• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng dưới sự động viên của Tiêu Hoàng Nam, Khương Phương Ngọc vẫn kiên trì đi về phía trước, trông rất lo lắng. 

Nhanh chóng, cô đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. 

Bởi vì chỉ có cô là không mang quà. Mà những người mang quà đến, cũng nhớ tới lời Tiêu Hoàng Nam nói lúc nãy, trong lòng vô cùng hận Tiêu Hoàng Nam và Khương Phương Ngọc. 

“Cô tên là gì?” 

Tôn Kiến Quốc đã sớm nhận được mệnh lệnh của Hàn Lục Dân, cũng nhìn thấy Tiêu Hoàng Nam ở phía xa, lúc này cười hỏi. 

“Tôi... tôi là Khương Phương Ngọc” Khương Phương Ngọc nhẹ giọng trả lời, cả người run rẩy, giọng nói như muỗi kêu. 

“Khương Phương Ngọc. Cô đến từ công ty nào?” Tôn Kiến Quốc hỏi. Khương Phương Ngọc ngẩn ra, cô hoàn toàn không có công ty. Cho nên, cô quay đầu lại cầu cứu Tiêu Hoàng Nam. 

Nhưng không đợi Tiêu Hoàng Nam nói gì, thì Khương Thiên Hàn và Từ Thu Thủy ở bên kia đã giơ tay lên, cười tươi chạy đến. 

Từ Thu Thủy lớn tiếng nói: “Tập đoàn Khương thị, con bé là người nhà họ. Khương chúng tôi, là con gái của tôi” 

“Đúng đúng đúng, cũng là chị của tôi. Tôi là Khương Thiên Hàn, đây là danh thiếp của tôi” Khương Thiên Hàn nở nụ cười nịnh nọt, vội vàng lấy danh thiếp từ trong người ra đưa qua. Không biết xấu hổ, lúc này, Từ Thu Thủy và Khương Thiên Hàn phát huy hết sức. 

Nhưng mẹ con hai người bọn họ không hề nhận ra, ngược lại trong lòng còn vô cùng kích động. 

Ai mà ngờ được, Hàn Lục Dân lại không nhận quà. Không chỉ không nhận, còn trực tiếp từ chối ý định hợp tác của các gia tộc và công ty tặng quà, ngược lại chọn một người duy nhất không mang quà Khương Phương Ngọc. 

Đây là một cơ hội, là cơ hội của Khương Thiên Hàn anh ta. Là cơ hội của chi thứ hai nhà họ Khương. 

Tiêu Hoàng Nam nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, nói: “Cô ấy là con gái của bà á? Là chị của cậu à? Tôi nhớ hình như hôm qua hai người không nói như vậy” 

“Tiêu Hoàng Nam, ở đây có chuyện của cậu sao? Câm miệng lại cho tôi.” Từ Thu Thủy không hề khách khí, trực tiếp mắng. 

“Đúng vậy. Tiêu Hoàng Nam, anh không phải là con rể của nhà họ Khương 

chúng tôi, anh không có tư cách chỉ tay năm ngón ở đây đâu.” Khương Thiên Hàn tức giận nói, sợ bởi vì Tiêu Hoàng Nam mà làm hỏng mất lần hợp tác lần này với tập đoàn Lục Dân. 

Lúc này Tôn Kiến Quốc cũng cau mày, hỏi: “Cô Khương, cô chắc chắn cô là người của tập đoàn Khương thị chứ? Người này là mẹ của cô, người này là em trai của cô sao?” 

Tôn Kiến Quốc có chút do dự, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Tiêu Hoàng Nam. 

Anh ta nhớ hôm qua thiếu tá Hàn nói chỉ giao cho một mình Khương Phương Ngọc, bây giờ lại chui ra hai người này, khiến anh ta có chút khó xử. 

Khương Phương Ngọc còn đang ngẩn ngơ, lúc này đột nhiên phản ứng lại, do dự nói: “Tôi... tôi.” 

“Cô cái gì mà cô. Khương Phương Ngọc, tôi là mẹ của cô. Nó là em trai cô. Cô là người nhà họ Khương Từ Thu Thủy lạnh lùng nói, sợ Khương Phương Ngọc sẽ nói bậy gì đó. 

Mặc dù bà ta chỉ là mẹ kế của Khương Phương Ngọc, nhưng trên pháp luật, bà ta cũng là mẹ. 

Khương Thiên Hàn cũng tức giận trừng Khương Phương Ngọc, nói: “Chị. Chị đừng có nói bậy đấy. Nếu không, đến cửa nhà chị cũng không được bước vào đâu” 

Đe dọa. 

Đến lúc này rồi, mà Từ Thu Thủy và Khương Thiên Hàn cũng còn đe dọa Khương Phương Ngọc. 

“Khương Nhược Đông. Ông qua đây, nói một câu xem. Cô ta có phải con gái của ông không?” Từ Thu Thủy thấy Khương Phương Ngọc do dự, lập tức kéo Khương Nhược Đông đang đứng một bên qua. 

Khương Nhược Đông cũng không ngu, lúc này chỉ có thể mặt dày, nói: “Phương Ngọc, lẽ nào con không muốn nhận người bố này sao?" 

Cảm xúc Khương Phương Ngọc có chút kích động, cô không thể ngờ được, Khương Nhược Đông đột nhiên muốn nhận người con gái là cô, đến cả mẹ kế Từ Thu Thủy và em trai Khương Thiên Hàn luôn không thích mình, cũng nóng lòng muốn nhận thân thích với mình. 

Cô đã đợi năm năm rồi, lúc này không kìm được nước mắt, muốn mở miệng đồng ý. 

Kết quả, Tiêu Hoàng Nam đột nhiên đứng ra, nói với Khương Phương Ngọc: “Phương Ngọc, em phải suy nghĩ cho kỹ, lúc đầu bọn họ đối xử với em thế nào. Bây giờ, bọn họ nhận em chỉ là muốn lợi dụng em để được hợp tác với tập đoàn Lục Dân thôi” 

Toàn thân Khương Phương Ngọc run rẩy, viền mắt đỏ hỏng nhìn Tiêu Hoàng Nam, nói: “Nhưng dù sao bọn họ cũng là bố, mẹ và em trai của em. Tiêu Hoàng Nam, em đợi năm năm rồi, em thật sự rất muốn về nhà” 

Tiêu Hoàng Nam nghe thấy vậy, thở dài bất lực, nói: “Em sẽ tin anh chứ?” 

“Ừm” Khương Phương Ngọc gật đầu, nói: “Em tin anh” Tiêu Hoàng Nam nắm chặt tay cô, nói: “Vậy thì nghe theo anh” 

Nói xong, anh quay đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn một nhà ba người của Khương Nhược Đông, nói với Tôn Kiến Quốc: “Xin lỗi, chúng tôi không biết bọn họ. Bọn họ không hề có quan hệ với chúng tôi. Khương Phương Ngọc đã không còn bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Khương nữa rồi. Hơn nữa, ông ta đã từng nói, cắt đứt quan hệ bố con với vợ tôi”. 

Âm. Câu nói này trực tiếp rơi vào tai ba người Khương Nhược Đông, cũng khiến mọi người kinh ngạc bàn tàn. 

Đến cả Khương Mỹ Dung cũng tràn đầy nghi ngờ nhìn Tiêu Hoàng Nam, nhưng, trong lòng cô ta nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm. 

Chỉ cần một nhà Khương Nhược Đông không lấy được hợp đồng, vậy thì không có uy hiếp gì với mình cả. 

Nhưng Khương Phương Ngọc lại nhận được ưu ái của tập đoàn Lục Dân, điều này khiến Khương Mỹ Dung lòng dạ hẹp hòi rất khó chịu. 

Dựa vào cái gì chứ? 

“Tiêu Hoàng Nam. Mày điên rồi. Mày đang nói cái gì vậy? Đây là việc nhà của nhà bọn tao, liên quan gì đến một thằng lang thang như mày” Từ Thu Thủy bùng nổ, giơ tay muốn tát Tiêu Hoàng Nam. 

Nhưng cái tát này của bà ta bị Tiêu Hoàng Nam giữ trong không trung. 

Tiêu Hoàng Nam lạnh lùng nhìn Từ Thu Thủy, lạnh giọng nói: “Đừng cho rằng tôi không dám đánh phụ nữ” 

Lộp bộp. Lúc này Từ Thu Thủy cảm thấy sởn cả tóc gáy, cả người run lên vì sợ hãi. 

Ánh mắt của Tiêu Hoàng Nam rất đáng sợ, giống như thần chết trong địa ngục vậy, khiến Từ Thu Thủy cảm thấy khó thở. 

“Mày mày mày... mày muốn làm cái gì?” Từ Thu Thủy hoảng sợ. 

Tiêu Hoàng Nam hất tay bà ta ra, lạnh lùng trưng bà ta, sau đó nói: “Muốn lấy được hợp đồng trong tay Khương Phương Ngọc, thì có một số điều kiện nhỏ. Nhà họ Khương phải dùng kiệu lớn ba người khiên đón Khương Phương Ngọc về nhà họ Khương. Một nhà ba người các người, cũng phải xin lỗi Khương Phương Ngọc. Ngoài ra, ông cụ Khương phải đích thân đến mời. Còn nữa.” 

Nói đến đây, ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Hoàng Nam rơi trên người Khương Mỹ Dung, khiến toàn thân Khương Mỹ Dung run rẩy, ớn lạnh sợ hãi. 

“Cô ta, nhất định phải quỳ xuống xin lỗi Khương Phương Ngọc và Ca Cao. Nếu không, lần hợp tác này, sẽ không có liên quan gì đến nhà họ Khương cả” 

“Mày mơ đi. Tao không thể xin lỗi loại hèn hạ như nó đâu. Tuyệt đối không?” 

Khương Mỹ Dung tức giận giậm chân nói. 

Tuy nhiên, Tiêu Hoàng Nam trực tiếp phớt lờ cô ta, quay người đưa Khương Phương Ngọc rời khỏi nơi này. 

Khương Mỹ Dung tức giận, quay đầu nhìn Tôn Kiến Quốc, hét lên: “Quản lý Tô. Khương Phương Ngọc kia không biết cái gì cả, cũng hoàn toàn không có căn cơ và thực lực, đến một công ty cũng không có. Các người thật sự muốn hợp tác với cô ta sao?” 

Tôn Kiến Quốc lạnh lùng nhìn Khương Mỹ Dung, hừ lạnh một tiếng nói: “Đây là lực chọn của tập đoàn Lục Dân chúng tôi, cũng là lựa chọn của thiếu tá Hàn, cô không có tư cách chất vấn” 

Nói đến đây, Tôn Kiến Quốc nhìn mọi người có mặt, nói: “Đối tượng lựa chọn hợp tác lần đã xác định rồi. Chính là phương Phương Ngọc 

Nói xong Tôn Kiến Quốc cũng quay người rời đi. 

Mọi người ở cửa chỉ có thể trơ mắt nhìn cửa lớn đóng lại, sau đó bất lực thở dài rời đi, đồng thời cũng nguyền rủa Khương Phương Ngọc và Tiêu Hoàng Nam. 

Khương Mỹ Dung cũng tức đến nỗi lồng ngực không ngừng phập phồng, hung ác trừng mắt nhìn bóng lưng rời đi của Tiêu Hoàng Nam và Khương Phương Ngọc. 

“Bố, chúng ta làm sao đây? Đây là miếng thịt đã đến miệng rồi mà, nếu như có thể lấy được hợp tác lần này trong tay của Khương Phương Ngọc, thì địa vị của chúng ta ở nhà họ Khương cũng sẽ hoàn toàn thay đổi” Khương Thiên Hàn rất gấp gáp, anh ta đã thèm muốn chức vị tổng giám đốc thị trường, thậm chí là vị trí tổng giám đốc của công ty từ lâu rồi. 

Sắc mặt Khương Nhược Đông trầm xuống: “Chúng ta nhanh chóng trở về nói với ông nội, để ông ấy quyết định”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK