“Vợ à, anh biết em sẽ không vô tình như vậy mà. Cảm ơn em đã giúp anh trả món nợ ân tình này, để thể hiện sự biết ơn của mình, anh nguyện dâng hiến tấm thân ngọc ngà này cho em. Vợ ơi, hãy đến đi, đừng khách sao.”
Mặc dù Mộ San San không trực tiếp đồng ý cho Mạnh Tuyết Nhi vào công ty, nhưng có thể khiến cho bà xã tổng tài lạnh lùng đồng ý cho cô tham gia phỏng vấn, chỉ cần Mạnh Tuyết Nhi không làm gì ngu ngốc, thì việc gia nhập Mộ Thị gần như là chắc chắn.
Hiếm khi vợ hắn dễ dãi như thế, Lâm Phi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng, Mộ San San đã dội ngay một gáo nước lạnh lên đầu hắn.
“Anh đừng vui mừng quá sớm, tôi còn chưa nói hết. Người bạn kia của anh có thể tham gia buổi phỏng vấn tháng sau, nhưng tôi có một điều kiện.”
Mộ San San môi hồng răng trắng, mắt sáng như sao, đến nỗi không từ gì có thể diễn tả vẻ đẹp của cô. Nếu một người đàn ông lần đầu tiên gặp Mộ San San, đừng nói là một điều kiện, cho dù là một trăm điều kiện, thì lúc này đầu óc cũng đã mụ mị quên đường về mà không ngừng gật đầu.
Nhưng Lâm Phi thì khác, dù không đến mức phủ nhận sự xinh đẹp của vợ mình, nhưng cũng đã sống với nhau được một thời gian, đối với nhan sắc của cô, hắn cũng có được sức miễn dịch nhất định. Hắn tinh ý cảm nhận được, ẩn dưới vẻ ngoài xinh đẹp lạnh lùng kia là cả một âm mưu to lớn.
“Điều kiện gì vậy?”
Dù biết Mộ San San có ý đồ gì đó, thậm chí có thể là cả một âm mưu đang chờ đợi hắn, hơn nữa hắn cũng rất phản cảm việc cô sử dụng thủ đoạn trong làm ăn xen vào giữa tình cảm của hai người, nhưng rốt cuộc lần này hắn phải nhờ cô giúp đỡ nên Lâm Phi cũng không tiện trở mặt với Mộ San San. Hắn muốn biết, cô rốt cục muốn giở trò gì với hắn.
Nếu Mộ San San đưa ra yêu cầu quá đang, thì hắn cũng không cần phải tự hạ thấp mình làm gì nữa.
Mộ San San mặc dù là tổng giám đốc tập đoàn Mộ Thị, nhưng không nên quên, trên cô còn có Chủ tịch tập đoàn Mộ Hồng, mà con rể thì có thể xem như một nửa con trai, nếu Mộ San San mà có làm gì thái quá, Lâm Phi hoàn toàn có thể tìm Mộ Hồng để kể tội.
Kể cả Mộ Hồng có đứng về phía Mộ San San thì Lâm Phi hoàn toàn có thể sắp xếp cho Mạnh Tuyết Nhi làm việc tại công ty khác. Dù sức ảnh hưởng của tổ chức Phán Quyết Địa Ngục chỉ giới hạn ở nước ngoài, nhưng không có nghĩa rằng trong nước Lâm Phi không có những con đường khác.
Trái lại, hắn có rất nhiều mối quan hệ trong nước, chỉ vì một số nguyên nhân nên hắn không muốn sử dụng đến những mối quan hệ này.
“Mạnh Tuyết Nhi có thể tham gia buổi phỏng vấn với điều kiện tiên quyết là anh không được làm việc ở phòng Hành chính tổng hợp nữa.”
Câu nói của Mộ San San khiến Lâm Phi ngạc nhiên.
Lâm Phi ngạc nhiên, sắc mặt có chút không tốt: “Anh đang làm việc bình thường ở phòng Hành chính tổng hợp, giờ em lại không muốn anh tiếp tục ở đó nữa, chẳng lẽ em định đuổi anh khỏi công ty? Nếu anh nhớ không nhầm, lúc đầu chính em đã sắp xếp anh vào vị trí đó, vợ à, em không định qua cầu rút ván đấy chứ?”
Mộ San San lắc đầu, phủ nhận suy nghĩ của Lâm Phi: “Anh nghĩ nhiều rồi, tôi chẳng qua chỉ muốn thay đổi cương vị công tác của anh mà thôi.”
“Chuyển công tác?” Lâm Phi lẩm bẩm, sau khi chắc chắn Mộ San San không đuổi hắn ra khỏi công ty, hắn liền yên tâm rồi.
Dẫu lúc đầu Lâm Phi rất không muốn đến công ty làm việc, kiểu làm việc sáng đi tối về ấy không phù hợp với hắn.
Tuy vậy, khi làm việc tại phòng Hành chính tổng hợp một thời gian, Lâm Phi quả thực rất vui vẻ. Trêu đùa nữ đồng nghiệp, chọc ghẹo trưởng phòng xinh đẹp, thậm chí là liếc mắt đưa tình với mỹ nữ quản lý.
Muốn đi làm thì đi, không muốn thì nghỉ, Lâm Phi đã bắt đầu cảm thấy thích đi làm tại phòng Hành chính tổng hợp rồi.
Nếu hiện tại Mộ San San thật sự bắt hắn rời khỏi công ty, Lâm Phi chắc chắn sẽ không đồng ý.
“Vợ à, anh cảm thấy hiện tại thời cơ chưa chín muồi, hơn nữa thời gian anh làm việc ở công ty cũng chưa lâu, nếu để anh lên làm phó tổng giám đốc quá sớm mà nói, anh sợ người trong công ty sẽ có ý kiến. Vì sự phát triển lâu dài của công ty, anh cảm thấy mình nên tiếp tục công tác tại phòng Hành chính tổng hợp. Nếu em cảm thấy thiệt thòi cho anh, thì hiện tại phòng Hành chính tổng hợp đang không có phó phòng, chi bằng em để anh giữ chức phó phòng cũng được.”
Lâm Phi nói một tràng dài, Mộ San San hoàn toàn sững sờ, chính xác hơn là thất thần.
Việc cô muốn thay đổi cương vị công tác của Lâm Phi là thật, đồng thời ý nghĩ này cũng không phải chỉ mới xuất hiện trong đầu.
Ban đầu, Mộ Hồng kiên quyết muốn đưa Lâm Phi vào công ty, Mộ San San không dám chống lại cha mình mới miễn cưỡng sắp xếp cho Lâm Phi chức trợ lý phòng Hành chính tổng hợp này.
Bây giờ, cùng với việc Lâm Phi dọn vào ở trong khu biệt thự Lệ Thủy, hai người tiếp xúc với nhau nhiều hơn, thái độ của Mộ San San với Lâm Phi đã thay đổi.
Đặc biệt là “kế hoạch thay đổi Lâm Phi”, căn cứ vào kế hoạch này, Mộ San San muốn biến Lâm Phi thành một ông chồng mẫu mực, vì vậy tất nhiên không thể để hắn tiếp tục ở lại phòng Hành chính tổng hợp được.
Tất nhiên, nguyên nhân khiến Mộ San San hạ quyết tâm làm việc này, là do việc Lâm Phi khiến Lê An Tinh khóc trước đó.
Người không biết chân tướng như Mộ tổng giám đốc, nghĩ đến cảnh trong văn phòng của cô, ngay trước mặt cô, hắn còn dám trêu ghẹo trợ lý của cô, thì ở phòng Hành chính tổng hợp - nơi được mệnh danh là “Nữ Nhi Quốc” kia, Lâm Phi đã gây ra không biết bao nhiêu rắc rối cho những nữ nhân viên ở đó nữa.
Căn cứ vào việc đó, cộng với việc Lâm Phi cầu cạnh cô, Mộ San San muốn thay đổi một công việc mới cho hắn.
Việc cô muốn hắn chuyển công tác là thật, nhưng tuyệt đối không phải như Lâm Phi tưởng tượng cô cho hắn làm phó tổng giám đốc.
Trong đầu Mộ San San trước giờ chưa từng nảy ra ý nghĩ này, thậm chí cô còn chưa từng nghĩ đến việc tập đoàn Mộ Thị phải có chức phó tổng giám đốc này.
Trước mắt, tập đoàn Mộ Thị chỉ cần một tổng giám đốc như cô là đủ rồi, cô không cần thêm bất cứ trợ thủ nào hết.
Cho dù sau này vì nhu cầu phát triển kinh doanh, Mộ San San không thể một mình đảm đương hết mọi việc, tập đoàn Mộ Thị thật sự cần một phó tổng giám đốc thì Lâm Phi cũng tuyệt đối không nằm trong tầm ngắm của cô.
Lâm Phi có đức hạnh như thế nào, Mộ San San thừa biết. Hiện tại chỉ là trợ lý phòng Hành chính tổng hợp, Lâm Phi đã dám ở trong văn phòng tổng giám đốc sàm sỡ trợ lý của cô ta rồi.
Nếu thật sự để Lâm Phi trở thành phó tổng, Mộ San San không tưởng tượng được, đến lúc đó hắn sẽ đem đến những rắc rối gì cho công ty nữa.
“Anh đức hạnh ra sao, tôi rất rõ ràng. Trước kia tôi chưa sắp xếp được vị trí nào phù hợp với năng lực của anh, không cần mơ tưởng đến chức phó tổng, phòng Hành chính tổng hợp chỉ cần Vi Vi là đủ rồi, anh ở đó chỉ tạo thêm rắc rối cho cô ấy mà thôi. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi chỉ thấy có nơi này là thích hợp với anh mà thôi.”
Mộ San San phải chào thua trước sức tưởng tưởng phong phú của Lâm Phi, đôi mắt sinh đẹp phẫn nộ trừng nộ trừng hắn một cái, rồi lạnh lùng nói.
Lâm Phi nhìn ra được, Mộ San San đã sớm có ý định này. Nhân việc giúp đỡ Mạnh Tuyết Nhi để đưa ra điều kiện, chẳng qua cũng chỉ là một cái cớ mà thôi. Kể cả không có việc này, cô cũng có thể tìm cái cớ khác để đưa hắn ra khỏi phòng Hành chính tổng hợp.
Hiện tại, Lâm Phi đang suy nghĩ xem có nơi nào có thể so sánh được với “Nữ Nhi Quốc” kia không.
Còn chưa nói, hắn lại đã nghĩ ra: “Anh biết rồi, văn phòng thư ký tổng giám đốc đúng không?”
Văn phòng thư ký tổng giám đốc của Mộ San San, ở đó có các thư ký và trợ lý trẻ trung xinh đẹp, so sánh với phòng Hành chính tổng hợp, dù thua về số lượng nhưng lại thắng ở chất lượng.
Xét cho cùng, với tư cách là thư ký hoặc trợ lý của Mộ San San, lương chắc chắn cao hơn những nữ nhân viên bình thường, có tiền đồng nghĩa với việc có thể mua được nhiều quần áo đẹp và mỹ phẩm hàng hiệu để làm đẹp hơn.
So sánh với nhau, nữ nhân viên phòng Hành chính tổng hợp, từ phương diện trang điểm mà nói, thì kém sắc hơn một chút, tất nhiên, mỹ nữ trưởng phòng Lăng Vi Vi và quản lý xinh đẹp Thẩm Bội Ni đều không nằm trong số này.
Nhan sắc và khí chất của cả hai đủ để đứng hàng top 3 trong toàn bộ tập đoàn Mộ Thị. Cả tập đoàn, cũng chỉ có Mộ San San mới có thể hơn hai người kia một chút.
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ San San lạnh lùng nhìn Lâm Phi, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, lạnh lùng nói ra ba chữ: “Phòng bảo vệ!”
Ba chữ này vừa xuất hiện đã lập tức đánh tan mộng đẹp của Lâm Phi.
Lúc Lâm Phi suy nghĩ, hoàn toàn là đứng trên góc độ của một gã đàn ông, nói cách khác, hắn đang nghĩ xem, bộ phận nào có nhiều mỹ nữ.
Cả tập đoàn Mộ Thị, có hai nơi có nhiều mỹ nữ nhất, tìm bất cứ nhân viên nào cũng đều có thể nói ra, đó là văn phòng thư ký tổng giám đốc và phòng Hành chính tổng hợp.
Còn đứng trên góc độ của Mộ San San lại hoàn toàn trái ngược với Lâm Phi, nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất, Mộ San San là con gái, thứ hai, cô là vợ của Lâm Phi. Dù hai người không có thực hiện quan hệ vợ chồng, nhưng điều này cũng không thể thay đổi sự thực Mộ San San là vợ của Lâm Phi.
Vì mối quan hệ này, khi xem xét các vấn đề liên quan đến Lâm Phi, ít nhiều cô cũng đặt mình vào vai vợ của hắn.
Suy nghĩ của Mộ San San rất đơn giản, Lâm Phi anh không phải là không thích làm việc sao? Không phải anh thích trăng hoa à, vậy thì tôi sẽ xếp anh đến một bộ phận không có bất cứ nữ nhân viên nào.
Cả tập đoàn, nơi thích hợp với điều kiện này nhất, chỉ có một, đó chính là phòng bảo vệ!
Rất ít có trường hợp con gái đi làm bảo vệ, ít nhất tại tập đoàn Mộ Thị, tất cả bảo vệ đều là đực rựa.