• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 62: Mẹ con sắp phải chia xa thật rồi

Vận may? 

Vận may gì? 

Trương Thiên Kim mặt mày hớn hở nói: “Có tên coi trọng khả năng sinh đẻ kinh người của con, quyết định ở cùng con, con gái ơi, rốt cuộc cũng có người muốn con rồi!” 

Hạ Giản Linh: "..." 

Trương Thiên Kim lại cấp tốc bổ sung một câu: "Con yên tâm, không phải đưa đứt chân đứt tay mắt mù cần con nuôi đầu!” 

Hạ Giản Linh: "..." 

Cô thật không biết nói gì. 

Ách...... 

Cô biết từ sau khi cô sinh ra tám đứa con, trong lòng mẹ cô , địa vị của cô đã rớt xuống nghìn trượng, nhưng không nghĩ đến lại lưu lạc đến trình độ này rồi. 

Chỉ cần là một người đàn ông không bị tàn tật muốn ở cùng bố, mẹ của cô thế mà lại kích động đến mức rơi cả nước mắt. 

Cường điệu đến mức này cơ à? Còn cái gì mà xem trọng năng lực sinh đẻ của cô? Đây là cái quý gì? 

Có tên đàn ông sẽ coi trọng khả năng sinh đẻ kinh người của một người phụ nữ à? 

Lời này, có chút nực cười. 

“Mẹ, mẹ đang nói đùa với con sao?” Hạ Giản Linh hồ nghi. 

“Không phải nói đùa” Trương Thiên Kim nghiêm túc nói: “Là nhà hàng xóm đối diện nói với mẹ đấy, cô ta giới thiệu cho con, hiểu tận gốc dễ, người ta lớn lên nhìn cũng đẹp, có công việc ổn định, có nhà có xe, còn chưa kết hôn!” 

Theo Trương Thiên Kim, người đàn ông như vậy có thể coi trọng Hạ Giản Linh, Hạ Giản Linh thực sự cần thắp nhang cầu nguyện. 

Hạ Giản Linh càng hoài nghi. 

Một người đàn ông chưa kết hôn, sẽ đồng ý với người phụ nữ đã sinh tám đứa bé sinh sống sao? “Mẹ, mẹ không có lầm chứ” Hạ Giản Linh nói. 

“Lầm cái gì được!” Trương Thiên Kim nói: “Không phải đã nói với con rồi à, cậu ta coi trọng khả năng sinh đẻ của con, dù sao ở đâu có người phụ nữ có thể sinh được tắm đứa con a!” 

Hạ Giản Linh: "..." 

Cô chả thích lắm: “Nói sau đi mẹ” 

Mặc kệ người đàn ông này nhìn trúng điều gì từ cô, cô đều chả có hứng thú. 

Từ sau khi sinh ra tám bảo bối này, cuộc đời của cô chỉ có một mục tiêu, chính là nuôi dưỡng những đứa bé này thành người!” 

Còn đàn ông, Hạ Giản Linh cô không cần. 

Nói xong Hạ Giản Linh liền muốn trở về phòng nghỉ ngơi, giày và cả ngày hôm này, cô sắp mệt chết rồi. 

Trương Thiên Kim nhìn thấy Hạ Giản Linh muốn đi, kéo lấy Hạ Giản Linh: “Nói xong rồi đó, mai con đi gặp cậu ta một lần” 

“Mẹ, con không đi đâu” Hạ Giản Linh nói: "Con rất bận” 

“Con dám không đi” 

“Vì cái gì không dám?” 

“Con dám không đi, mẹ liền treo cổ ngay trước mặt con” Trường Thiên Kim uy hiếp nói. 

“Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn làm cái gì đấy!”. 

Trương Thiên Kim một mặt bi tráng: “Hạ Bích Thảo người ta tìm được một người bạn trai có tiền, mà con gái của tôi, sinh tám đứa con không nói, đến bố của con mình là ai cũng không biết, người ngoài đều đang cười vào mặt con, nói con không có ai muốn đấy!” 

“Mặt mo của mẹ con đều bị con làm cho không dám nhìn người rồi! Nếu như cuối cùng cũng có đàn ông muốn con, mà còn lại không chịu đi gặp, con như vậy, mẹ sống cũng không có hi vọng a...." 

Trương Thiên Kim phàn nàn khiến Hạ Giản Linh không chịu được. 

Cô chỉ có thể thỏa hiệp nói: “Được được được, con đi gặp là được chứ gì?” Trương Thiên Kim lúc này mới vừa lòng thỏa ý. Bà nói: “Ngày mai về sớm một chút, ăn mặc trang điểm cho đàng hoàng” “Dạ dạ” Hạ Giản Linh chạy về phòng. Sắp sửa nằm xuống, chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên. 

Số lạ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK