• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 61: Tỵ giống nam thần quốc dân 

Giống ca sĩ nổi tiếng Bùi Thái Sơn! Bùi Thái Sơn là ca sĩ mới ra mắt vào năm ngoái. 

Mặc dù mới ra mắt được có một năm nhưng lại nổi tiếng toàn cầu. 

Chính là nhờ vào vẻ ngoài đẹp trai cùng với giọng nói tự nhiên. 

Dựa vào giọng nói từ tính trầm thấp có một không hai, Bùi Thái Sơn còn được phong danh hiệu “Nam thần quốc dân”! 

Ông chủ quán bar tấm tắc lấy làm kỳ lạ. 

Thật sự là không thể ngờ được, tên nhóc con thối này thế mà lại sở hữu giọng nói giống với Bùi Thái Sơn! 

Cẩn thận nhìn kỹ, ông chủ quán bar lại phát hiện ra một điều mới! 

Tên nhóc này, tiếng nói không chỉ có chút giống với Bùi Thái Sơn, mà ngay cả khuôn mặt cũng có điểm giống luôn! Ông chủ quán bar ngay lập tức vui như mở hội. 

Nếu như tên nhóc này đến quán bar của họ làm việc, như vậy nhất định sẽ khiến việc làm ăn của quán bar thêm thịnh vượng a! 

Bên này, Thìn vẫn luôn âm thầm quan sát biểu cảm của ông chủ quán bar. Khi thấy ông chủ quán bar kia không khống chế được biểu cảm muốn cười, là cậu biết, bà của cậu rốt cục có tiền rồi. Thìn lập tức nói: "Ông chủ thể ông có muốn Tỵ đến quán bar của ông làm việc không?” “Cậu bé tên là Tỵ à?” Ông chủ quán bar lập tức gật đầu như gà mổ thóc: “Muốn chứ, tất nhiên là muốn rồi!” Thìn dơ ra năm ngón tay: “Muốn Tỵ nhà bọn này đến hát, cần chừng này tiền!” Bên này, Tỵ và Sử đều giật mình nhảy cẫng lên. 

Nhiều tiền như thế! 

Người ta chắc chắn sẽ không chịu! 

Tỵ và Sửu gấp gáp liều mạng đưa mắt ra hiệu cho Thìn. Thìn thì lại kiểu trong lòng đã có dự tính từ trước. 

Cậu nghĩ rằng ông chủ quán bar sẽ đồng ý. 

Quả nhiên, ông chủ quán bar không chút do dự đáp ứng. Cứ như vậy, hẹn xong xuôi thời gian đến hát, ba cậu bé liền rời khỏi quán bar, 

Mà bên này, Tư Phú Qúy cũng đi ra khỏi quán bar. 

Anh ta đi lên xe. 

Sau khi lên xe, ánh mắt của anh vô tình lướt qua bên ngoài của xe. 

Một đứa bé vụt qua trước mắt anh. 

Tư Phú Qúy sững sờ. 

Đứa trẻ này, làm sao lại giống anh ta như vậy? 

Tư Phú Qúy lập tức cảm thấy căng thẳng. 

Chẳng lẽ đoạn ký ức về tình yêu kinh thiên động địa của anh ta thật sự tồn tại! 

Mà anh với người phụ nữ kia lại có một đứa con! Tư Phú Qúy lập tức đẩy cửa xe ra. Nhưng vừa vặn đứa bé kia, đảo mắt đã không thấy bóng dáng. Tư Phú Quy tìm một vòng, trước mắt bỗng nhiên tối đen, cơ thể lung lay. Vệ sĩ thấy thế vội vàng đi đến nâng Tư Phú Qúy: "Ông chủ Tư. 

Tư Phú Qúy thanh âm vội vàng hiếm thấy: "Cậu vừa rồi có nhìn thấy một đứa bé hay không, đứa bé nhìn rất giống tôi ấy” 

Vệ sĩ ngay cả người. Cậu vừa rồi đúng là có nhìn thấy đứa bé. 

Chả qua không phải một mà là những ba đứa. 

Vụt qua ngay trước mắt cậu, cậu cũng không nhìn rõ khuôn mặt của mấy đứa nhóc. Vệ sĩ liền lắc đầu: "Không nhìn thấy” Tư Phú Qúy liền trở nên ảm đạm. Nguyên lai, chỉ là ảo giác của anh mà thôi. 

Anh cười khổ một tiếng, đáy mắt lóe lên sự chua chát. 

Hai mươi phút sau, ba đứa nhóc chỉ vụng trộm trở về nhà. 

Hạ Giản Linh không ở nhà. 

Trương Thiên Kim còn đang nói chuyện bên nhà hàng còm 

Ba nhỏ chỉ vỗ tay. 

Ta ta! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK