỉ thương hại Tô Mạnh Cương chứ không còn chút tình cảm nào với ông ta. 

Mặc dù trong lòng nhớ mẹ, cũng thấy lo cho Tổ Yên và Chi Chi nhưng Tô Lam biết mọi chuyện không thể xoay chuyển chỉ dựa vào ý chí của cô được. Giờ cô chỉ có thể từng bước dàn xếp ổn thỏa chuyện của bản thân rồi sau đó mới đi giúp mẹ được. 

Sau đó, Tô Lam lại đi nộp CV, mong có thể tìm được một công việc có đãi ngộ tốt và không gian để phát triển. Cuối cùng, thời gian cũng không phụ người có lòng, rất nhanh đã có công việc kế toán với quy mô khá tầm cỡ liên hệ với Tô Lam.

Cô đã có vài năm kinh nghiệm làm việc, chưa kể bây giờ cũng chín chắn nhiều, nên đã thuận lợi vượt qua buổi phỏng vấn. 

Thứ hai, Tô Lam ăn mặc chỉnh tề xuất hiện trong phòng làm việc của Linda Lâm, giám đốc bộ phận kế toán công ty Khải Hàng. Linda Lâm mới khoảng ba mươi tuổi, mặc chiếc váy liền vàng cổ tròn, mái tóc xoăn hơi cháy nắng thả sau gáy.

Tại cô ấy đeo một đôi khuyên to màu vàng nạm ngọc trai, gương mặt thanh tú với nước da trắng.

Cô ấy là một người đẹp giỏi giang, hơn nữa còn rất thời thượng, mở miệng đã nói rất nhiều từ tiếng Anh, nếu đoán không lầm chắc là một du học sinh về nước. 

Tô Lam ngồi đối diện Linda Lâm thấy bản thân rất quê mùa. 

Mặc dù tuổi tác ngang cô ấy, nhưng tóc cô vẫn là màu đen như cũ, chưa từng nhuộm, mấy năm nay còn vì sinh con mà duỗi thẳng tóc.

Cô mặc một bộ đồ đen nghiêm túc từ mấy năm trước, đi giày cao gót đồng màu, cả người trên dưới không có lấy một món trang sức, khiến người ta thấy vừa cứng nhắc lại quê mùa.

Cũng may nước da trắng trẻo, mặt mũi thanh tú lại rất thoải mái, tự nhiên, có vẻ như đây là những lời khen tốt nhất có thể dành cho cô ngay lúc nào. 

Tuy nhiên, tâm thái của Tổ Lam đã biến đổi nghiêm trọng. Trước đó dù lúc độc thân hay khi yêu đương, cô đều rất để ý vẻ bề ngoài, ngày nào cũng trang điểm nhẹ, mặc đồ đẹp, mua lấy vài món trang sức có giá phải chăng.

Nhưng từ sau khi có Xuân Xuân, tâm thái của cô đã thay đổi hoàn toàn, nhất là giờ còn thêm Quan Minh An nữa.

Nhiệm vụ quan trọng nhất của cô bây giờ là sống độc lập, cho con sống một cuộc sống tốt hơn, mấy năm sau sẽ có một căn nhà thuộc về mình. 

Vậy nên giờ cô cần phải chăm chỉ làm việc, kiếm cho đủ tiền. Linda Lâm quán sát Tô Lam sau đó cười nói: "Tôi đã xem CV công việc của cô rồi. Cô từng làm việc với một luật sư tên Quan Khởi Kỳ tại Thịnh Thế, kĩ năng cơ bản của công việc có cả, giờ chúng tôi đang có tổng cộng sáu tổ làm việc, cô đến tổ sáu đi." 

"Trưởng bộ phận Lâm, tôi xin nghe theo sắp xếp của cô."

Tô Lam khiêm tốn nói. Mặc dù bản thân và người ta cũng ngang tuổi nhau, nhưng chẳng biết hiện giờ người ta đã vượt xa mình bao nhiêu bậc rồi.

Cô khá ngưỡng mộ. Linda Lâm thời thượng và dày dặn kinh nghiệm trước mặt này.

Chắc chắn phải tốt nghiệp trường nổi tiếng ở nước ngoài lắm thì mới có thể trở thành giám đốc bộ phận kế toán của công ty Khải Hàng nổi tiếng từ khi còn rất trẻ thế này. Bản thân cô bốn mươi tuổi còn chưa chắc có thể ngồi vào vị trí này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK