Khu dùng bữa dành cho khách VIP trên tầng thượng nhà hàng “Mỹ Thực Lâm”.
Khu dùng bữa dành cho khách VIP chính là...nơi tốn thêm tiền.
Ở đại sảnh tầng một, bởi vì được không ít người hâm mộ, nên sếp Mộ vung tay, quẹt thẻ một cái, thế là bốn người liền tới khu dùng bữa dành cho khách VIP yên tĩnh này.
Sau khi lấy đồ ăn xong, bốn người vào chỗ ngồi, Thẩm Bội Ni bị Lâm Phi cảnh cáo mấy câu cũng yên lặng đôi chút.
Trong khi đó, Lăng Vi Vi, người một lòng muốn đưa Lâm Phi về nhà ăn tối, bị hắn uy hiếp rằng nếu cứ đòi đưa hắn về nhà hôm nay thì phải chuẩn bị tinh thần mang thai cũng im lặng không nói thêm gì.
Tuy trưởng phòng Lăng thực sự chung tình với Lâm Phi, cũng đã chuẩn bị tâm lý lên giường với hắn nhưng rõ ràng chuyện mang thai không nằm trong dự liệu của Lăng Vi Vi.
Phần lớn phụ nữ chưa chồng khi nghe tới hai chữ “mang thai” này chỉ biết tránh cho xa.
Đặc biệt là trí thức văn phòng cao cấp như Lăng Vi Vi, sớm đã quen chăm chỉ làm việc công sở, đối với chuyện mang thai, trong lòng đều cảm thấy khủng hoảng.
Cũng chính vì khủng hoảng nên ý nghĩ mãnh liệt, muốn kéo Lâm Phi về nhà mình của Lăng Vi Vi cũng tự nhiên dịu đi ít nhiều.
Trong khi đó sếp Mộ, vì hành vi tự sướng và vô sỉ trước đó của Lâm Phi cũng không thèm quan tâm hắn.
Cũng chính vì vậy, phó phòng Lâm được yên tĩnh, yên lòng mà thưởng thức món ngon.
“Sếp Mộ, nghe cô tôi nói, sếp định khai thác thị trường nước ngoài?” Ba người phụ nữ như cái chợ không định để ý tới Lâm Phi tự nói chuyện với nhau.
Không thể phủ nhận việc Mộ San San, tổng giám đốc băng giá này tham dự bữa liên hoan có không ít lợi ích đối với phó phòng Lâm.
Mặc dù, phó phòng Lâm phải cảnh giác từng giờ tránh để vợ mình phát hiện ra mối quan hệ phức tạp giữa hắn, Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni.
Nhưng có Mộ San San ngồi trấn thủ, cho dù là Lăng Vi Vi hay Thẩm Bội Ni cũng phải kiềm chế ít nhiều.
Mà nghe Thẩm Bội Ni đột nhiên chủ động nói chuyện công việc với Mộ San San, Lâm Phi thầm thở phào trong lòng.
Mặc dù Lâm Phi không mấy hứng thú với chuyện công việc nhưng trong tình cảnh này, nếu như ba người phụ nữ có thể quên hẳn Lâm Phi, kẻ không biết nên thu dọn cục diện như thế nào, cũng là một cơ hội thoát thân tuyệt vời.
Khi Lâm Phi đang thở phào trong lòng vùi đầu vào trong đĩa đồ ăn, bàn chân ngọc ngà mát mát nhẹ nhàng chà lên đùi hắn.
Mẹ kiếp, đã biết là thứ yêu nghiệt này sẽ không ngoan ngoãn nghe lời mà!
Không cần hỏi, Lâm Phi cũng có thể đoán ra, bàn chân ngọc ngà đang nhẹ nhàng chà lên đùi hắn là của Thẩm Bội Ni.
Rõ ràng, hành vi chủ động dụ dỗ này tuyệt đối không thể là của sếp Mộ lạnh lùng kiêu ngạo. Nếu như sếp Mộ có thể phóng khoáng tới mức này, chắc chắn không có chuyện tới bây giờ Lâm Phi vẫn có chưa hoàn thành đêm tân hôn.
Trong khi đó, Lăng Vi Vi bị Lâm Phi dọa sẽ mang thai cũng sẽ không to gan tới vậy.
Khả năng duy nhất chỉ có thể là Thẩm Bội Ni cưng nựng, trước nay không biết ý tứ là gì!
“Thị trường trong nước đã có phần bão hòa. Trong những tháng gần đây, tôi đã nghiên cứu thị trường các nước Đông Nam Á. Tôi định cử người sang Singapore để khảo sát. Nếu tìm được nhà cung cấp phù hợp, sẽ tiến vào thị trường Đông Nam Á trong năm nay.” Sếp Mộ không hề biết động tác nhỏ nhặt trong âm thầm của Thẩm Bội Ni và Lâm Phi, chỉ thấy Thẩm Bội Ni chủ động nhắc tới chuyện tiến quân thị trường nước ngoài, vốn đặt sự nghiệp lên đầu, nên sếp Mộ chỉ dồn toàn bộ sự chú ý lên câu chuyện của Thẩm Bội Ni.
“Suy nghĩ của tôi cũng giống với sếp. Chỉ riêng quy mô của thị trường nội địa đã khiến hiệu quả hoạt động của công ty chúng ta khó mà tiếp tục tăng cao. Mặc dù thị trường Âu Mỹ lớn hơn một chút. Tuy nhiên, xét về thực lực hiện tại của công ty vẫn chưa thích hợp tiến vào thị trường Âu Mỹ. Thị trường Đông Nam Á quả thực là lựa chọn hàng đầu của chúng ta. Tuy nhiên, tình hình bên phòng Marketing chắc sếp Mộ cũng rõ, tôi e là khó điều tra.”
Nếu như chỉ nhìn nét mặt, nghe lời nói của Thẩm Bội Ni, e rằng không có ai có thể ngờ tới quản lý Thẩm đoan trang nghiêm chỉnh lại đang chủ động cọ sát lên đùi Lâm Phi, động tác đó gợi tình tới mức không thể gợi tình hơn.
“Chuyện khảo sát, tôi đã tìm được người thích hợp, quản lý Thẩm chỉ cần xử lý tốt phòng thị trường...”
“Phụt....” Mộ San San còn chưa nói hết câu, phó phòng Lâm vốn đang yên lặng ngồi một bên uống rượu vang liền phụt hết rượu ra.
Những món ngon Thẩm Bội Ni cố ý chọn cho Lâm Phi đã bị Lâm Phi làm hỏng hơn nửa.
“Phó phòng Lâm, nếu như anh bất mãn gì với cuộc nói chuyện của chúng tôi anh có thể nói ra, không cần dùng cách như vậy để nhắc nhở chúng tôi anh vẫn tồn tại chứ?!”
Tiến vào thị trường Đông Nam Á luôn là hạng mục được sếp Mộ coi trọng. Cô đang nói chuyện nghiêm túc với quản lý Thẩm, đang định quay qua hỏi ý kiến của trợ thủ đắc lực Lăng Vi Vi để cô gánh trách nhiệm đi khảo sát, không ngờ gã chồng hời này lại nhảy vào phá đám.
Bình thường ở công ty ham chơi lười làm không chịu giúp sếp Mộ xử lý công việc đã đành, ra ngoài ăn bữa cơm cũng không khiến sếp Mộ bớt phiền lòng.
Mộ San San cũng biết, gã chồng hời của mình không hứng thú với công việc nên trước giờ cô cũng không trông mong Lâm Phi có thể giúp được gì chuyện công ty.
Không thích làm việc không sao, ăn cơm còn không ngoan ngoãn, lại còn tỏ ra không biết chuyện gì, sếp Mộ có thể không giận sao?
“Sếp Mộ, em nghĩ phó phòng Lâm cũng không cố ý, chắc là ăn nhanh quá.” Thấy Mộ San San tức giận Lăng Vi Vi lo lắng cho Lâm Phi nên vội vàng nói đỡ. Lăng Vi Vi vừa nói vừa không quên ra hiệu cho Lâm Phi để hắn mau chóng xin lỗi Mộ San San.
Lâm Phi cũng không phải kẻ ngốc, không phải hắn không biết Lăng Vi Vi có ý tốt nhưng biết thì biết, hắn vẫn không chịu xin lỗi.
Nguyên nhân rất đơn giản, dù gì phó phòng Lâm cũng là chồng của Mộ San San, nói đơn giản chuyện của Mộ San San và Lâm Phi là chuyện nhà.
