• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chương 54: Không thể làm giả hóa thật

Tịch Gia Thiên yết hầu lên xuống. 

Một cô tà hóa đột nhiên bốc lên. 

Cỗ tà hỏa này khiến Tịch Gia Thiên tiến lên trước một bước, rồi lập tức ôm lấy vòng eo của Hạ Giản Linh. 

Eo của người phụ này rất nhỏ rất mềm. 

Trên người của cô cũng mang một mùi hương rất thơm. 

Giống như là thuốc mê, chui vào trong mũi Tịch Gia Thiên, khiến anh càng ngày càng cảm thấy nóng bức. 

Tịch Gia Thiên bắt lấy cổ tay của Hạ Giản Linh, dần dần hướng lên phía trên. 

Hạ Giản Linh bị dọa đến thân thể đều trở nên cứng ngắc. 

Cô run rẩy nói: “Giám đốc Tịch, chúng ta đã nói rồi, không thể làm giả hóa thật” 

Cô đồng ý giúp Tịch Gia Thiên, thế nhưng đều đã đàm phán xong rồi! Nếu không có làm sao có thể to gan như vậy dám đi theo Tịch Gia Thiên về nhà. 

Tịch Gia Thiên híp con mắt lại. 

Đúng là đã nói rõ. 

Nhưng vào loại thời điểm này, một người đàn ông làm thế nào khống chế được chính mình. 

Khả năng tự kiềm chế mạnh mẽ của anh, vào lúc này cũng biến mất không còn dấu vết. 

Loại thời điểm này, chỉ có thể tuân theo bản năng. 

Tay của Tịch Gia Thiên vẫn đang dần dần tiến lên phía trên. 

Hạ Giản Linh đành phải nghiêng nghiêng thân thể, muốn đẩy Tịch Gia Thiện ra. 

Nhưng làm sao đoán được cô dùng lực hơi mạnh, lại thêm Tịch Gia Thiên ôm cô rất chặt, đẩy như thế, cô cùng Tịch Gia Thiên lại cùng ngã xuống dưới đất. 

"Bich!" 

Một tiếng vang thật lớn. 

Bên ngoài phòng tắm, Lan Lâm phu nhân nhăn nhăn đôi mi thanh tú. 

Làm sao lại có tiếng vang lớn như vậy? Rất nhanh, bà bỗng nhiên hiểu được điều gì. 

Gương mặt tinh xảo lập tức lóe lên một tia mất tự nhiên. 

Lan Lâm phu nhân quay người bỏ đi. 

Trong phòng tắm. 

Tịch Gia Thiền bị Hạ Giản Linh đẩy đến ngã trên mặt đất, mà Hạ Giản Linh thì nằm trên người Tịch Gia Thiên. 

Mà mặt vừa vặn lại đặt trên bộ phận không thể nói rõ của người đàn ông. 

Rất khéo, rất chuẩn. 

Sự khó chịu khi bị Hạ Giản Linh đẩy ngã xuống đất của Tịch Gia Thiên biến mất. 

Anh nhếch nhếch miệng: “Nguyên lai là muốn dùng miệng” 

Hạ Giản Linh: “...” 

Ai muốn dùng miệng! 

Chỉ là ... 

Hạ Giản Linh khóc không ra nước mắt. 

Vì cái gì mặt của lại vừa đúng vào cái vị trí như vậy hả! 

Hạ Giản Linh lập tức muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện, căn bản không đứng dậy được. 

Tóc của cô bị kẹt! Mà lại còn là kẹt chỗ dây lưng của Tịch Gia Thiên! 

Hạ Giản Linh: "...” 

Không còn cách nào, cô chỉ có thể đưa tay mở ra dây lưng của Tịch Gia Thiên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK