Lâm Phi không biết hắn rời khỏi văn phòng của Mộ San San bằng cách nào, tới khi hắn tỉnh táo lại thì đã không còn ở tầng hai mươi sáu nữa.
Có thể khiến Lâm Phi, kẻ từng trải qua không ít tình thế và khó khăn mất tinh thần như vậy, đủ để thấy lời Mộ San San nói khi nãy khiến Lâm Phi kinh ngạc tới mức nào.
Trên đời này, người thực sự có thể khuấy động cảm xúc của Lâm Phi không nhiều, rõ ràng Mộ San San là một trong số đó.
Không chỉ đơn giản vì hai người họ có quan hệ hôn nhân.
Trên thực tế, với người bình thường mà nói, giấy hôn thú còn có sức bó buộc nhất định nhưng đối với Lâm Phi, kẻ chỉ cần đạp chân là có thể ảnh hưởng tới nửa thế giới ngầm thì đó chỉ là một tờ giấy trắng không hơn không kém.
Nếu như không vì Mộ Hồng, cho dù Mộ San San có xinh đẹp tuyệt sắc tới mức nào, Lâm Phi cũng sẽ không đồng ý kết hôn với cô.
Người như Lâm Phi, ở một góc độ nào đó không cần thiết phải kết hôn.
Một tờ giấy hôn thú không thể khiến Lâm Phi có thêm bao nhiêu tình cảm với Mộ San San. Lâm Phi là vậy, Mộ San San cũng vậy.
Có thể nói, khi vừa kết hôn cả hai người đều không có cảm giác muốn bảo vệ đối phương, coi đối phương là người nhà.
Lâm Phi còn đỡ, ít ra hắn còn hứng thú với mặt mũi và vóc dáng của Mộ San San. Còn sếp Mộ chỉ có duy nhất một cảm xúc với Lâm Phi, đó là chán ghét và chán ghét!
Nếu như không phải vì Mộ Hồng đã nói trước không cho phép hai người ly hôn thì e là Mộ San San đã kéo Lâm Phi tới cục Dân Chính không biết bao nhiêu lần rồi.
Mộ San San coi thường hắn, điều này hắn biết rõ, đây cũng chính là lý do Lâm Phi tuy đã kết hôn nhưng không dọn về biệt thự Lệ Thủy mà vẫn sống ở căn nhà trọ bên ngoài.
Lâm Phi vẫn luôn cho rằng Mộ San San chán ghét ông chồng này, cho dù sau khi dọn về biệt thự Lệ Thủy, quan hệ với Mộ San San có chuyển biến tốt nhưng Lâm Phi vẫn luôn nhận định như vậy.
Nhưng thái độ của Mộ San San đối với chuyện ngoại tình của Lâm Phi và khi nói câu: “Chấp nhận ly hôn nhưng không tha thứ cho kẻ ngoại tình” đều đang nhắc nhở Lâm Phi, sếp Mộ không hẳn không quan tâm tới gã chồng hờ này.
Thậm chí qua những lời cảnh cáo nghiêm nghị của Mộ San San trong văn phòng có thể nhận ra sếp Mộ đang ghen.
Một người phụ nữ vì một người đàn ông mà nổi cơn ghen chính là biểu hiện tuyệt vời nhất cho thấy người phụ nữ đó quan tâm người đàn ông kia.
Tung hoành chốn tình trường nhiều năm, đương nhiên Lâm Phi hiểu rõ đạo lý đơn giản này.
Theo lý mà nói Mộ San San bắt đầu để tâm tới hắn, Lâm Phi nên vui mới phải vì dù gì đây cũng là cơ hội tuyệt vời để hòa giải quan hệ vợ chồng của hai người.
Nhưng nhìn bộ dạng thẫn thờ của Lâm Phi có thể thấy phó phòng Lâm không hề vui vẻ.
Nếu như lúc mới kết hôn, Mộ San San biểu hiện như vậy, chắc chắn Lâm Phi sẽ vô cùng vui mừng.
Nhưng mẹ kiếp, vấn đề là bây giờ phó phòng Lâm lại ngoại tình nên Mộ San San mới ghen.
Việc Mộ San San ghen, nhìn từ góc độ nào đó có nghĩa là có khả năng cô sẽ bắt đầu can thiệp vào cuộc sống riêng tư của Lâm Phi.
Trong hoàn cảnh này bảo phó phòng hắn vui làm sao nổi.
Lâm Phi khó chịu trong lòng nên bất giác đi tới văn phòng của Thẩm Bội Ni ở tầng mười bảy.
Mặc dù lần trước bị cô của Thẩm Bội Ni bắt tại trận nhưng rõ ràng chuyện đó không thể khiến Lâm Phi sửa được thói quen vào phòng không gõ cửa.
Sau khi đẩy cửa đi vào, Lâm Phi không thấy người cô quý phái của Thẩm Bội Ni nhưng cũng không hề thấy Thẩm Bội Ni trưởng thành, quyến rũ kia.
Nói đơn giản là không có người trong văn phòng của Thẩm Bội Ni.
Khi Lâm Phi định quay người bỏ đi thì Thẩm Bội Ni và thư ký của cô đẩy cửa bước vào.
“Cô về trước đi, lát nữa nếu cần tôi sẽ gọi cô.” Khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Phi, đôi mắt phượng thon dài đầy mê hoặc của Thẩm Bội Ni thoáng chút ngạc nhiên nhưng ngay sau đó, nỗi vui mừng khó nói bằng lời liền đột nhiên dâng trào.
Mặc dù không hiểu tại sao Lâm Phi lại tới nhưng Thẩm Bội Ni cũng không ngại tiễn chân thư ký để dành cho hai người không gian riêng tư.
“Hiếm khi phó phòng Lâm rồng tới nhà tôm, có cần thiếp đây cởi áo ra hầu?” Đôi mắt tròn vo, lông mày lá liễu miệng nở nụ cười tình ý miên man, cả văn phòng dường như đều ngập tràn sắc xuân hoa cỏ vì nụ cười của Thẩm Bội Ni.
“Đừng chỉ nói mà không làm, làm người phải nói được làm được.” Đối với Thẩm Bội Ni đáng yêu giết người không đền mạng này, trước giờ Lâm Phi đều không giữ ý.
“Vì vậy, cậu em đang dạy chị làm người thế nào sao?”
Lâm Phi không biết giữ ý, Thẩm Bội Ni này cũng không biết dè dặt là gì mà bước tới chào đón Lâm Phi, ngón tay ngọc ngà móc lên cằm Lâm Phi.
“Tôi càng muốn nghiên cứu tạo ra con người với chị.”
Đối với cực phẩm dám chủ động dụ dỗ mình như Thẩm Bội Ni, trước giờ Lâm Phi đều không nâng lại cằm của cô mà sẽ ôm lấy eo cô.
“Em này, hai tay của em thật chẳng ngoan đó.”
“Vậy sao? Em chỉ không biết nên đặt chúng ở đâu thì tốt.”
..........
“Em có chuyện không vui.” Sau màn cười nói, Thẩm Bội Ni gối đầu vào lòng Lâm Phi, đột nhiên hỏi một câu như vậy.
“Tại sao lại thấy vậy?”
“Nếu không phải có tâm sự, quần áo trên người chị sẽ không nguyên vẹn như thế này.”
Không thể không nói cách tuy duy của Thẩm Bội Ni rất khác người nhưng dùng cho Lâm Phi lại vừa hay hợp lý.
Nếu như không phải vừa bị Mộ San San cảnh cáo, trong lòng còn chút ý nghĩ sếp Mộ đổi tính thì e rằng lúc này Thẩm Bội Ni sớm đã bị Lâm Phi lột sạch rồi.
Thấy Lâm Phi không nói, Thẩm Bội Ni liền ra khỏi lòng Lâm Phi, tới khi trở lại trước mặt hắn, trên tay đã cầm một ly vang đỏ.
Theo cách uống rượu độc đáo của Lâm Phi, Thẩm Bội Ni dùng miệng đút cho Lâm Phi một ngụm rượu vang rồi lại nằm trong lòng hắn, đôi môi đỏ tươi rói khẽ động: “Rượu vào lời ra, bây giờ có thể nói tôi biết, tại sao lại cãi nhau với vợ rồi chứ?”
“Bội Ni, chị có biết có những lúc phụ nữ quá thông minh, đàn ông sẽ không thích không.”
“Cậu không thích tôi sao?”
Nhìn những biểu cảm sâu sắc và trìu mến từ đôi mắt phượng thon dài và quyến rũ của Thẩm Bội Ni, và cảm nhận cơ thể đầy đặn và gợi cảm, mềm mại và quyến rũ trong vòng tay mình, Lâm Phi không tìm được dù chỉ một lý do không thích Thẩm Bội Ni.
Không biết từ bao giờ, Thẩm Bội Ni trưởng thành trí thức, đầy đặn, quyến rũ này đã lặng lẽ đi vào trong trái tim hắn.
Mưa dầm thấm lâu, lặng lẽ âm thầm thấm ướt trái tim hắn.
Lâm Phi không rõ hắn thích Thẩm Bội Ni hơn hay thích thân hình và vóc dáng của cô hơn.
Nhưng có điều hắn có thể chắc chắn, nếu như Thẩm Bội Ni đột nhiên biến mất.
Hắn sẽ, sẽ không quen.