Trong khi đó tuy Lăng Vi Vi là trợ thủ đắc lực của Mộ San San, cũng có quan hệ phức tạp với Lâm Phi nhưng nếu như cô xen vào, chỉ làm phản tác dụng.
Ví dụ, sau khi Lăng Vi Vi nói đỡ cho Lâm Phi, gương mặt vốn đã lạnh lùng của Mộ San San càng thêm băng giá, ánh mắt cũng sắp khiến Lâm Phi chết cóng!
Lâm Phi bị oan! Phó phòng Lâm oan hơn Thị Kính!
Trời đất chứng giám, hắn không hề có ý ngắt lời Mộ San San, càng không dùng cách này để phản đối kế hoạch tiến vào thị trường Đông Nam Á của cô!
Sự việc phát triển tới nước này không phải lỗi của Lâm Phi. Tất cả đều do Thẩm Bội Ni không giữ ý giữ tứ gây ra!
Nói chính xác là Thẩm Bội Ni chết giẫm đó chà đâu không chà lại chà lên cậu em của Lâm Phi!
Cố ý mà, chắc chắn cô ta cố ý!
Ban đầu chỉ chà lên chân phó phòng Lâm, hắn vừa không chú ý đã bị cô ta tấn công.
Đó là Lâm Phi từng trải nhiều, sức chịu đựng tâm lý tốt nếu đổi lại là người đàn ông khác, vợ mình có mặt mà bị người phụ nữ khác tấn công như vậy, sớm đã lộ nguyên hình rồi!
“Hai người, tiếp tục, tiếp tục!”
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của vợ mình, Lâm Phi chỉ đành nói vậy rồi tiện thể kéo mấy đĩa đồ ăn về trước mặt vợ mình như một thói quen rồi ngồi lùi lại.
Không lùi không được, sau khi đôi chân ngọc ngà của Thẩm Bội Ni giẫm lên cậu em của Lâm Phi, hình như vẫn còn định tiếp tục, làm sao Lâm Phi có thể cho phép cô tàn phá hắn như vậy nữa.
Trước giờ Lâm Phi đều không ăn chay, trước mặt vợ mình mà Thẩm Bội Ni còn giày vò cậu em của hắn như vậy, hắn không nghĩ mình có thể bình tĩnh như vậy mãi được.
Thực tế, cũng vì Lâm Phi đối diện với ba cô gái này nhiều rồi, nên cũng có sức kháng cự nhất định với mặt mày và dáng vóc của các cô. Nếu như là người đàn ông bình thường khác, đơn giản chỉ ngồi cùng bàn với ba cô, chắc cũng không thể nào bình tĩnh nổi.
Phó phòng Lâm nghĩ thầm, đợi bữa tiệc kết thúc sẽ tìm Thẩm Bội Ni báo thù không hề biết rằng động tác như thói quen của hắn đã thu hút sự chú ý của Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni.
“Sếp Mộ à, tôi luôn rất tò mò, đàn ông không có học vấn, không tài năng như phó phòng Lâm đây, tại sao lại được đặc cách làm phó phòng bảo vệ an ninh. Không lẽ, phó phòng Lâm có gia thế đặc biệt gì?”
Việc kéo đĩa ăn vô tình của Lâm Phi trong mắt Thẩm Bội Ni trải đời này không phải là một tín hiệu tốt.
Không chỉ Thẩm Bội Ni mà Lăng Vi Vi cũng bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ giữa Mộ San San và Lâm Phi. Những lời Lâm Phi nói không chỉ một lần rằng Mộ San San chính là vợ của phó phòng hắn không biết tại sao lại xuất hiện trong đầu Lăng Vi Vi.
Mộ San San lạnh lùng tức giận lườm Lâm Phi rồi quay qua nhìn Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi giải thích: “Lâm Phi là con trai chiến hữu của bố tôi, anh ta vào công ty cũng là ý của bố tôi.”
Bố Mộ San San đương nhiên là bố vợ hờ của Lâm Phi, Mộ Hồng.
Có Mộ Hồng chống lưng, mọi hành vi quá đáng của Lâm Phi ở công ty đều được giải thích.
Lôi Mộ Hồng, chủ tịch sớm đã lui về ở ẩn của Mộ Thị ra, lời giải thích của Mộ San San tự nhiên càng thêm thuyết phục.
Sau lời giải thích giả mà như thật của Mộ San San, cả bốn người đều thầm thở phào nhẹ nhõm...